Nhìn Mộ Sơ Tình cố ý phớt lờ, Hoắc Bắc Cảng đột nhiên cảm thấy lồng ngực khó chịu, khiến anh nghẹt thở một lúc, mùi vị rất khó chịu, trán của anh nhíu chặt lại, không biết lý do tại sao có một cảm giác như vậy.
Đột nhiên, Hoắc Bắc Cảng bằng chất giọng trầm thu hút chất vấn Mộ Sơ Tình đang ngồi bên, tiết lộ sự không hài lòng và giận dữ, "Mộ Sơ Tình! Tại sao không trả lời tin nhắn của tôi?"
Mộ Sơ Tình nghe thấy câu hỏi gần như vô thức trả lời: "Tại sao tôi phải trả lời tin nhắn của anh?"
Phải đấy, tại sao phải nhắn tin lại cho một người ghét cô cơ chứ?
Nhắn đi nhắn lại, để rồi khiến Hoắc Bắc Cảng càng ghét cô ấy à?
Tại sao cô ấy phải chọc giận một người không nên chọc giận!
Tại thời điểm này, Hoắc Bắc Cảngđột nhiên tăng tốc tốc độ của chiếc xe, trải nghiệm giống như đang bay này khiến Mộ Sơ Tình phải sợ hãi.
"Kítttt-" một tiếng, Hoắc Bắc Cảng phanh gấp, chiếc xe tiếp xúc với mặt đất, phát ra một tiếng đặc biệt chói tai, kích thích đến mức cả người Mộ Sơ Tình hăng hái lên một lúc.
Hoắc Bắc Cảng đậu ở một bên đường, ngay lập tức mở cửa, một nhìn giận dữ, răng nghiến chặt ra lệnh cho Mộ Sơ tình: "Giỏi lắm, Mộ Sơ Tình, cút xuống xe cho tôi!"
Mộ Sơ Tình tròn mắt nhìn Hoắc Bắc Cảng bộ dạng ngơ ngác, lần này là sao? Chuyện gì xảy ra? người đàn ông này sao lại đột nhiên tức giận?
Mộ Sơ Tình gương mặt tức giận nhìn người nam nhân mặt hầm hầm bên cạnh, có chút không nói nên lời: "Tại sao? Tại sao tôi phải xuống xe?"
Hoắc Bắc Cảng không trả lời câu hỏi của cô, con ngươi lạnh lẽo như băng tuyết nhìn lướt qua cô, cái lạnh gặm nhấm xương.
Anh nghiến răng lặp lại 1 lần nữa: "Mộ Sơ Tình! Cút xuống xe cho tôi "
Âm thanh lạnh lùng đến ép người, Mộ Sơ Tình bị hơi thở của Hoắc Bắc Cảng dọa đến mức khắp người nổi da gà.
Mộ Sơ Tình thật sự đã chịu quá đủ cái tính khí bất thường của tên đại lão gia này rồi, cô cũng có lòng tự trọng và niềm tự hào của bản thân, không thể mãi để Hoắc Bắc Cảng ức hiếp thế này được!
Mộ Sơ Tình sau khi hít một hơi thật sâu, mở khoá dây an toàn của mình, sau đó, cô không chút do dự mở cửa, ra khỏi xe.
Mộ Sơ Tình sau khi xuống xe mạnh bạo đóng cửa, sự mạnh bạo nhằm nhấn mạnh cơn nộ khí trong người cô.
Cô bây giờ muốn làm nhất chính là bóp chết Hoắc Bắc Cảng, dựa vào hành vi của hắn, thời cổ đại là phải bị tẩm trư lộng!
Hoắc Bắc Cảng sau khi đuổi Mộ Sơ Tình xuống khỏi xe, anh nhanh chóng khởi động xe và bỏ đi.
Mộ Sơ Tình nhìn chiếc xe của Hoắc Bắc Cảng khởi động xe bỏ đi nhanh như vậy, liền trở nên tức giận.
Đồ thần kinh! ! !
! !
Mộ Sơ Tình im lặng quan sát xung quanh, cô đang đứng ở đường nào? Xe thì có nhiều vậy, nhưng cô lại chỉ thấy lác đác vài chiếc, taxi còn không thấy đâu.
Bộ dạng lo lắng vò đầu bức tóc, gãi má của Mộ Sơ Tình khiến cô hơi nhụt chí! Cô không biết nơi cô bây giờ ở chỗ là chỗ nào cả!
Mộ Sơ Tình sau một hồi nản chí, móc điện thoại ra để gọi bạn là Tống Yên Hỏa xin cứu viện, giờ đây giúp được cô chắc chỉ có Tống Yên Hỏa mà thôi.
Tống Yên Hỏa là bạn cùng phòng hồi Đại học của Mộ Sơ Tình, còn là khuê mật cực đáng tin cậy, người ngoài còn đặt cho họ biệt danh là chị em quả cân, mặc dù cả hai không cùng chuyên ngành, nhưng hai người về cơ bản đi đâu cũng có nhau, giống như một cặp sinh đôi dính liền, cả hai có tình cảm đặc biệt tốt đẹp.
Mộ Sơ Tình học Đại học chuyên ngành quản trị kinh doanh còn Tống Yên Hỏa lại học ngành Y, học chuyên ngành là sản phụ khoa.
Hai người tính cách hoàn toàn trái ngược nhau, một chút tương tự như điểm chung cũng không có, một người giống mùa hè và một người giống mùa đông.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...