Trẻ nhỏ bị bệnh tự kỷ, đều thích làm bạn với động vật.
Hoắc Tiểu Bao trong lòng cảm thấy bản thân mình thật là khổ mà, nó bị bệnh tự kỷ chỗ nào chứ? Chỗ nào là không thích giao lưu với mọi người, chỉ là nó cảm thấy nói chuyện với mấy người có chỉ số IQ thấp hơn mình như vậy, là quá mệt mỏi mà thôi! ! Hơn nữa, lạnh nhạt cao ngạo, mới phù hợp với nó không phải sao?
Càng quan trọng hơn là, hai người kia sợ nó cô đơn tịch mịch, thì phải mua cho nó một đứa bạn gái chứ, lại đi mua chó cho nó là đang nguyền rủa nó là độc thân cẩu sao?!
Không nghĩ tới, người thân, đúng là người thân mà! Người đẻ ra nó!
! !
Tiểu Bao là một thằng quỷ nhỏ, đừng nhìn nó tuổi tác còn nhỏ, kỳ thật là đã rất hiểu chuyện rồi, thật là một chút đều không bỏ sót, toàn bộ nó đều hiểu biết hết.
Hoắc Tiểu Bao mang theo con Labrador của mình đi lên lầu, vừa vặn cửa phòng Hoắc Bắc Cảng không có khóa, nó nhẹ nhàng mở ra.
Tiếp sau đó, Hoắc Tiểu Bao làm bộ dắt theo con Labrador ở bên ngoài hành lang đi tới đi lui, vẻ mặt thở dài phiền muộn: "Độc thân cẩu, cậu nói coi vừa rồi mami ăn mặc gợi cảm như vậy là đi đâu chơi? Mami phía dưới đều không có mặc quần, chân mami thật trắng nha, hình như có một chú đẹp trai hẹn mami đi ra ngoài, mami nói đêm nay đi không về, còn dặn mình nhất định không cần nói cho daddy nghe, mẹ có phải muốn làm chuyện có lỗi với daddy hay không?"
Đúng vậy, chú chó Labrador mà Hoắc Tiểu Bao nuôi, đặt tên là độc thân cẩu.
Cái tên tươi mát thoát tục như thế, lại bị con Labrador này khinh bỉ.
'Cậu mới là độc thân cẩu! Cả nhà cậu đều là độc thân cẩu!!!'
Trong phòng Hoắc Bắc Cảng tắm rửa sau đó ra tới, liền nghe được Hoắc Tiểu Bao ở bên ngoài hé răng nói, lập tức khăn lông lau tóc không chút thương tiếc rớt ở trên mặt đất!
Mẹ nó! Mộ Sơ Tình chết tiệt kia là muốn tạo phản sao?
Mami vừa rồi ăn mặc gợi cảm như thế!
Mami phía dưới đều không có mặc quần!
Có cái chú đẹp trai nào hẹn mami đi ra ngoài!
Đêm nay đi không về!
Muốn làm chuyện có lỗi với daddy!
Hoắc Tiểu Bao nói, làm ở trong đầu Hoắc Bắc Cảng bồi hồi, hắn sắp hô hấp không thông rồi.
Trong đầu hắn hiện ra hình ảnh, Mộ Sơ Tình ăn mặc quần áo gợi cảm, rồi tới hình ảnh cô không có mặc quần lót!
Quần áo hở hang!
Mẹ nó! Cái người phụ nữ chết tiệt này! Ăn mặc gợi cảm như thế, là muốn quyến rũ ai?
Mẹ nó đêm hôm khuya khoắc không mặc quần áo đi ra ngoài là muốn đi gặp ai?!!
Hoắc Bắc Cảng tức giận cầm lấy di động trên tủ đầu giường, gọi điện cho Mộ Sơ Tình.
Mộ Sơ Tình lên taxi, một lúc sau thì điện thoại reo lên, cô có tật giật mình, có chút sợ hãi.
Đặc biệt là nhìn thấy màn hình báo Hoắc Bắc Cảng gọi đến, Mộ Sơ Tình thật sự bị dọa, hồn phách lên mây.
Cô có chút chột dạ, không dám nghe điện thoại, hơn nữa, cũng không muốn nghe điện thoại, ai biết Hoắc Bắc Cảng có phải hay không muốn giở trò gì, làm con thiêu thân à.
Mộ Sơ Tình nhìn nhìn, cuối cùng trực tiếp cúp điện thoại của Hoắc Bắc Cảng.
Hoắc Bắc Cảng lại không bỏ qua, cứ liên tục gọi tới.
Mộ Sơ Tình vốn dĩ tức giận Hoắc Bắc Cảng, hiện tại thấy hắn gọi nhiều như vậy, trước mắt bực bội.
Vì ngăn cản hành vi này của hắn, Mộ Sơ Tình trực tiếp đem số điện thoại Hoắc Bắc Cảng kéo vào sổ đen.
Dù sao Hoắc Bắc Cảng tìm cô cũng sẽ không có cái việc gì đứng đắn.
Cho số của hắn vào sổ đen xong, Mộ Sơ Tình thoải mái hơn nhiều.
Từ nhỏ đến lớn vẫn luôn bị Hoắc Bắc Cảng khi dễ, cái này rốt cuộc có thể là một lần rửa nhục, khi dễ lại Hoắc Bắc Cảng.
Muốn cho Hoắc Bắc Cảng biết, cảm giác bị người ta khi dễ, khó chịu cỡ nào!
Đầu bên kia, hiện giờ Hoắc Bắc Cảng tức giận sắp phát nổ!
Hắn muốn bóp chết Mộ Sơ Tình! Lập tức muốn bóp chết Mộ Sơ Tình!!!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...