Trước mắt Mạnh Tiểu Ngư đột nhiên sáng lên, dùng lực vỗ bàn hưng phấn nói: “Hôm nay lúc tôi đang viết kịch bản cho các phân cảnh, vừa lúc có một nhân vật rất quan trọng, cần ghi lại hồi ức của cô ấy.
bởi vì phần kịch bản này là thêm vào đột ngột, cho nên chưa tìm diễn viên trước.
Tôi đang rất u sầu tìm người tới nhận vai diễn này.
Vừa lúc cô cũng không có chuyện gì, cô có thể hỗ trợ mấy cảnh này được không? Không sao đâu, đừng khẩn trương, chỉ là mấy cảnh nhỏ, lập tức là xong!”Tô Ảnh thiếu chút nữa văng hết cà phê ra ngoài: “Tiểu Ngư, tôi học âm nhạc, không phải học diễn xuất!”“Vậy có sao, ít nhiều minh tinh cũng không học diễn xuất chuyên nghiệp mà?” Mạnh Tiểu Ngư hưng trí bừng bừng lôi kéo tay Tô Ảnh nói: “Dáng vẻ cô xinh đẹp như thế, dáng người cũng được, nhất định không thành vấn đề.”“Nhưng mà…” Tô Ảnh vẫn có chút do dự.Hôm nay cô và Mạnh Tiểu Ngư mới quen nhau, làm sao có thể đồng ý chuyện quan trọng như thế được?Càng quan trọng hơn là, Mạnh Tiểu Ngư cũng chỉ là biên kịch, không phải là đạo diễn.Tuy kiểu nhân vật này chỉ tồn tại trong hồi ức, cũng chỉ có ba cảnh.Nhưng, cô thật sự không có kinh nghiệm quay phim.Không nói đến chuyện có tiền hay không, nếu quay không được, cô cũng không có cách nào.Mạnh Tiểu Ngư nhìn ra băn khoăn của Tô Ảnh, lập tức nói: “Tôi đã hỏi qua đạo diễn rồi, chắc chắn không thành vấn đề.”Nói xong, Mạnh Tiểu Ngư không đợi Tô Ảnh ngăn cản, cũng đã gửi tin nhắn cho Dương Chính: “Đạo diễn Dương, trong phân cảnh hôm nay tôi viết, có thể để Tô Ảnh đóng vai người mẹ lúc còn trẻ được không?”Dương Chính trả lời tin nhắn cực kỳ nhanh: “Tô Ảnh? Có thể thử xem, hiện giờ hai người đang ở đâu? Để cô ấy đi qua trang điểm thử vai xem sao?”Mạnh Tiểu Ngư kích động đưa nội dung cuộc trò chuyện cho Tô Ảnh xem: “Cô xem nè, tôi biết mà, khẳng định là không có vấn đề gì.”Tô Ảnh vẫn từ chối: “KHông được, Tiểu Ngư, tôi thật sự không có kinh nghiệm diễn xuất, tôi nhất định sẽ làm hỏng.”“Không sao không sao, cô chỉ nói hai lời thoại, chỉ cần làm mấy động tác là được rồi.” Mạnh Tiểu Ngư càng nghĩ càng hưng phấn, liền lôi kéo Tô Ảnh về với đoàn làm phim.Lần này, Mạnh Tiểu Ngư trực tiếp kéo Tô Ảnh vào trong phòng trang điểm, nhấn Tô Ảnh ngồi xuống ghế tựa, kéo thợ trang điểm qua makeup cho Tô Ảnh.Tô Ảnh vừa muốn cầu xin, Mạnh Tiểu Ngư đã chắn tay cô: “Được rồi, Tô Ảnh, cô liền giúp tôi đi, vì viết đoạn kịch bản này mà tôi đã rụng không ít tóc.
Dương Chính là một người vô cùng nghiêm khắc với các tác phẩm, một vai phụ sẽ phá hủy tiêu chuẩn của cả một bộ phim.
Tuy cô không có hành động gì nhiều, nhưng khuôn mặt cô thì rất được.
Tới thôi, cô hãy giúp tôi đi, sau khi cảnh quay này thuận lợi, tôi mời cô ăn cơm được không?”Tô Ảnh rất ít khi kết bạn, nhìn thấy Mạnh Tiểu Ngư cầu xin mình như thế, liền mềm lòng: “Được, nếu tôi không làm tốt, cô cũng đừng oán tôi!”Mạnh Tiểu Ngư thấy Tô Ảnh đồng ý, tự nhiên cao hứng ôm lấy cô làm nũng nói: “KHông, chắc chắn là không.”Ngay từ đầu thợ trang điểm cũng không cực kỳ để ý đến Tô Ảnh, lúc thấy được rõ ràng khuôn mặt của cô, xoay người liền lấy hết tất cả đồ đạc chuyên dụng của mình ra, gào khóc nhanh chóng trang điểm tạo hình cho Tô Ảnh.Tô Ảnh đợi gần ba tiếng, rốt cuộc cũng được giải phóng.Lúc cô xoay người nhìn chính mình trong gương, tự nhiên ngây ngẩn cả người.Đây là cô sao?Chỉ thấy bản thân cô trong gương, mang một đôi con ngươi màu đỏ xinh đẹp, toàn thân mặc váy dài màu trắng, nổi bật lên làn da trắng như tuyết của cô, khuôn mặt xinh đẹp không gì tả nổi.Mạnh Tiểu Ngư và thợ trang điểm cùng há hốc miệng: “giống, quá giống.”Tô Ảnh vẫn mờ mịt: “giống cái gì?”Mạnh Tiểu Ngư cũng không giải thích với cô, trực tiếp phụ giúp cô đi tìm nhiếp ảnh gia..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...