Ông Xã Hợp Đồng

Vạn Tố Y từ trong lòng Mạnh Kiều Dịch ngồi dậy, lấy ra điện thoại di động của mình ra và trực tiếp gọi cho Thẩm Lập.

Thẩm Lập nhận được điện thoại của Vạn Tố Y thì rất bất ngờ: "Tố Y à, có chuyện gì vậy?"

Lúc này, Vạn Tố Y cảm giác được giọng nói của Thẩm Lập vừa lạnh lùng lại xa cách.

"Cha..." Tiếng xưng hô này được Vạn Tố Y kêu đặc biệt tối nghĩa.

Mạnh Kiều Dịch nhíu mày nhìn Vạn Tố Y, mặc dù không muốn cô gọi đi, nhưng anh cũng biết trong chuyện này Vạn Tố Y đặc biệt cố chấp muốn có được một đáp án.

"con có phải là con gái ruột của cha không?" Vạn Tố Y hỏi với giọng nói lưu loát mà chính cô cũng không ngờ được.

"..."

Thẩm Lập ở đầu bên kia điện thoại im lặng một lúc lâu, mới hỏi ngược lại: "Tố Y, vì sao lại hỏi như vậy?"

"Có hai vợ chồng là Thi Vi và Giang Mai Hồng nhận định con là con gái của bọn họ, con không tin."

Vạn Tố Y thành thật nói với cha, cha hỏi gì, cô liền trả lời cái đó, cô hi vọng cha cũng vậy.

Cô vừa dứt lời, không đợi được Thẩm Lập trả lời, lại nghe được Thẩm Lập thở dài: "Bọn họ vẫn còn sống..."


Không thể nghi ngờ, một câu nói này đã xác định thân thế của Vạn Tố Y.

"Tố Y, xin lỗi vì cha giấu con nhiều năm như vậy, thật ra cha không phải cố ý, chỉ hi vọng con không cần có cảm thấy đó là gánh nặng, nhưng cha... hình như cũng không cho con được cuộc sống làm con vui vẻ..."

Từ trước đến nay Thẩm Lập đều không nói gì, bây giờ nói ra mỗi câu đều gián đoạn.

Vạn Nhân Mật ngồi ở bên cạnh nghe được liền sốt ruột, lập tức đoạt lấy điện thoại nói: "Tố Y, đây không phải là cha mẹ nói đấy, đây con tự mình biết chứ cha mẹ chưa từng nói gì. Mạnh Kiều Dịch sẽ không lấy lại phí bịt miệng chứ?"

Lời Vạn Nhân Mật nói làm cho Vạn Tố Y tuyệt vọng nhắm hai mắt lại, vào thời điểm này, điều bà ta quan tâm chỉ có chút tiền Mạnh Kiều Dịch từng cho bọn họ mà thôi.

Vạn Tố Y không nói gì, cúp điện thoại.

Mạnh Kiều Dịch cũng nghe được cuộc điện thoại vừa rồi, mở miệng giải thích: "Cho dù bọn họ không coi em là con gái ruột, nhưng dù sao cũng đã nuôi em lớn lên, anh biết em không bỏ được, anh đã cho bọn họ một khoản tiền, cũng đủ để bọn họ an hưởng tuổi già."

Trước đây khi trả tiền, hai vợ chồng này đồng ý đặc biệt sảng khoái, chỉ cần lấy được tiền, hình như bảo bọn họ cắt đứt liên hệ với Vạn Tố Y cũng làm được.

"Nhưng có rất nhiều thứ, không phải có tiền là có thể bán đứt được..." Vạn Tố Y ngồi xuống, giọng nói yếu ớt, thoạt nhìn không có sức lực gì cả.

Vạn Tố Y không thể xác định người khác có thể bị bán đứt không, nhưng, cô không thể làm được.

Mấy năm nay, cô thật sự xem Thẩm Lập và Vạn Nhân Mật là cha mẹ của mình.

"Em cần phải bình tĩnh một chút." Mạnh Kiều Dịch hôn lên trán của cô và khởi động xe.

Vạn Tố Y đáp một tiếng rồi không nói nữa.

Trong mấy ngày sau đó, Vạn Tố Y không đi làm, cũng không nói gì, cô đang suy nghĩ gì thì chỉ có mình cô biết được.

Đã nhiều ngày, Thi Vi và Giang Mai Hồng muốn cho cô có đủ thời gian suy nghĩ, nên cũng không quấy rầy cô.

Mạnh Kiều Dịch lo lắng Vạn Tố Y nóng, bảo người nấu canh hạ hỏa cho cô.

"Mấy ngày nay ăn cơm ít, uống nhiều canh một chút, nếu không em sẽ không chịu được." Mạnh Kiều Dịch tự mình đưa canh đến bên miệng Vạn Tố Y.

Vạn Tố Y cúi đầu nhìn canh rồi vẫn uống một ngụm.


"Em muốn gặp bọn họ."

Khi Mạnh Kiều Dịch đút cho Vạn Tố Y uống gần hết bát canh mới đột nhiên nghe được cô nói.

Tay Mạnh Kiều Dịch cầm thìa canh chợt dừng lại, sau đó lập tức đáp ứng: "Được."

