Ông Xã Phúc Hắc: Sủng Tận Trời


Mộ Sơ Tình lên lầu, bước chân mãnh liệt run lên.
Lời nói của Hoắc Bắc Cảng thật đúng là cảm động, thật là cảm động nha!
Đáng tiếc, cô là thiên sát cô tinh không có sai, chính là cô không thể để cho hắn đi tìm đường chết.
Hắn nói thật động lòng người, nhưng đối với cô lại là lời châm chọc.

(Cho anh chừa vì cái tội thích ngược, bây giờ thì ngược chết anh luôn.)
Người hắn thích là thiên sát cô tinh, hắn cũng nguyện tìm đường chết, Mộ Sơ Tình ngươi chỉ xứng là một thiên sát cô tinh, cho dù là vậy ngươi cũng sẽ không chiếm được cảm tình của Hoắc Bắc Cảng.

(chị đang tự giễu bản thân nên mình để ngôi xưng như vậy nhé)
Thiên sát cô tinh...!Ahhh....!Cô là thiên sát cô tinh thì sao? Cô là thiên sát cô tinh thì xảy ra chuyện gì? Vì cớ gì một đống người nói cô là thiên sát cô tinh, là điềm gở, cho nên muốn tránh mà không kịp.

Người thân nói ba mẹ cô là bị cô khắc chết, cho nên khi ba mẹ cô xảy ra chuyện, toàn bộ bọn họ đều tránh né cô, không ai muốn nhận cô, bọn họ đều muốn đuổi cô đi.
Bây giờ Hà Thục nói cô là thiên sát cô tinh, vẫn luôn cự tuyệt cô tới gần con trai bà ta, muốn làm như vậy sao? Bà ta không biết cô là chẳng sợ cô dụng tâm đi câu dẫn con trai bà, hắn đều sẽ không bao giờ dính câu sao?
......
Mộ Sơ Tình về đến phòng mình, phòng cô từ nhỏ đến lớn đều ở bên cạnh phòng của Hoắc Bắc Cảng, đi tới căn phòng quen thuộc trước mặt, trong nháy mắt cô lại ko muốn vào.
Sau đó Mộ Sơ Tình đẩy cửa đi vào, lúc chuẩn bị đóng cửa, đột nhiên có một đôi tay chống lại ở cửa phòng.
Đôi tay kia xinh đẹp cực kỳ, khớp xương rõ ràng, tay trắng nõn thon dài khiến người ta không thể dời tầm mắt, Mộ Sơ Tình dừng tay đúng lúc, không có đóng cửa, tránh cho cửa đập vào bàn tay kia.

Mộ Sơ Tình theo cánh tay kia hướng nhìn lên, phát hiện Hoắc Bắc Cảng mặt đen như than đang đứng trước mặt cô, nhìn thấy sắc mặt âm trầm kia của hắn, trong nháy mắt chân Mộ Sơ Tình bỗng nhiên mềm nhũn, cả người lảo đảo muốn té, cô bấu víu lấy cánh cửa cố gắng không để mình ngã xuống.

Cô mím môi, cũng không có tức giận hỏi hắn: "Hoắc Bắc Cảng, sao anh lại ở đây?
Hoắc Bắc Cảng ánh mắt u lãnh (âm u+ lãnh đạm) trừng mắt nhìn cô vài cái, một giây sau liền dùng sức đẩy cửa ra, Hoắc Bắc Cảng khí phách lạnh thấu xương đi vào.


Sức lực Mộ Sơ Tình so với hắn rất yếu, dễ như trở bàn tay Hoắc Bắc Cảng đã đi vào phòng.
Mộ Sơ Tình nhìn Hoắc Bắc Cảng sải bước đi vào...Cô cạn lời....Hoắc Bắc Cảng đưa lưng về phía cô, Mộ Sơ Tình có chút tức giận hỏi: "Hoắc Bắc Cảng, anh như vậy là có ý gì?
Từ trước đến nay Hoắc Bắc Cảng chưa hề vào phòng cô, nguyên nhân cũng bởi vì hắn chán ghét cô, cho nên sẽ không đụng vào bất cứ cái gì của cô, kể cả vào phòng cô, Hoắc Bắc Cảng đều cảm thấy sẽ ô uế mắt.

Thế nhưng bây giờ Hoắc Bắc Cảng cũng không có đợi cô đồng ý, cứ như vậy mà đi vào, hơn nữa trong suốt quá trình đều trưng ra bộ mặt lạnh nhạt cứ như cô thiếu hắn mấy triệu bạc vậy!
Mộ Sơ Tình mắng, đến lúc nhìn nhìn lại căn phòng thì trong nháy mắt cô cảm thấy như mình muốn hỏng mất.
Xong đời......
Bí mật cô giấu lâu như vậy đều đã bị phát hiện.
Hoắc Bắc Cảng đi vào, tầm mắt liền bị căn phòng của cô hấp dẫn.

Mộ Sơ Tình trang trí căn phòng đúng kiểu nữ sinh, bên trong toàn bộ đều là màu hồng, ngay cả tủ, giường ngủ cũng là màu hồng y như giường công chúa.
Đây cũng là 5 năm trước cô trang trí, 5 năm trước Mộ Sơ Tình nói thế nào cũng là một nữ sinh, cho nên bộ dáng cũng rất là đáng yêu.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui