Bùi Tuấn Vũ lái xe như tên lửa chạy trên đường......
Bùi Mộng Na run sợ trong lòng nói “Anh, anh có thể lái chậm một chút được không?”
Bùi Tuấn Vũ không để ý lời của cô.....đạp chân ga, tốc độ xe trong nháy mắt tăng nhanh!
Bùi Mộng Na bị dọa sợ đến mức không dám nói chuyện, cô sợ nếu nói chuyện, cái mạng của mình sẽ đi tong!
Xe rất nhanh đến khu chung cư Tinh Ngữ!
Bùi Tuấn Vũ mở cửa bước xuống xe!
Bùi Mộng Na xuống xe, sắc mặt tái nhợt nhìn anh “Anh, chẳng lẽ anh không muốn sống nữa sao?”
“Lôi Ti ở đâu?” Bùi Tuấn Vũ không trả lời câu hỏi của cô.
Bùi Mộng Na bất đắc dĩ lắc đầu, đi vào trong khu chung cư!
Bùi Mộng Na ấn thang máy, hai người đi vào!
Bùi Tuấn Vũ trong lòng thấp thỏm!
Thang máy đến lầu mười tám thì dừng lại!
Bùi Tuấn Vũ vội vàng đi ra......
Bùi Mộng Na nhìn dáng vẻ vội vàng kia liền cười nói “Anh, đã đến rồi, không cần vội vàng như vậy!”
Nói xong đi về phía căn mộ muốn tìm!
Cô giơ tay ấn chuông cửa “Ding dong......Ding dong......”
Đỗ Lôi Ti nghe thấy tiếng chuông cửa vang lên, đi tới mở cửa, đã muộn thế này ai còn tới chứ, cẩn thận hỏi “Ai vậy?”
“Lôi Ti, là em!” Bùi Mộng Na trả lời.
“Đã trễ thế này sao em còn tới đây?” Đỗ Lôi Ti nói xong liền mở cửa!
Đỗ Lôi Ti mở cửa phòng, nhìn thấy người đàn ông đứng trước cửa, cô nhanh chóng đóng cửa lại!
Bùi Tuấn Vũ nhanh tay lẹ mắt chặn cánh cửa lại, đi vào trong.....
Khi anh đi vào, nhìn thấy giữa nhà có hành lý, lạnh giọng hỏi “Em muốn chạy trốn sao?”
Đỗ Lôi Ti không để ý tới lời anh nói mà quay sang cô gái bên cạnh hỏi “Mộng Na, sao em lại đưa anh ta tới?”
Bùi Mộng Na nhìn cô lộ vẻ đáng thương giải thích “Lôi Ti, thật sự xin lỗi, em cũng không còn cách nào mới......”
“Em không nghe thấy anh đang nói chuyện với em sao?” Bùi Tuấn Vũ lại lạnh giọng nói.
Đỗ Lôi Ti liếc anh tức giận nói “Tại sao tôi lại phải trả lời anh?”
“Ha ha, sao em không thể trả lời câu hỏi của anh?” Bùi Tuấn Vũ thu hồi vẻ mặt lúc trước hỏi.
“Tại sao anh lại nói theo tôi?” Đỗ Lôi Ti chống nạnh ưỡn bụng , ngước đầu nhìn anh hỏi.
Bùi Tuấn Vũ buồn cười nhìn cô “Xem anh tới thật đúng lúc, nếu không em lại muốn chạy trốn!”
“A.....không phải tôi chạy trốn, tôi quang minh chính đại rời khỏi đây, biết chưa?” Đỗ Lôi Ti dùng tay chỉ anh nói.
Bùi Tuấn Vũ không để ý đến cô, đi tới ghế sa lon ngồi xuống “Mộng Na, thu dọn hành lý, đưa lên xe!”
Bùi Mộng Na ngây ngẩn người, sững sờ hỏi “Anh, hành lý kia á?”
“Đưa hành lý mà cô ấy muốn chạy trốn lên xe!” Bùi Tuấn Vũ nhìn em gái nói.
Đỗ Lôi Ti trợn to hai mắt nhìn anh, không dám tin hỏi “Tại sao anh muốn lấy hành lý của tôi?”
“Anh lấy hành lý của em không phải em không thể chạy trốn nữa sao?” Bùi Tuấn Vũ nhìn cô nói.
“Mẹ kiếp, tôi đã không còn quan hệ gì với anh, anh quản được tôi sao?” Đỗ Lôi Ti tức giận nói.
“Không được nói tục!” Bùi Tuấn Vũ nhìn cô cười nói.
Đỗ Lôi Ti thật sự hết nói nổi, cô nói thế nào liên quan gì đến anh ta?
Mẹ kiếp, cô thích nói gì thì nói, sao phải theo ý anh ta chứ!
“Lôi Ti, em thấy......em thấy......chị nên quay về cùng bọn em đi?” Bùi Mộng Na cà lăm nói.
Đỗ Lôi Ti nâng cao bụng bự, đi tới cạnh cô ấy nói “Có phải đầu óc em mê mị rồi không, tại sao chị phải về?”
Cô tức giận ngồi trên ghế nhìn hai anh em trước mặt!
“Mộng Na, đem hành lý bỏ lên xe!” Bùi Tuấn Vũ một lần nữa ra lệnh.
Đỗ Lôi Ti vừa nghe thấy muốn lấy hành lý của mình, vội vàng đi tới bảo vệ nói “Mộng Na, nếu em dám lấy chị sẽ cắt đứt quan hệ với em!”
Bùi Mộng Na hiện tại bị làm khó, không biết phải nghe lời ai, bây giờ cô nghĩ muốn ông trời một lôi đánh chết cô đi, tránh cho đứng tại chỗ bị làm khó!
Bùi Tuấn Vũ đứng lên, đi tới cạnh cô cười nói “Lôi Ti, chúng ta về nhà đi!”
Đỗ Lôi Ti nâng bàn tay nhỏ bé dùng sức đẩy anh “Da mặt anh thật dày, tại sao tôi lại phải theo anh về nhà chứ?”
“Lôi Ti, em xem, không phải anh tới đón em về sao?” Bùi Tuấn Vũ lấy lòng nói.
“Không có cửa đâu, tôi sẽ không quay về cùng anh, hơn nữa bây giờ chúng ta không có quan hệ gì!” Đỗ Lôi Ti trực tiếp từ chối.
Bùi Tuấn Vũ thấy nói gì cũng vô dụng, không thể làm gì khác hơn là cường ngạnh, một tay ôm cô bế lên, nhìn em gái mình nói “Mộng Na, lấy hành lý!”
Nói xong, ôm cô gái trong lòng đi ra ngoài!
Đỗ Lôi Ti ở trong lòng anh giùng giằng mắng “Đồ lưu manh này, tại sao lại ôm tôi?”
“Chú ý cách dùng từ của em!” Bùi Tuấn Vũ thờ ơ nói.
“Mẹ kiếp, nếu anh không buông tôi ra.....tôi sẽ kêu lên!” Đỗ Lôi Ti uy hiếp.
Bùi Tuấn Vũ cười tà nhìn cô “Không sao, nếu em muốn kêu thì kêu đi!”
Mẹ kiếp, sao người đàn ông này lại trở nên mặt dày như vậy chứ?
Bây giờ cô phải làm sao?
Mộng Na chết tiệt, bây giờ lại giúp người đàn ông chết tiệt này!!!
Bùi Mộng Na đi phía sau hai người len lén cười......
Ba người cùng đi vào thang máy!
Đỗ Lôi Ti ở trong lòng anh không ngừng giùng giằng, giãy dụa “Anh buông tôi ra......”
Bùi Tuấn Vũ không để ý đến lời cô nói......đi về phía xe, ấn nút điều khiển, mở cửa, ôm cô gái trong lòng ngồi vào trong!
Anh đưa chìa khóa ra phía trước “Mộng Na, lái xe!”
Bùi Mộng Na nhận chìa khóa, mở cửa xe ngồi vào, khởi động quay về phủ tổng thống......
Đỗ Lôi Ti tức giận nhìn ngoài cửa sổ nói “Mộng Na, bây giờ chị muốn cắt đứt quan hệ với em!”
Bùi Mộng Na làm vẻ mặt vô tội, ai oán nói “Lôi Ti, em cũng không còn cách nào, chị đừng như vậy được không?”
“Hừ, bây giờ nói gì cũng vô ích, chị muốn cắt đứt quan hệ với em!”
“Lôi Ti, chị không thể thông cảm cho em sao?” Bùi Mộng Na làm bộ đáng thương nói.
“Vẻ mặt đó của em bây giờ đối với chị không có tác dụng nữa, bây giờ chị không muốn nói chuyện với em!” Đỗ Lôi Ti nói.
Bùi Mộng Na làm bộ đáng thương quay đầu trách anh trai “Anh, bây giờ thì tốt rồi, anh xem Lôi Ti muốn cắt đứt quan hệ với em, anh hẳn phải rất vui!”
Bùi Tuấn Vũ nhếch miệng nói “Mộng Na, lần này em biểu hiện rất tốt, không cần đi Châu Phi nữa!”
Đỗ Lôi Ti vừa nghe, trợn tròn hai mắt nhìn cô gái đang lái xe, tức giận nói “Em được lắm Mộng Na, chỉ vì không muốn đi Châu Phi mà em......”
Bùi Mộng Na cười xấu hổ “Lôi Ti, đừng nghe anh em nói lung tung, em không có như vậy!”
“Các người nhanh đưa tôi về, ngày mai ba đứa bé tìm không thấy tôi sẽ lo lắng!” Đỗ Lôi Ti la to.
Bùi Tuấn Vũ nghe thấy cô nói vậy trong lòng cảm thấy e ẩm “Lôi Ti, đứa bé trong bụng em thật sự là của Tiếu Bằng sao?”
“Đúng, có liên quan gì đến anh?” Đỗ Lôi Ti nhìn anh nói.
Bùi Tuấn Vũ nghe thấy cô nói vậy trong lòng cực kỳ khó chịu, nhưng mà anh nghĩ tới lời em gái nói, nếu yêu một người thì nên yêu tất cả mọi thứ thuộc về cô ấy......
Anh biết loài người là động vật, bây giờ trong lòng không thoải ,ái nhưng anh nguyện ý vì cô mà thay đổi......
Anh biết mình từng sai lầm nhưng bây giờ anh sẽ cô gắng trở nên tốt hơn, nhất định sẽ làm cho cô thay đổi!
Bùi Tuấn Vũ nhìn cô nói nghiêm túc “Lôi Ti, anh biết mình từng làm sai rất nhiều nhưng mà bây giờ anh sẽ cố gắng làm cho em yêu anh lần nữa!”
Đỗ Lôi Ti nhìn anh lạnh giọng nói “Tổng thống, tôi nhớ trước khi rời đi tôi cũng đã nói, tôi sẽ không yêu anh, dù bây giờ anh có cố gắng thế nào cũng vô ích thôi!”
Bùi Tuấn Vũ im lặng không nói gì!
Không khí trong xe trở nên im lặng......
Bùi Mộng Na lén nhìn qua gương chiếu hậu!
Bây giờ tốt nhất cô không nên nói gì, tránh gây thêm tai họa, dù sao bây giờ hai người cũng đã gặp mặt, vấn đề còn lại hai người tự giải quyết, dù sao chuyện cũng phát triển theo ý cô muốn!
Xem ra lần này cô ấy giận thật rồi!
Ha ha......
Nhưng mà bây giờ cô rất lo lắng, nếu sau này tất cả mọi người biết.......có phải kết quả của cô sẽ rất thảm không?
Bây giờ Bùi Mộng Na vừa vui lại vừa lo!
Thôi, đến lúc đó có chuyện gì thì đi tìm mẹ, mẹ sẽ giúp cô giải quyết!
Xe chậm rãi đi vào phủ tổng thống.......
Bùi Mộng Na xuống xe mở cốp, lấy hành lý đi vào......
Đỗ Lôi Ti ngồi trong xe, sống chết không chịu xuống xe, Bùi Tuấn Vũ không nói gì liến bế cô lên, đi vào phòng khách......
Đỗ Lôi Ti la to “A......Sao anh có thể như vậy chứ? Đừng có hở chút là ôm người khác được không?”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...