Editor: May
Lãnh Tư Thành 17 tuổi không giống anh 27 tuổi, còn có chút khoe khoang và phản nghịch thời thiếu niên. Lãnh Tư Thành ngay lúc đó thích mặc một thân đồ trắng, nhàm chán nhai nhai kẹo cao su, thổi một cái bong bóng, dính ở ngoài miệng, nhìn nơi xa phóng không đại não -- sau đó xem tâm tình, tùy ý chấm điểm số lớp luyện múa phía dưới.
Thẳng đến khi anh cúi đầu, thấy được Cố Thanh Thanh lãnh đạo múa.
Tuy rằng Lãnh Tư Thành cao ngạo, bình thường rất khó nhận ra người, nhưng Cố Thanh Thanh đứng ở hàng thứ nhất, hơn nữa không lâu lúc trước anh còn đụng vào người ta, tự nhiên ấn tượng khắc sâu.
Rõ ràng mặc đồng phục xấu xấu, nhưng đôi mắt Cố Thanh Thanh quá sáng, lại cười mi mắt cong cong, quả thực như là ngôi sao bầu trời rơi vào trong ánh mắt cô, nhìn anh nhìn rất nghiêm túc -- anh còn tưởng rằng, sự kiện mình đụng vào cô kia, bị cô nhận ra rồi.
Lúc ấy anh, còn không có để cô ở trong lòng, chỉ là có chút chột dạ, dù sao cũng là anh đụng vào người ta, giống như còn chọc cho cô một hồi phiền toái. Đang muốn làm chút gì tỏ vẻ một chút, liền nhìn thấy một chân cô dẫm không, té ngã một cái ngay ở trước mặt học sinh toàn trường.
Chờ khi anh đi xuống tìm cô, có lẽ Cố Thanh Thanh là té quá đau, không có tiếp tục dẫn múa, mà là trở về lớp nghỉ ngơi.
Lần này hai người, vẫn không có chính thức gặp mặt như cũ.
Nếu anh nhớ không lầm, đây là số lượng không nhiều lắm, cô bình tĩnh nhất, tươi cười ôn nhu nhất với anh. Chờ sau khi bọn họ chân chính quen biết, tươi cười như vậy càng ngày càng ít, ánh sáng trong ánh mắt, cũng dần dần ảm đạm, mãi cho đến hiện tại.
Nơi xa ngựa xe như nước, nhất phái phồn vinh, trong tay Lãnh Tư Thành nắm dây chuyền kia, nắm thật chặt thực chặt, hồi lâu sau đều không có buông ra.
----
Ngày hôm sau.
Hôm nay là thứ sáu, ngày đi làm cuối cùng trong một tuần, tối hôm qua Cố Thanh Thanh ở bồn tắm thời gian rất lâu, kết quả trực tiếp chính là -- cô có chút cảm mạo.
Dậy sớm uống chút thuốc hạ sốt, hiện tại đầu vẫn là có điểm mơ mơ màng màng.
Buối sáng hôm nay có cuộc họp, buổi chiều còn phải đi ngoại cảnh Trần Văn Tiệp quay quảng cáo bên kia, bận rộn chết đi được.
Đặc biệt là, tối hôm qua, Lãnh Tư Thành muốn quá tàn nhẫn, đau đớn trên người, niết cằm, cắn cổ cùng một chuỗi xanh tím trên cổ tay. Để hôm nay không xuất hiện dấu ấn gì, tối hôm qua cô cố ý nấu trứng gà lăn nơi ứ xanh, rất lâu mới tiêu trừ dấu vết.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...