Mục Vũ Phi nhìn theo bóng lưng cô đơn Đoan Mộc thở dài một hơi, kỳ thực bản tính của Đoan Mộc cũng không xấu, anh chỉ là bị người xúi giục làm chuyện xấu mà thôi. Nếu như lời nói có thể lặp lại được, Mục Vũ Phi thật sự hy vọng Đoan Mộc có thể không bị liên lụy vào cái vũng bùn này! Dù sao, lúc trước Đoan Mộc vốn dĩ là một người đàn ông sạch sẽ tốt đẹp.
"Đau lòng sao?" Vũ Thiên chẳng biết từ lúc nào đã đứng ở sau lưng Mục Vũ Phi, cau mày hỏi vẻ khó chịu.
"Em lại nghĩ rằng anh sẽ không ăn dấm chua kia đấy." Mục Vũ Phi nhíu mày.
Vũ Thiên ôm lấy hông của Mục Vũ Phi, để cho cô xoay người lại, đối mặt với mình, thật nghiêm túc nói: " Phi Phi, anh là người không phải là thần thánh, anh cũng sẽ để ý đến những chuyện như thế này đó."
Giữa hai người vốn dĩ có ít ỏi lời ngon tiếng ngọt, lúc này nghe thấy Vũ Thiên nói như vậy, cả gương mặt của Mục Vũ Phi liền vọt lên đỏ rực. Được rồi, được rồi, Mục Vũ Phi thừa nhận, nội tâm của cô nhảy nhót giống như con chim sẻ nhỏ rồi!
★☆★☆★☆
Sau khi Vũ Thiên đi làm, Mục Vũ Phi liền trắng trợn không chút kiêng nể bắt đầu chơi game rồi. Không phải là Mục Vũ Phi nghĩ muốn chơi, mà thật sự là cô muốn giải quyết cho xong chuyện Mộ Trầm. Bằng không, nếu như sau này Vũ Thiên mà biết, thì anh không lột một lớp da của cô ra thì không cam lòng.
Vũ Thiên không ở nhà, Mục Vũ Phi dùng máy vi tính của Vũ Thiên bò lên trên game. Thấy Mộ Trầm không có ở đó, Mục Vũ Phi vốn là muốn thoát ra khỏi trò chơi, thế nhưng mà cuộc tranh luận của các cô nương trong gia tộc lại đã thu hút sự chú ý của cô.
Tư Tư: Ta cảm thấy không phải là nàng, nàng không phải là loại người như vậy đâu.
Tiêu Tiêu: Ta cũng không muốn thừa nhận, nhưng mà trên diễn đàn ảnh chụp đều đã được dán lên rồi! Ta vừa mới rồi nhìn rõ, thấy nàng một mực chà xoát mạng trên khắp thế giới (*), nói rằng đang muốn tìm bạn trăm năm đấy.
(*) Thế giới trong trò chơi điện tử (game)
Tư Tư: Thôi dẹp đi, ngươi còn không biết nàng hay sao? Nàng luôn luôn ưa thích nữ nhân nhiều hơn là thích nam nhân đó
Nguyệt Nguyệt: Ta cũng cảm thấy như thế! Vậy cái người có tên Xuân Hoa Tuyết Nguyệt kia là ai?
Bách tư bất đắc kỵ tỷ: Có chuyện gì vậy các nàng? Đã phát sinh đại sự gì rồi hả ?
Tư Tư: Lão công, không có chuyện gì đâu, chỉ là ảnh chụp của một người bạn của chúng ta, đã bị người ta dán ở trên diễn đàn rồi.
Mục Vũ Phi hồ nghi mở diễn đàn ra. Trên diễn đàn có một người tên là Xuân Hoa Tuyết Nguyệt đang dán một bài viết cực kỳ hot, tên gọi là “Hồng Hoang đệ nhất mỹ nữ, ai dám tranh phong!” Mục Vũ Phi nghi ngờ mở ra xem. Nhìn lại lần nữa, ơ chính là ảnh chụp của cô! Mục Vũ Phi phẫn nộ rồi! Thế nào mà người trên ảnh chụp lại là cô kia chứ, chụp mờ mờ ảo ảo lại còn Photoshop quá mức! Thật là đồ khốn kiếp mà!
Bách tư bất đắc kỵ tỷ: Hơi quá đáng!
Duyên Duyên: Đúng không, đúng không? Ta cũng cảm thấy hơi quá đáng…
Bách tư bất đắc kỵ tỷ: Tại sao có thể Photoshop ở đây chứ? Còn xử lý mơ hồ nữa!
Duyên Duyên: . . . Ngài mau đi tắm rửa rồi ngủ đi.
Mục Vũ Phi cực kỳ tức giận, liền gọi điện thoại cho Hứa Liêm. Lúc này đã là mười một giờ đêm, Mục Vũ Phi gọi điện thoại đến hơn nửa ngày mà điện thoại cũng không thấy có người bắt máy. Cô tức giận quay lại vào game trò chơi, gia nhập cộng đồng các nữ nhân lên án công khai Xuân Hoa Tuyết Nguyệt một trận. Bất quá, điều làm cho cô hậm hực chính là, người phụ nữ kia thực sự nhằm vào nhiều khuyết điểm của Mục Vũ Phi để làm đối lập cùng với cái người phụ nữ giả dối giả mạo kia. Lại phát hiện ra cái người tên Xuân Hoa Tuyết Nguyệt kia lại thật mềm giọng dịu dàng, mềm mại như nước, cấp bậc tuyệt đối cao hơn Mục Vũ Phi! Thực là giả dối giả dối. . .
Trong lòng Mục Vũ Phi cảm thấy đau nhức bởi vì sự tức giận của các cô gái. Nhưng cô lại không thể nói ảnh chụp kia chính là ảnh chụp của bản thân mình. Như vậy, này không phải là biến tướng nói cho các cô gái kia biết người đã kết hôn với Mộ Trầm đúng là cô hay sao? Loại nhược điểm này tuyệt đối không thể lưu trong game có nhiều nam giới lúc này đang bị tấm hình của Xuân Hoa Tuyết Nguyệt trêu chọc, đều cùng phát ra tình cảm vậy. Từng người từng người một càng không ngừng cầu hôn ở trên thế giới. Mục Vũ Phi một mặt cảm khái bản thân sức quyến rũ của mình thật lớn, một mặt khác thì khóe miệng co giật không thôi! Cô thật sự không thể nào hiểu được, cái người có tên Xuân Hoa Tuyết Nguyệt kia làm cho sự tình ồn ào huyên náo như vậy, chính là nghĩ muốn làm gì.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...