Ông Xã Phúc Hắc: Sủng Tận Trời


Bên ngoài hoa hoa cỏ cỏ, chắc chắn là tốt hơn bà thím già hoa tàn ít bướm trong nhà rất nhiều, cho nên cô ta theo đuổi Hoắc Bắc Cảng, khẳng định là có thể thành công.

Hà Thục bên kia, đã bị cô ta thu phục, thu phục đến dễ bảo, Hà Thục cũng rất vừa lòng cô ta làm con dâu.

Hà Thục đã ở sau lưng, xúi giục Hoắc Bắc Cảng ở bên cô ta, chia rẽ Mộ Sơ Tình và Hoắc Bắc Cảng.

......!
Mộ Sơ Tình về đến văn phòng, tính toán nghiêm túc mà làm việc, chính là cô loay hoay cả nửa ngày lại phát hiện bản thân việc gì cũng không có làm, cô thật sự là đang thất thần, hiện tại trong đầu đều nghĩ đến chuyện của Hoắc Bắc Cảng và Cung Tâm Quân.

Bóng dáng của hai người kia cứ như âm hồn vất vưởng không tan, vẫn luôn xuất hiện ở trong đầu của Mộ Sơ Tình, trong đầu cô đã bắt đầu tưởng tượng ra hai bọn họ ở trong văn phòng là 1001 loại cảnh tượng.

Nói hai bọn họ ăn cơm, ai tin đâu, không chừng là không ăn cơm mà đã bắt đầu ăn thịt người.

Cái dáng vẻ đó của Cung Tâm Quân, người sáng suốt vừa nhìn là biết cô ta tới cái công ty này mục đích là cái gì, đưa cơm hộp tình yêu, ai tin? Rất rõ ràng chính là tới câu dẫn Hoắc Bắc Cảng.

Hoắc Bắc Cảng hắn, thật sự sẽ không bị Cung Tâm Quân trẻ tuổi xinh đẹp kia làm cho mê muội thần hồn điên đảo đó chứ.

Cho nên hiện giờ hai bọn họ ở trong văn phòng đang làm cái gì, Mộ Sơ Tình đánh cược năm quan tiền, chắc chắn là sẽ không làm được chuyện gì đứng đắn.


Trai đơn gái chiếc ở chung một phòng, chẳng lẽ là đánh bài, chơi mạt chược sao?
Hoắc Bắc Cảng thoạt nhìn chẳng giống một người đứng đắn, ngây thơ như thế.

"Cốc cốc cốc."
Ôn Vấn Nguyệt ở bên ngoài gõ cửa.

"Vào đi." Mộ Sơ Tình lúc này mới phản ứng lại, vội vàng để cô ấy vào.

Ôn Vấn Nguyệt đi vào, rồi mới đặt phần văn kiện trong tay lên bàn làm việc trước mặt Mộ Sơ Tình
"Mộ giám, đây là báo cáo tài vụ tháng này, cô xem xem, nếu không có vấn đề gì thì ký tên, lát nữa tôi sẽ mang qua cho tổng giám đốc."
"Cái gì!" Mộ Sơ Tình nghe được tên người đó, thần kinh liền trở nên khẩn trương.

"Cô nói cô phải đưa cho ai?"
"Tổng giám đốc đó."
"Vậy à." Mộ Sơ Tình nghĩ nghĩ, sau đó ra lệnh cho cô ấy, "Không cần, báo cáo cái tài vụ này cứ để đây, lát nữa tôi ký xong sẽ đem qua cho tổng giám đốc, tiện thể cũng có việc gặp anh ta."
"Được, vậy không còn việc nữa thì tôi ra ngoài trước đây."
"Được, cô ra ngoài đi."
Ôn Vấn Nguyệt gật đầu, cũng không hỏi gì nữa liền rời đi.


......!
Lúc này, trong văn phòng của Hoắc Bắc Cảng.

Cung Tâm Quân gọi điện thoại cho Hà Thục hỏi phòng làm việc của Hoắc Bắc Cảng, tự nhiên đã biết văn phòng hắn ở tầng mấy.

Cung Tâm Quân ngừng ở cửa một lát, tâm tình có chút kích động, tưởng tượng đến lát nữa liền có thể nhìn thấy người mình thích, tâm tình kích động, tim đập đặc biệt nhanh.

"Cốc cốc cốc."
Cuối cùng Cung Tâm Quân lấy hết can đảm gõ cửa.

"Vào đi." Hoắc Bắc Cảng bên trong còn tưởng rằng là cấp dưới đem tài liệu vào, cho nên trực tiếp ra lệnh.

Cung Tâm Quân nghe được Hoắc Bắc Cảng đồng ý cho mình vào, nhanh chóng đẩy cửa đi vào, cô ta đi giày cao gót, tiếng giày nện xuống sàn vốn dĩ có chút ồn, chẳng sợ cô ta đi nhẹ, Hoắc Bắc Cảng rất không thích loại tiếng động này.

Hắn đã từng phân phó, vào trong phòng làm việc của hắn nhất định không được đi giày cao gót, bởi vì thanh âm của chúng phát ra nghe rất khó chịu.

Cho nên đây là kẻ nào mà không có mắt.

Hắn ngẩng đầu lên vừa thấy, lại là một người xa lạ trước nay mình chưa từng gặp qua.

Hoắc Bắc Cảng nhíu mày, "Cô là ai? Vào đây làm gì? Cút ra ngoài cho tôi!"
Cung Tâm Quân đang tươi cười, nháy mắt khuôn mặt liền cứng đờ, cả người ủy khuất.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui