Ra khỏi phòng vệ sinh, Chu Lăng nhìn lên trên giường, chăn, ga hỗn độn, loạn thì không thành vấn đề, mà vấn đề lớn nhất là bẩn a!
Là một vệt hồng hồng dính ngay trên ga giường trắng tinh kia, có ánh mắt nhìn đến, quay đầu lại là người phục vụ khách sạn đến thay ga giường, cô như thế nào mà giải thích đây?
Chẳng lẽ nói, bọn họ tới khách sạn để động phòng đêm tân hôn sao?Quay đầu lại nhìn người phục vụ cô nói: "Này đại khái là sẽ bồi thường tiền".
Rồi nhìn sang Ngô Ngôn nói: "nhiệm vụ này liền giao cho anh ha. "
Ngô Ngôn trừng mắt nhìn vệt máu kia, suy nghĩ nửa ngày, rồi đi lấy con dao Thụy Sĩ ở trong ba lô ra, liền cầm ga giường lên răng rắc, răng rắc xé ra rồi đem vệt máu kia dấu xuống dưới.
Trong con mắt của Chu Lăng hiện lên kinh ngạc, không biết người ta như thế nào mà đoán được, mặc dù vẫn còn nhưng không bằng như lúc trước, không chừng người ta sẽ tưởng là dì cả của cô đến.
Tuy Ngô Ngôn đã dấu xong vệt máu kia đi, nhưng lại không có dừng tay mà là đem ga giường xé rách thành hai nửa bằng nhau.
Chu Lăng trợn mắt há hốc mồm nhìn xem, đây là cái tình huống gì, đem ga giường biến thành như vậy? Đánh nhau?Nhưng rất nhanh mắt cô lại trừng lớn hơn nữa:Ngô Ngôn đem ga giường vừa bị xé ra ghép lại cùng một chỗ, nếu mà không nhìn kỹ thì cũng không biết được ở giữa bị thiếu mất một khoảng.
"Qúa lợi hại!" Cô nhịn không được sợ hãi than.
Ngô Ngôn nhìn kỹ xem, không có sơ hở gì, rồi mới để lên trên giường, nói: "đây là thuộc loại ngụy trang, bọn anh đã học qua. "
Người phục vụ kia tuy dùng ánh mắt kỳ dị nhìn hai người bọn họ liếc mắt một cái, nhưng cũng không nói gì, lấy tiền xong, liền đưa ga giường mới đến.
Trong khi đó Chu Lăng vung nắm tay đánh lên sô pha, xấu hổ, ảo não trừng mắt nhìn Ngô Ngôn. Bởi vì ngoài ý muốn, bị vạch trần sự tình, Chu Lăng nằm ở trên giường suốt một ngày.
Tối đến Ngô Ngôn chỉ ôm cô ngủ, không có làm gì, ngày hôm sau rời giường, Chu Lăng vẫn cảm thấy phía dưới vẫn còn đau. Vì thế cô, cả giận nói:
"Em đến Quế Lâm là tới chơi, chứ không phải đến để ngủ!Em mặc kệ, em muốn đi chơi, là anh đem em hại thành như vậy, anh phải hoàn toàn chịu trách nhiệm!"
Ngô Ngôn trầm mặc trong chốc lát, hỏi: "Hay là anh cõng em chứ?"
Chu Lăng liếc trắng mắt: "Mới không cần, như vậy cũng quá mất mặt. "
"Nếu không chúng ta ở lại Quế Lâm chơi vài ngày đi, dù sao ngày nghỉ của anh vẫn còn dài. ""Khó mà làm được, em còn muốn đi Lệ Giang nữa, hơn nữa trong nhà chắc cũng đã chuẩn bị xong tiệc rượu, trước ngày mười một chúng ta phải đi trở về. "
Chu Lăng không có ý tốt liếc mắt một cái chăm chú nhìn xuống hạ thân của Ngô Ngôn, "Theo em thấy vấn đề lớn nhất chính là chỗ ấy của anh quá lớn, không bằng bắt nó nhỏ đi một chút, đỡ phải về sau nó làm em còn đau. "( pó tay với pà chị, đầy người muốn lớn mà không được, chị lại mong nó nhỏ đi).
