Tinh thần Mạc Bảo Bối vốn dĩ uể oải không phấn chấn đột nhiên bị một tấm khăn lông ướt này
đập vào mặt làm lấy lại tỉnh táo. Bóng tối khiến cô trở nên không có cảm giác an toàn, nhất là không một mảnh vải càng làm cô có phần hoảng
loạn.
Một tay chuẩn bị kéo khăn lông trên mặt xuống, Mạc Bảo Bối lại đụng tới một bàn tay ấm áp.
- Đừng làm rộn! - Một âm thanh trầm thấp hơi khàn khàn vang lên.
Ross?
Á! Đúng rồi, hôm nay là ngày đính hôn của cô và Ross.
Mạc Bảo Bối lập tức bò dậy, sử dụng cả tứ chi, vừa bò lên vừa luống cuống tay chân tìm kiếm khăn lông hoặc khăn tắm bao bọc.
- Nằm xuống, anh giúp em rửa mấy thứ trên mặt đi. - Ross vội vàng đè Mạc Bảo Bối lại.
Về đến nhà, Ross thật vất vả mới lột được lễ phục trên người Mạc Bảo Bối,
sau đó tháo gỡ những thứ trang sức phức tạp và chắc chắn trên đầu, xả
nước nóng, cực khổ ôm Mạc Bảo Bối vào trong phòng tắm, lại phát hiện hóa trang trên mặt Mạc Bảo Bối còn chưa tháo xuống, lấy sữa rửa mặt của
mình rửa hai lần vẫn không sạch sẽ.
Ross lập tức nhớ lại trong xe của anh còn để túi xách nhỏ của Mạc Bảo Bối, bên trong sẽ phải có thứ
gì đó tẩy trang, vì vậy lập tức chạy đến ga-ra để lấy, quả nhiên anh tìm được một chai gọi là ‘nước tẩy trang’ gì đó.
Đợi khi anh trở lại trong phòng tắm, Mạc Bảo Bối cũng đã tỉnh táo. Ngâm trong nước ấm nửa
giờ đã xua tan phần lớn mệt nhọc, cộng thêm hình như Mạc Bảo Bối bị kinh sợ, trong khoảng thời gian ngắn tinh thần nhìn qua vẫn là không tốt.
- Này, anh làm gì thế? Muốn ăn đậu hũ của em sao? - Mạc Bảo Bối giận đến hô to, cơ thể bị Ross ấn xuống nước.
Tay Ross chạm vào nước trong bồn tắm, phát hiện nước vốn ấm áp đã trở nên
lạnh lẽo rồi, khó trách Mạc Bảo Bối tỉnh lại. Ngay tức thì, vừa thả ra
một phần vừa cầm vòi sen thêm nước ấm vào bên trong.
- Anh giúp
em gỡ lớp trang điểm, em đừng cử động. - Trời đất chứng giám, giờ phút
này trong lòng Ross thật sự không có nửa điểm không muốn an phận.
Mở chai nước tẩy trang ra, đổ vào trong lòng bàn tay.
- Wey wey wey, nào có ai dùng nước tẩy trang như anh chứ, đó đều là tiền
cả, anh không được lãng phí cho em! - Mạc Bảo Bối nhìn thấy động tác của Ross, gấp đến độ kêu to.
- Nếu không thì làm sao đây? - Ross hỏi rất lễ độ, không ngại học hỏi kẻ dưới là thái độ học tập tốt nhất.
- Anh đi lấy bông vải hóa trang cho em đi! - Mạc Bảo Bối cực kỳ tức giận, thật may là miệng chai nước tẩy trang rất nhỏ, nếu không để Ross đổ ra
như vậy, sớm đã mất hơn phân nửa. Phụ nữ vui vì dung nhan, đối với xinh
dẹp, cô luôn luôn cảm thấy xinh đẹp vô tội, cho nên luôn trang điểm cho
mình thật xinh đẹp, dĩ nhiên, xinh đẹp là cho mình nhìn chứ không phải
vì người khác.
Ross gật đầu một cái:
- Vậy tự em tắm trước một cái, đừng để bị lạnh.
Nhìn Ross rời đi, Mạc Bảo Bối lập tức đứng lên, dùng tốc độ tắm như huấn luyện chiến đấu quân sự.
Đi ra ngoài phòng tắm, trên người Mạc Bảo Bối quấn quanh một chiếc khăn tắm, tìm kiếm áo ngủ.
Căn phòng này Mạc Bảo Bối không xa lạ gì, cô đã qua một lần rồi.
- Anh lấy tới đây! - Ross hào hứng giơ một túi đồ, như đứa trẻ đang tranh công nhìn Mạc Bảo Bối giống.
Mạc Bảo Bối còn chưa kịp tìm được áo ngủ, đã nghe thấy tiếng Ross, lập tức
quay đầu lại. Phấn trên mặt đã dùng sữa rửa mặt rửa sạch, nhưng phần
trang điểm ở mắt vẫn còn, nhất là mascara còn dính trên mắt làm cho cô
rất không thoải mái.
- Đây là bông vải hóa trang? - Mạc Bảo Bối không thể tin nhìn Ross, cả khuôn mặt cứng đi, âm lượng tăng lên.
