Vạn Tố Y thấy vẻ mặt anh ta khó chịu lại không cam lòng, cười hỏi: "Sao vậy? Cho nên bây giờ cậu đang ghen phải không?"
Tưởng Tiểu Trường cúi đầu liếc nhìn Vạn Tố Y, nhanh chóng phủ nhận: "Mới không phải."
Ở ngay trước mặt Vạn Tố Y, anh ta từng nói mình sẽ buông tay, bây giờ lại nói mình không bỏ xuống được, thật sự quá mất mặt.
Anh ta nói vậy làm Vạn Tố Y yên tâm gật đầu: "Vậy là tốt rồi, thật ra, cậu và Nhất Nhạc có thể thật sự không hợp nhau, như bây giờ cũng rất tốt, cậu có sự tự do của cậu, cô ấy có thể tìm tình cảm mà mình muốn."
Những lời này chọc cho Tưởng Tiểu Trường đặc biệt không vui: "Cho nên bây giờ Nhạc Nhất Nhạc xem như là đang xem mắt à?"
"Xem như là vậy." Vạn Tố Y không phủ nhận mục đích của chính mình.
Tưởng Tiểu Trường không che giấu được tâm trạng của mình, mặt mày nhăn nhó và hơi tức giận: "Thật đúng là làm tốt lắm, không chấp nhận tôi lại có thể thản nhiên tiếp nhận người khác, ha ha."
"Tôi cảm thấy không chấp nhận cậu cũng không sai, cậu nhanh buông tay như vậy, nếu như về sau các người ở cùng một chỗ, người thất vọng vẫn là cô ấy, không thích hợp thì còn không bằng không bắt đầu." Vạn Tố Y hình như cũng không chú ý tới vẻ mặt của Tưởng Tiểu Trường.
"Chưa từng đến với nhau thì làm sao biết là không thích hợp chứ?" Tưởng Tiểu Trường phản bác lại Vạn Tố Y.
Vạn Tố Y không tiếp lời, vẻ mặt nhìn Nhạc Nhất Nhạc và trợ lý đặc biệt Hầu càng thêm nghiêm túc, tò mò hỏi thăm Tưởng Tiểu Trường: "Cậu cảm thấy, Nhất Nhạc và trợ lý đặc biệt Hầu có xứng đôi không?"
Xứng đôi không à?
Xứng đôi cái gì chứ! Không hề xứng đôi!
"Không biết." Tưởng Tiểu Trường buồn bực đáp lại.
"Vẫn là rất xứng đôi đi, quan trọng nhất chính là trợ lý đặc biệt Hầu cũng là người có kiên nhẫn, hai người ở cùng một chỗ hẳn cũng không tệ lắm." Vạn Tố Y thật sự càng nhìn càng thỏa mãn.
"Ha ha, trong công việc có nghiêm túc và kiên trì, nhưng ở trên tình cảm lại không nhất định đau." Nghe Tưởng Tiểu Trường nói, có cảm giác giống như đang dội nước lạnh cho Vạn Tố Y, trên thực tế là xối nước lạnh cho Nhạc Nhất Nhạc.
Nhưng một chậu nước lạnh này, anh ta hắt cũng không chính xác lắm, Nhạc Nhất Nhạc căn bản không biết.
Vạn Tố Y liếc nhìn vẻ mặt không ngừng thay đổi của Tưởng Tiểu Trường, trên mặt cười gượng.
"Tố Y, tới đây, cha giới thiệu một bạn cho con làm quen." Lúc này, Thi Vi đứng ở trong góc nhỏ vẫy tay với Vạn Tố Y.
Vạn Tố Y gật đầu ra hiệu, rồi nói với Tưởng Tiểu Trường: "Tôi qua bên kia một chuyến."
Tưởng Tiểu Trường buồn bực đáp một tiếng, không hề vui vẻ như mọi khi.
Đôi mắt của anh ta nhìn chằm chằm vào trợ lý đặc biệt Hầu không rời, buồn bực vì sao Nhạc Nhất Nhạc và trợ lý đặc biệt Hầu nói chuyện với nhau như vậy, nhưng không thể có chút thân thiết nào với mình?
Càng nghĩ càng giận, ly sâm banh trong tay đã sắp bị anh ta bóp nát, vì dùng sức quá độ đầu ngón tay trắng bệch, mọi người muốn không biết anh ta đang tức giận cũng khó.
Vạn Tố Y đi theo cha làm quen với mấy người, ngay sau đó, ông bà nhà họ Mạnh ở trên tầng nghỉ ngơi cùng đứa trẻ đã xuống tầng, vợ chồng Thi Vi lập tức tới hàn huyên.
Dù sao đây cũng coi như là lần đầu tiên hai bên thông gia chạm mặt, bọn họ vẫn nên trò chuyện, tối thiểu phải cảm ơn bọn họ đã chăm sóc Vạn Tố Y trong thời gian qua.
Thái độ của vợ chồng Thi Vi với ông bà Mạnh tốt hơn thái độ cảu cha mẹ nuôi Vạn Tố Y rất nhiều! Ai thật sự đối xử tốt với con gái bọn họ, ai không thật lòng, bọn họ vẫn hiểu rất rõ.
Vạn Tố Y và Mạnh Kiều Dịch nhìn cha mẹ hai bên trò truyện, thỏa mãn dựa ở trong lòng Mạnh Kiều Dịch: "Hôm nay rõ là ngày của Yến Yến, sao giờ lại giống như biến thành của em vậy."
"Sao? Em không thích như vậy à?" Mạnh Kiều Dịch mỉm cười cúi đầu nhìn cô hỏi.