Ngô Ngôn từ miệng thở hơi lạnh ra, theo bản năng cả người liền bước tới đứng trước mặt cô, Chu Lăng cười ha ha đứng lên, lại tác động xuống hạ thân, đau đến nhăn mi lại.
Ngô Ngôn vội vàng đỡ lấy cô, nếu là chỗ khác bị thương, thì còn có thể giúp cô xoa xoa, bóp.... nghĩ đến chỗ kia bị thương, Ngô Ngôn cảm thấy một luồng nhiệt nóng lên.
Tầm tuổi này vốn chính là thời kỳ ham muốn dục vọng mạnh mẽ nhất, anh tốt nghiệp trung học xong, liền ở luôn trong quân doanh, cơ hồ không nhìn tới phụ nữ. Ông trời lại ban cho anh tính cách khô khan, bạn gái thì cũng không có, thân thể thì tốt, tinh lực dồi dào.
Hiện tại rốt cục cũng kết hôn, rất ham muốn đến tư vị yêu, có thể nào không cho anh biết đến đầy đủ mùi vị tinh hoa? Nếu có thể cho anh làm, buông thả một lần, không chừng một đêm bảy lần như trong truyền thuyết cũng như chơi.
Giờ phút này anh ở quá gần, Ngô Ngôn không phải mặc quần ngủ rộng thùng thình kia, mà là mặc quần bò bó sát người, hoàn toàn đem cái bí mật của anh bại lộ ngay ở trước mặt Chu Lăng.
Chu Lăng lập tức đỏ mặt lên, lại là xấu hổ, ảo não, chỗ kia của mình vẫn còn rất đau, người này thế nhưng lại phản ứng. Ngô Ngôn cũng đỏ mặt, thấp giọng giải thích:
"Không... không có việc gì, em nghỉ ngơi đi, anh đi tắm rửa một cái. "
Chu Lăng thấy anh cũng không có không để ý thân thể chính mình, trong lòng buồn bực, mà cũng có chút đau lòng, không đành lòng để anh đi tắm nước lạnh.
Tuy rằng ngượng ngùng nói cái gì, nhưng lại cố ý đem thân mình đi đến, lấy tay bắt đầu cọ nên vật cứng rắn kia của anh. Ngô Ngôn "ưm" một tiếng vội vàng ngăn tay cô: "Đừng.. thân thể em... ""Đừng nhúc nhích, em giúp anh bằng tay"Chu Lăng ngượng ngùng nhìn anh, lại ngượng ngùng cúi đầu xem vật kia, chỉ lắc lắc đầu, tay lại giãy dụa theo chỗ khóa quần cho vào.
Quần bò thắt lưng có vẻ chặt, tư thế lại không tự nhiên, chỉ có mấy cái đầu ngón tay miễn cưỡng vào trong. Ngô Ngôn cảm giác thấy ngứa ngáy tựa như ngứa đến máu nóng sục sôi, trong lòng Ngô Ngôn hận không thể xé rách quần áo, hung hăng đi vào trong cô.
Chu Lăng hạ thân vẫn còn đau, lại không thể đi vào được. Ra tay cởi bỏ nút thắt, kéo khóa xuống, muốn nói, nhưng cũng dự đoán cô không giám làm, đã hết thảy chuẩn bị xong lộ ra cái vật cực đại bị bao vây trong quần lót, lại có chút do dự.
Ngô Ngôn cũng đã có chút nhịn không nổi, tự mình một tay cầm quần bò cùng quần lót kéo xuống, giữ chặt tay của Chu Lăng đang ở trên vật cứng rắn của anh rồi bắt đầu luật động.
Chu Lăng bị cái kia vừa dài vừa thô bắn gì đó ra, thiếu chút nữa bị phun vào mặt, lại cảm thấy trong tay đột nhiên vừa nóng vừa cứng, không khỏi kêu sợ hãi một tiếng, lập tức miệng bị hôn ngăn chặn lại, Ngô Ngôn rên rỉ hai tiếng sau đó yên tĩnh lại.
Được rồi, dù sao sờ thì cũng đều sờ soạng, nên làm cũng đã sớm đã làm, xấu hổ thì cũng muộn rồi. Lại nói tiếp, mà cô vẫn còn chưa nhìn thấy tiểu nhị của anh không biết nó dài giống hình dạng gì nữa.
Ngô Ngôn rốt cục cũng buông miệng rời khỏi môi cô, cô rốt cục cũng có khí lực đẩy người anh ra đứng lên, trừng mắt nhìn anh liếc mắt một cái nói: "Đừng nhúc nhích""Ngô Ngôn quả nhiên cả người bất động đứng thẳng, ai kêu anh yếu lại còn bị chộp vào trong tay đối phương.
Chu Lăng vừa lòng cúi đầu, cẩn thận đánh giá chỗ này, chỗ nọ. Chẳng lẽ là do vóc dáng to cao, cho nên cái này cũng vừa thô vừa dài, hay là rèn luyện thân thể cũng đem nơi này luyện thành lớn, cái này nhìn so với đàn ông Châu Á ở trên mạng thì có vẻ thô dài hơn, còn với Phương Tây thì cũng không bé hơn là bao nhiêu.
Cho dù chiều dài không được 18cm, thì ít nhất cũng được 15, 6, thô cũng chỉ so với ngón tay cái cùng ngón trỏ của cô cộng lại. Cô nhẹ nhàng vỗ đầu một chút, mắng: "To như vậy, khó trách em đau như vậy, thật là, không bé đi được một chút sao? Một chút cũng sẽ không đau lòng người. "
Ngô Ngôn thở hổn hển một tiếng to, cái kia của anh lại kích thích, cương cứng lên, trên đầu liền phun ra một giọt chất lỏng trong suốt. Chu Lăng theo bản năng vươn ngón tay cái nhẹ nhàng mà lau đi giọt chất lỏng kia, chợt nghe thấy ở trên đỉnh đầu tiếng thở dốc càng to càng gấp, trong lòng liền tà ác tính toán, dùng miệng đối với nó thở ra một hơi nóng lên, cái đó liền nóng, trướng lên, chảy ra càng nhiều giống như "Nước mắt".
"Tiểu Lăng, cử động, cử động được không?"Ngô Ngôn muốn bản thân mình tự an ủi một chút, lại bị Chu Lăng dần dần xóa sạch, chỉ có thể khẩn cầu.
"Không cho anh cử động. "Chu Lăng giương mắt liếc một cái, bắt đầu cầm vật đang cương cứng nổi gân xanh, cao thấp chà xát lên xuống, thỉnh thoảng xoa qua trên đầu một chút, bên tai nghe tiếng thở gấp, rên rỉ của anh.
Thân thể của Chu Lăng tựa hồ cũng nhũn ra, không khỏi bám tựa vào đùi anh, mắt dán lên cạnh sườn lưng, cô theo bản năng liền nghiêng đầu, hôn lên bụng anh. Động tác này so với tiểu nhị ở trong tay cô, vốn cũng không là cái gì, nhưng không nghĩ rằng anh lại mẫn cảm ở chỗ này, hơn nữa cao triều sắp đến, làm cho người Ngô Ngôn gầm nhẹ một tiếng, tinh dịch liền phun ra.
"Ai nha!"Chu Lăng kinh hãi kêu lên một tiếng, nhìn một bãi tinh dịch nằm trên người mình, tay chân luống cuống.
Ngô Ngôn cũng hoảng sợ, vội vàng xoay người muốn đi tìm khăn giấy đến lau, nhưng lại quên chiếc quần đang mặc trên người mình mới chỉ cởi có một nửa, vừa nhấc chân lên cả người liền ngã xuống. Cũng may thân thủ anh mạnh mẽ, một tay chống trên mặt đất, dần dần đứng lên. Chu Lăng nhìn tay anh dính đầy tinh dịch, nhịn không được "Phốc xích" một tiếng liền bật cười.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...