Vũ Thiên giao cho Mục Vũ Phi cái công ty mà anh đã dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng. Công ty này vốn là đồ sính lễ mà anh đã hứa hẹn trao cho nhà họ Mục. Hơn nữa, thời gian sau này, công ty cũng đã được nhà họ Mục rót vào một món tiền lớn, nói là của hồi môn. Mục Vũ Phi vốn là đã nghĩ sẽ tìm người đến quản lý, nhưng mà vừa nghĩ tới việc Vũ Thiên đã phải tân tân khổ khổ để xây dựng nên, cô liền kìm nén cái suy nghĩ ấy lại. Huống hồ Vũ Thiên đã nói, tiền kiếm được ở công ty này sẽ đều sẽ thuộc về cô hết! Có thể nói, đây chính là một khoản tiền tiêu vặt cực lớn. Trong lòng Mục Vũ Phi tràn đầy vui mừng và cô quyết định sẽ nhậm chức. Vũ Thiên cũng rất hài lòng, bởi vì sau khi kết hôn cô vợ nhỏ của anh cũng chưa từng bao giờ dùng tới chi phiếu. Tiền chi tiêu của cô vẫn là sử dụng qua thẻ của anh.
Thật là một sự hòa hợp méo mó.. . .
Mục Vũ Phi cố ý uốn sấy mái tóc của mình thành gợn sóng thật to, lại còn nhuộm thành màu đỏ sậm. Cô nghĩ muốn để cho người ta có cảm giác cô đã là một người thành thục. Lúc đó Vũ Thiên liền cười nhạt, còn hỏi lại cô, "Em nghĩ anh quan tâm đến việc em bị gọi là bà dì hay sao?" Mục Vũ Phi lúc đó liền nổi giận. Cô thét chói tai sau đó nhào lên Vũ Thiên, muốn cùng anh liều mạng. Vũ Thiên lại không thể thực sự liều mạng cùng với Mục Vũ Phi được, cho nên anh cũng chỉ có thể thuận theo cô.
Ngày hai người đi đến công ty, Vũ Thiên cũng không có thông báo cho bất luận một người nào biết. Mục Vũ Phi liền chói lọi đi theo sau lưng Vũ Thiên, theo đuôi anh đi vào trong văn phòng. Lúc đó một đám nữ nhân viên ánh mắt như đao kiếm muốn đâm chọc ở trên người của Mục Vũ Phi, làm cho cô líu lưỡi không thôi.
Thư ký của Vũ Thiên đi vào rót nước trà cho Mục Vũ Phi, nhìn thấy hai người, một người không nói chuyện, một người thì ngồi xem tài liệu, rốt cục cô ta không nén nhịn được liền hỏi: "Tổng giám đốc, vị này là. . ."
Lời vừa nói ra cô ta đã biết mình đã hỏi đường đột rồi. Đây là một việc mà cô ta không nên hỏi đến. Nhưng mà cô gái đẹp này lại đi đến đây cùng với tổng giám đốc như vậy, nên đã khiến trong lòng cô ta thấy châm chích giống như bị kim đâm vậy.
Biểu cảm của Mục Vũ Phi không rõ ràng. Đánh giá cô ta xong, cô lại cúi đầu tiếp tục xem tài liệu. Vũ Thiên vốn đang suy tư công việc, nghe thấy thư ký hỏi như vậy, anh cũng không giải thích, chính là chỉ nói với cô ta đi triệu tập chủ quản của các ngành, đi đến phòng họp để họp.
Nhưng mà đến thời điểm họp, mọi người liền triệt để thấy kinh sợ rồi! Ngồi ở trên vị trí Tổng giám đốc, lại chính là một mỹ nữ, một người hoàn toàn xa lạ. Mà Tổng giám đốc thì lại ngồi ghế ở bên cạnh mỹ nữ kia! Khí chất của vị mỹ nữ này xem ra lại không hề thua kém hơn vị Tổng giám đốc của bọn họ. Mọi người bị sự chấn động lớn, đến thở mạnh cũng không dám thở.
Mục Vũ Phi nhìn chung quanh một vòng, sau đó liền lạnh lùng mở miệng nói: "Từ nay về sau, tôi chính là tân Tổng giám đốc của công ty này. Tôi tên là Mục Vũ Phi, hi vọng mọi người hãy ghi tạc trong óc cái tên của tôi, đừng có quên. Cho mọi người thời gian là ba ngày, để mọi người tổng kết một chút tình hình và tiến trình công việc của các ngành trong công ty, rồi sau đó báo cáo với tôi. Đương nhiên, nếu như mọi người đã có sự chuẩn bị tốt rồi, hiện tại cũng có thể báo cáo luôn với tôi. Bất quá tôi hi vọng báo cáo của mọi người cần phải thật chu toàn, còn những việc khác sau đó tôi sẽ bổ sung."
Mọi người trong phòng họp đều run hết cả người lên. Có mấy người nhìn thoáng qua Vũ Thiên vẻ đầy nghi hoặc. Vũ Thiên giương mắt lên, lạnh lùng nhìn nhìn lại về phía mấy người bọn họ. Mọi người bị ánh mắt của Vũ Thiên làm cho hù sợ, đều co rúm lại cúi đầu. Mục Vũ Phi hừ lạnh một tiếng, viết ra tên của những người không coi trọng cô và nhớ kỹ. Có một vị chủ quản đứng lên, là người phụ trách bộ phận Game Online. Anh ta báo cáo lại cho Mục Vũ Phi tình hình công tác sắp tới. Mục Vũ Phi không nói một lời, chỉ ngồi nghe. Thẳng cho đến lúc anh ta nói xong, Mục Vũ Phi mới ngẩng đầu lên đánh giá người này, cũng không bảo anh ta ngồi xuống.
Vì vậy vị chủ quản kia cúi đầu đứng đó, mồ hôi vã ra đầy đầu, ngược lại là có chút không biết làm sao rồi.
"Tại sao anh không nói về việc phát triển trò chơi của mình? Thời điểm nhân viên niêm phong trò chơi này, tài liệu đã được chuyển ra ngoài là sao? Hơn nữa, thông tin đó lại đã được chuyển cho Công ty phát triển trò chơi Đan Phương!" Mục Vũ Phi khẽ mở môi son, lời nói ra cũng cực kỳ mềm mỏng, lại càng khiến cho vị chủ quản kia hai chân như mềm nhũn ra rồi.
"Về chuyện này. . . Tôi còn đang ở trong giai đoạn điều tra. . ."
Mục Vũ Phi hung hăng vỗ mạnh lên trên bàn một cái, cắt ngang lời nói của anh ta. Không đợi cho cô phát biểu, ngay lúc đó có một người đàn ông đẩy cửa bước vào. Anh ta đi đến gần, hành lễ với Vũ Thiên trước, sau đó lại hướng về phía Mục Vũ Phi, hành lễ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...