Sáng sớm…
Suốt cả đêm không chợp mắt được tí nào, Lâm Ngọc Linh vác đôi mắt thâm quầng đi xuống phòng khách.
Lúc này miệng Hà Thanh Nhàn đang ngậm hộp sữa bò tu ừng ực, còn cơ thể thì đang uốn éo theo tiếng nhạc nhàn nhã của bộ môn yoga.
Cô ấy hờ hững nhìn lướt qua Lâm Ngọc Linh một cái, giây tiếp theo, đống sữa bò trong miệng suýt nữa là phun ra bằng sạch.
“Chuyện gì nữa đây? Ngọc Linh, sao trông cậu xanh xao tiều tụy chẳng khác gì bà đẻ thế này? Nếu tối qua tớ không tận mắt nhìn cậu quay về phòng ngủ thì chắc chắn giờ này tớ đang nghỉ ngờ tối qua cậu lại ra trận với tên đàn ông nào đó đấy”
Hai mắt Lâm Ngọc Linh trợn trắng, cô liếc nhìn cô bạn thân của mình một cái: “Hà Thanh Nhàn, giờ mới là sáng sớm thôi đấy, đừng bảnh mắt ra đã bô bô mấy chuyện đen tối như thế chứ”
Hà Thanh Nhàn thẹn thùng giơ tay che mặt, miệng không ngừng lẩm bẩm: “Nhà họ Hà không làm vậy đâu, nhà họ Hà trong sáng thuần khiết lắm nha”
Lâm Ngọc Linh ra vẻ buồn nôn, sau đó xoay người đi vào phòng bếp, không thèm để ý đến bạn mình nữa.
Mới sáng sớm đã thấy tình hình bất ổn như vậy rồi, Hà Thanh Nhàn cũng chẳng còn tâm trạng gì để tập yoga tiếp cả.
Cô ấy vội chạy đi tắt nhạc, sau đó lại đuổi theo Lâm Ngọc Linh vào bếp: “Ngọc Linh, cậu bị sao vậy? Đừng nói là cả đêm hôm qua cậu không ngủ đấy nhé?”
Lâm Ngọc Linh đặt nồi nước lên bếp, mở miệng nói: “Xảy ra chuyện lớn như vậy, tớ ngủ sao được chứ.”
“Vậy kết quả thế nào? Cậu đã nghĩ thông suốt chưa?”
Tay Lâm Ngọc Linh bỗng nhiên hơi ngừng lại, cô chậm rãi nói: “Vấn đề này thật sự quá khó để tớ đưa ra lựa chọn.
Nó cũng tương tự như một câu hỏi, cả bố và mẹ cùng rơi vào một hồ nước, khi ấy bạn chọn cứu ai, câu hỏi như u bảo tớ nên trả lời thế nào mới thuận cả đôi đường?”
Hà Thanh Nhàn đồng tình ừ một tiếng, khẽ gật đầu.
“Nói thật, trong suy nghĩ của tớ thì chuyện cậu kết hôn với thủ trưởng chưa hẳn đã là chuyện xấu.
Giờ chúng ta chưa cần bàn đến địa vị của thủ trưởng, chỉ là cái danh xưng bà thủ trưởng cũng đủ khiến bao nhiêu người phụ nữ trong cái thủ đô này hâm mộ ghen tị tồi”
Hà Thanh Nhàn bày ra biểu cảm “cậu đã vớ được một món hời lớn” trước mặt Lâm Ngọc Linh, khiến cô cũng không biết nên đáp trả bạn mình thế nào.
Khoảng một phút sau, cô thở dài một hơi, miệng lẩm bẩm nói: “Cậu suy nghĩ nhiều quá rồi, nói thật thì thân phận địa vị của hai người bọn tớ hoàn toàn không phù hợp với nhau”
Chu Hoàng Anh giống như một ông vua kiêu ngạo đứng trên hàng triệu người, anh là người mà người khác luôn phải cúi đầu ngước nhìn, anh có tất cả những gì tốt nhất.
Còn cô thì sao, khi đứng trong đám đông, cô chỉ là một người thấp cổ bé họng như bao người khác mà thôi, trong đám đông ấy sẽ chẳng có ai chịu liếc mắt nhìn cô đâu.
Vậy mới nói, nếu hai người họ thực sự ở bên nhau thì chuyện gì sẽ xảy ra đây?
“Cậu nói cái gì thế? Ngọc Linh, cậu phải tự tin vào bản thân mình chút đi chứ, cậu cũng là một người ưu tú lắm mà” Hà Thanh Nhàn giơ tay khoác vai Lâm Ngọc Linh, nháy mắt ra vẻ mãi mãi tin tưởng cô.
Lâm Ngọc Linh khẽ cười, nhẹ giọng nói: “Ừ, cảm ơn cậu”
Lúc ăn bữa sáng ngồi nhàn rỗi chẳng có chuyện gì nói, Lâm Ngọc Linh tranh thủ vào diễn đàn của trường học lướt tin.
Quả nhiên, chuyện cô và Chu Hoàng Anh công bố đang yêu đã trở thành chủ đề cực.
nóng, diễn đàn gần như sắp nổ tung vì đề tài này luôn rồi.
“Trời đất thiên địa ơi, nam thần trong lòng tôi sao lại chọn ở bên loại người đê tiện như Lâm Ngọc Linh chứ? Ông trời đúng là biết cách đùa người quá mà”
“Tôi không phục, con Lâm Ngọc Linh đó ngoài việc học hành có hơi giỏi ra một chút thì có gì tốt đâu chứ? Dù gì cô ta cũng chỉ giống đống rác vứt rồi thì thôi chứ chẳng hơn chẳng kém, nhan sắc cô ta còn không bằng tôi nữa là “Chúng tôi là người hâm mộ của thủ trưởng, hiện đang học khoa thứ nhất.
Dù gì thì cũng học chung một trường, ai biết lớp Lâm Ngọc Linh ở đâu xin hãy chỉ tôi, chúng tôi sẽ đi xử lý cô ta.
Ai biết lớp cô ta ở đâu thì hãy bình luận địa chỉ xuống bên dưới”
Tiếp đó là hàng loạt những bình luận ghi địa chỉ lớp của Lâm Ngọc Linh, đám học sinh vô ý thức không đạo đức đó không thèm do dự lấy một giây, sôi nổi tranh giành ghi địa chỉ.
Chỉ trong vài giây, bình luận này đã leo top, có thể dễ dàng đập vào mắt người khác.
Thậm chí còn có những người bàn bạc, triển khai sẵn kế hoạch xử lý Lâm Ngọc Linh thế nào cho ra ngô ra khoai.
Hàng loạt những phương thức hành hạ độc ác được nêu lên, đến mức Lâm Ngọc Linh đọc mà còn thấy rợn người Chỉ vì Chu Hoàng Anh là soái ca trong lòng bọn họ mà Lâm Ngọc Linh phải chịu nghe những lời lẽ sỉ nhục, những thủ đoạn hại người dã man như vậy sao? Chuyện này, cô chỉ sợ giờ bản thân đã trở thành mục tiêu của cuộc chiến băng đảng trường học rồi ấy.
“Có chuyện gì sao?” Hà Thanh Nhàn đưa mắt nhìn về phía cô: “Sao trông sắc mặt cậu trắng nhợt vậy?”
Lâm Ngọc Linh không muốn Hà Thanh Nhàn phải lo lắng nhiều cho mình, cô cố nặn ra một nụ cười, khẽ nói: “Không có gì đâu”
“Cậu nói dối!”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...