- Phía trên này viết. . . . . . - Ross đưa món đồ lấy được trên tay tới trước mắt, chỉ vào chữ phía trên nói.
Mạc Bảo Bối dời ánh mắt qua bề mặt cái gói được gọi là bông vải hóa trang,
chỉ thấy trên đó viết rõ ràng là "Băng vệ sinh", hơn nữa còn là hệ liệt
bảy độ không gian thiếu nữ.
- Không phải là anh nói tiếng Trung
rất trơn tru sao? - Mạc Bảo Bối vuốt trán, hoàn toàn bị Ross đánh bại,
bởi vì giờ khắc này Ross đang mở một vài miếng băng vệ sinh, lấy ra
nghiên cứu.
- Chẳng lẽ không phải bông vải hóa trang sao? Anh nói được tốt, nhưng lại không nhận được nhiều chữ lắm, nhất là loại chữ lạ
này. - Ross nhìn vẻ mặt Mạc Bảo Bối cũng biết mình lấy nhầm, nhưng khi
nhìn thấy một mảnh bông vải trong tay mình, Ross cảm thấy đây là bông
vải hóa trang rất hợp lý.
Mở ra miếng băng vệ sinh, Ross coi nó thành một tấm khăn lông nhỏ vậy, lau qua lau lại mấy cái trên mặt:
- Nhưng sử dụng thử thì hình như rất thích hợp gọi là bông vải hóa trang? – Giọng Ross có hơi yếu.
Trên mặt Mạc Bảo Bối cứng ngắc không thôi, mắt cũng bắt đầu giật giật, cuối cùng cả khuôn mặt vặn vẹo.
Mặc dù ánh mắt của Ross rất vô tội, động tác rất đơn giản thuần khiết,
nhưng động tác cầm một miếng băng vệ sinh phụ nữ lau mặt của một một
người đàn ông 1m9 khiến cho cô cảm thấy có phần ghê tởm cộng thêm quỷ
dị.
- Đó là băng vệ sinh, là vật dùng của phái nữ vào kỳ sinh lý, có người gọi là ma cà rồng dơi. - Mạc Bảo Bối âm trầm mở miệng, đột
nhiên cô lại cảm thấy Ross sao như một đứa trẻ ngu ngốc.
Băng vệ
sinh làm thành bông vải hóa trang, hơn nữa còn lẽ thẳng khí hùng nói ba
chữ băng vệ sinh là ba chữ lạ, thậm chí cảm thấy kiểu cách băng vệ sinh
rất thích hợp gọi là bông vải hóa trang.
Nội tâm Mạc Bảo Bối bắt đầu rối loạn, khí huyết bắt đầu sôi trào và chảy ngược.
- À, thì ra là như vậy, bà xã, đúng là anh làm em vất vả rồi, mỗi tháng
đều phải chảy mất nhiều máu như vậy! - Ross nói thật, trước kia vào khóa học sinh lý giáo viên đã dạy, hơn nữa còn muốn nam sinh nhất định dành
thời gian cho mấy tính huống đặc biệt đó trong mấy ngày mỗi tháng của nữ sinh.
- Bà xã cái đầu quỷ anh, chúng ta còn chưa có kết hôn, bà
cái gì mà xã! - Mạc Bảo Bối giận đến phát điên, Ross cho cô cái vẻ mặt
gì thế hả, quả thật làm cho người ta tức giận.
- Nhưng. . . . . . - Ross đang muốn giải thích cái gì, Mạc Bảo Bối đã giận ngùn ngụt đoạt
lấy băng vệ sinh trong tay anh đi vào trong phòng tắm.
Ross yên lặng lấy một cái áo sơ mi từ trong tủ quần áo, sau đó cùng vào trong phòng tắm.
Chỉ thấy Mạc Bảo Bối cầm một mảnh băng vệ sinh nho nhỏ dính một chút nước tẩy trang chà lên mắt.
Mắt Mạc Bảo Bối nhìn thấy Ross cầm áo sơ mi đi tới, liếc một cái, cũng
không nói gì. Mặc dù bộ dạng Ross rất đáng đánh đòn, nhưng đang dưới
tình huống không có bông vải hóa trang, băng đích xác vẫn còn rất thích
hợp để dùng làm thành vật dụng tháo trang điểm, tốt hơn cả dùng khăn
lông thay thế.
Ross cười trộm một chút, sau đó đặt áo sơ mi trên kệ, đi ra ngoài.
Đợi đến khi Mạc Bảo Bối tẩy trang xong, Ross cũng đã tắm xong trong phòng tắm phía ngoài phòng khách, thay đổi đồ ngủ.
Nhìn thấy Mạc Bảo Bối xử lý xong, Ross vội vàng cầm máy sấy kéo Mạc Bảo Bối muốn sấy tóc.
Tâm tình Mạc Bảo Bối bình phục rồi, nhìn thấy hành động của Ross, trong
lòng thật ra lại có ấm áp, chỉ là miệng cứng rắn không nói ra mà thôi,
chỉ là lại ngoan ngoãn ngồi xuống bên người Ross, để Ross giúp cô sấy
khô tóc.
Khóe miệng Ross chứa đựng nụ cười, hạnh phúc, lan tràn cả căn phòng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...