"Cũng không phải, em chỉ cảm thấy bị nhiều người vây quanh như vậy không giống thật, không phải đều nói cách đời càng thân hơn sao? Em cho rằng, bọn họ sẽ thích Yến Yến hơn chứ."
"Thật ra, anh càng thích như vậy hơn." Động tác Mạnh Kiều Dịch ôm Vạn Tố Y càng chặt hơn, cũng không quan tâm tới những ánh mắt cực kỳ hâm mộ, len lén nhìn qua: "Yến Yến có chúng ta yêu thương là đủ rồi, mà em, anh hi vọng có nhiều người yêu thương em hơn nữa."
Mạnh Kiều Dịch tuyệt đối yêu cô, nhưng anh cảm thấy người nhà là không thể thiếu được.
Vạn Tố Y dựa sát vào trong lòng Mạnh Kiều Dịch, cũng không nói gì thêm, trên mặt lại mang theo ý cười.
Cuộc sống như thế làm cho cô thấy thỏa mãn, thậm chí muốn thời gian dừng lại vào giờ phút này.
Từ khi có Mạnh Kiều Dịch, trong cuộc sống của cô có thêm rất nhiều thứ muốn giữ lại, trước đây có, bây giờ có, sau này cũng có.
Cố gắng của cô được báo đáp, không chỉ ở trong cuộc sống và gia đình, trên sự nghiệp cũng không bạc đãi cô.
Cô liên tiếp nhận được mấy lời mời của tuần lễ thời trang, sau khi ở bên cạnh cha mẹ một thời gian ngắn, Vạn Tố Y lại ra sức tiếp tục tập trung trong công việc.
Bây giờ, mọi người gọi cô là người con gái nổi tiếng, hình như cũng không có ai phản đối. Trước đó, người ta châm chọc cảm thấy không thể gọi cô như vậy, không phải việc cô không phải con cháu nhà giàu có quyền quý lại được gả vào nhà giàu có.
Nhưng từ khi Thi Vi đăng tin tức ông là cha của Vạn Tố Y, rất nhanh đã không ai có thể lấy gia đình cô ra để châm chọc nữa.
Vạn Tố Y lại giống như một bảo tàng, rất nhiều chuyện của cô chậm rãi bị đào lên, nếu như lúc đầu là thần bí, nhưng sau khi vạch trần ra, bọn họ phát hiện ra trên người cô vẫn có rất nhiều chuyện, từ sau khi cô công bố gương mặt của mình, gần như không ngừng có chuyện được đưa ra, thậm chí còn hot hơn cả minh tinh, điều này làm cho cô được rất nhiều đài truyền hình mời, nhưng cô đều từ chối, tạm thời cô chỉ muốn tập trung vào chuyện làm tốt về phương diện thời trang và mỹ phẩm, tạm thời còn chưa suy nghĩ tới chuyện khác.
Vạn Tố Y bây giờ càng hot, Lương Dần lại càng hối hận, mấy năm trước, dù thế nào hắn cũng không ngờ được, ba chữ Vạn Tố Y này sẽ trở thành một chiêu bài sống, càng không nghĩ tới Vạn Tố Y sẽ trở thành người con được sủng ái gắn liền với thời gian, tùy tiện mặc hay trang điểm gì đó đều sẽ tạo thành trào lưu.
Cô đẹp như thế, có tiềm lực như vậy, vì sao trước đây mình không phát hiện ra chứ?
Khi yên tĩnh, Lương Dần sẽ dựa vào trên ghế làm việc của mình nhìn gương mặt xinh xắn của cô và nghĩ lại mình.
Suy nghĩ rất lâu, hắn mới nhận ra.
Ban đầu, hắn không yêu Vạn Tố Y, hắn thậm chí không quan tâm tới cô, trong mắt, trong đầu hắn chỉ có lợi ích, từ trên người Vạn Tố Y hắn không có cách nào nhìn thấy lợi ích trực tiếp cho mình, bởi vậy hắn quên cô, thậm chí coi thường cô, cô cuối cùng là cô gái thế nào, trong nhận thức của hắn cũng chỉ dừng lại ở lần đầu tiên gặp mặt, các loại nhãn hiệu cô yêu hắn, nghe lời của hắn, người vợ đơn thuần, bình thường cứ thế được dán đến trên người cô. Dần dần, hắn cũng chỉ có thể thấy những nhãn hiệu này mà không muốn nhìn thấy gì khác, cũng không muốn suy nghĩ.
Sau đó, cô trở nên không giống cô, hắn mới từ trên người cô nhìn thấy được lợi ích gián tiếp.
Nếu như trước đây hắn có thể thấy được ưu điểm của Vạn Tố Y, cũng cố gắng đào móc, có lẽ có thể nhận được có thể nhiều hơn so với trên người Lý Nhược Hàm, đáng tiếc, hắn không muốn tốn tâm sức, càng không có cách nào thấy được.
Hắn chỉ có thể âm thầm tiếc nuối khi người khác phát hiện ra ánh sáng của cô, ngoài ra, không gì thuộc về hắn.
Như vậy mới là có chịu đựng nhất, nếu như từ trước đến nay hắn chưa từng nắm giữ, tối đa chỉ hâm mộ, nhưng hắn từng nắm giữ, sau đó trơ mát thả cho cô rời đi, hắn lại chán nản và hối hận, thậm chí có chút đố kị.
Khi hắn bắt đầu đố kị, hắn đã biết được, cho dù hắn và Vạn Tố Y không có liên quan, cũng không có khả năng quên người này.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...