Biết Vạn Tố Y muốn gặp mình, vợ chồng Thi Vi rất kích động, đây là lần đầu tiên bọn họ gặp Vạn Tố Y sau khi biết cô là con gái ruột của mình, hai người đều đặc biệt coi trọng lần này.

Khi Vạn Tố Y xuất hiện ở nhà hàng đã hẹn trước, còn tưởng sẽ câu nệ, nhưng không có, khi thấy viền mắt Giang Mai Hồng đỏ hoe, mắt cô cũng lập tức lại nóng lên.

Cô nhớ tới câu chuyện mà Giang Mai Hồng đã nói với mình, biết vì cô mà mấy năm nay Giang Mai Hồng đã không sinh con, cũng không buông tha chuyện tìm kiếm cô, cô lại cảm thấy nghẹn ngào

Ánh mắt Thi Vi và Giang Mai Hồng đều giống nhau, đó là ánh mắt mà từ trước đến nay cô chưa từng thấy được ở Thẩm Lập và Vạn Nhân Mật.

"Con..." Trên gương mặt đầy nếp nhăn của đã giàn dụa nước mắt, nhưng vẫn cứng rắn nặn ra một nụ cười.

Vạn Tố Y khẽ mở miệng, giọng nói nghẹn ngào: "Cha..."

Một tiếng "cha" này làm cho tổng giám đốc Thi đang cố tươi cười cũng không chịu nổi nữa, trực tiếp làm cho một người đàn ông yêu con gái tha thiết phải run rẩy, òa khóc: "Ôi!"

Giang Mai Hồng dựa vào trong lòng chồng nức nở, một lúc lâu sau mới nhìn về phía Vạn Tố Y: "Tố Y, mẹ thật sự không ngờ mẹ còn có thể tìm được con..."

"Mẹ..." Trên mặt Vạn Tố Y cũng đầy nước mắt, cầm tay Giang Mai Hồng.

Thi Vi và Giang Mai Hồng ôm Vạn Tố Y vào trong lòng, cảnh tượng ba người ôm nhau đặc biệt ấm áp.


Giang Mai Hồng rất quan tâm tới những gì Vạn Tố Y gặp phải trong mấy năm nay, sau khi nhận nhau, bà quấn quít lấy cô suốt mấy ngày muốn nghe chuyện của cô.

Mấy ngày sau, hai người lại tới thăm hỏi cha mẹ chồng của Vạn Tố Y, Mạnh Niên Nguyên và Dương Thục Nghi biết Thi Vi và Giang Mai Hồng là cha mẹ ruột của Vạn Tố Y còn rất chấn động, phải mất hơn một tháng mới tiếp nhận được tin tức này.

Dương Thục Nghi thỉnh thoảng vẫn nói với Mạnh Niên Nguyên: "Tôi vẫn rất thích Tố Y, vốn chỉ coi con bé là một đứa trẻ bình thường, không ngờ lại là con gái của tổng giám đốc Thi, thật may là tôi không phải là mẹ chồng coi trọng gia thế, bằng không sớm lại hối tiếc không kịp!"

Mạnh Niên Nguyên nghe bà nói vậy thì mỉm cười: "Bà chỉ toàn nghĩ tới chuyện xấu."

"Không phải, tôi chỉ là tự nhiên nghĩ tới, khó khỏi cảm thấy cha mẹ nuôi của Tố Y quá tuyệt tình với con bé." Dương Thục Nghi thở dài, rất thương xót cho Vạn Tố Y.

Vợ chồng Thi Vi vẫn suy nghĩ cho Vạn Tố Y, hỏi thăm nhiều nơi mới biết Thẩm Lập và Vạn Nhân Mật đối xử với con gái ruột thịt của mình thế nào, trong lòng mặc dù tức giận, nhưng dù sao bọn họ cũng nuôi Vạn Tố Y lớn lên, bởi vậy, vẫn cho Thẩm Lập và Vạn Nhân Mật một khoản tiền.

Khi cầm được tiền, Vạn Nhân Mật vẫn oán giận: "Nói thế nào cũng là cha ruột, còn cho không nhiều bằng Mạnh Kiều Dịch."

Thẩm Lập và Vạn Nhân Mật dựa vào hai khoản tiền này, ngược lại cũng sống thoải mái một thời gian, nhưng bọn họ cũng không ngờ được, hai năm sau, bọn họ tiêu hết tiền, bởi vì không có tiền mà gặp cảnh thê thảm.

Bây giờ Thi Vi và Giang Mai Hồng đều toàn tâm toàn ý quan tâm tới Vạn Tố Y, hận không thể cả ngày đều ở bên cô. Mà Vạn Tố Y xa cách cha mẹ nhiều năm, lần đầu tiên cảm nhận được tình yêu của cha mẹ đối với mình nên trong lòng rất thỏa mãn.

"Thời gian trước em vẫn không thể tiếp nhận được, không ngờ..." Vạn Tố Y cười gượng nói cho Mạnh Kiều Dịch biết: "Không ngờ bây giờ trái lại còn cảm thấy may mắn."

Cô không anh em trai chị em gái, một mình nhận hết tất cả nuông chiều của cha mẹ, thỏa mãn những tiếc nuối của cô trong nhiều năm qua.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui