Có những lời này của Vạn Tố Y, Triệu Địch cũng yên tâm hơn.
Vạn Tố Y không nói gì thêm, mà tập trung xem chuyên gia nghiên cứu tăng thêm thành phần cho sản phẩm.
Vạn Tố Y ở lại phòng thí nghiệm xem hàng mẫu tới tối. Chuyên gia đã dựa theo ý của Vạn Tố Y, tăng thêm thành phần như lời cô nói, nhưng kết quả vẫn không như ý. Nói là kem lót, ngược lại còn không bằng nói là xà phòng. Nó rất cứng.
"Hôm nay tạm thời tới đây thôi. Tôi cần trở về suy nghĩ một chútđã. Các anh có đề nghị gì cũng có thể xem để tăng thêm. Ngày mai sẽ nói sau." Vạn Tố Y nhìn vào lọ thí nghiệm quá lâu nên có hơi hoa mắt.
Cả ngày hôm nay đều đối mặt với bức tường trắng trong phòng thí nghiệm khiến mắt Vạn Tố Y rất mỏi.
Nói xong, Vạn Tố Y tháo khẩu trang và cởi áo khoác trắng của mình ra, đi ra khỏi phòng thí nghiệm.
Cô còn chưa nghĩ mình sẽ đi đâu, nhưng chân đã bước về phía bãi đỗ xe của Đại Hưng.
Đợi đến khi cô đi vào bãi đỗ xe, cô mới tỉnh táo lại, cười nói: "Sao mình lại đi tới đây rồi?"
Cô kết thúc công việc cảm thấy rất mệt mỏi, vốn định về văn phòng của mình để nghỉ ngơi một lát, nhưng bước chân vô ý thức liền đi tới nơi này.
Cô vừa xuất hiện ở đây, trong bãi đỗ xe đã vọng tới tiếng bước chân.
"Rất khéo nhỉ bà Mạnh." Âm thanh quen thuộc từ phía trước Vạn Tố Y truyền tới.
Vạn Tố Y ngẩng đầu nhìn qua, liền thấy một tay Mạnh Kiều Dịch cầm chìa khóa xe, một tay đút vào trong túi. Anh nhìn Vạn Tố Y, trên gương mặt hiện ra nụ cười trêu chọc.
Vạn Tố Y nhìn anh cười: "Anh vừa lúc xuất hiện ở đây sao? Hay là nhìn thấy em qua vậy?"
Mạnh Kiều Dịch nghe thấy Vạn Tố Y nói vậy thì nhìn về phía sau lưng cô: "Em cảm thấy, từ vị trí văn phòng của anh có thể nhìn thấy em tới đây sao?"
"Vậy làm sao anh biết được?" Vạn Tố Y nghĩ thế nào cũng cảm thấy Mạnh Kiều Dịch biết mình tới đây nên anh mới tới.
Mạnh Kiều Dịch đi tới trước mặt Vạn Tố Y, cầm chìa khóa chỉ vào xe mình và ấn xuống. Chiếc xe vang lên tiếng động. Anh mỉm cười trả lời Vạn Tố Y: "Duyên phận và... trời định."
"... Anh còn dám nói." Nghe thấy anh nói vậy, khóe miệng Vạn Tố Y giật giật.
Mạnh Kiều Dịch mở cửa xe và làm tư thế mời với Vạn Tố Y. Cô liếc nhìn hắn rồi ngồi vào trong xe.
"Bất kể Y Y có tin không, nhưng thật sự có chuyện như vậy. Anh đoán em hẳn đã làm xong, cho nên đúng lúc xuất hiện ở đây thôi." Mạnh Kiều Dịch khởi động xe và nói với Vạn Tố Y.
Vạn Tố Y vẫn tin tưởng đó chỉ là sự trùng hợp, chứ không tin những lời nói linh tinh trước đó của anh.
"Hôm nay thế nào? Ngày đầu tiên đi làm thuận lợi chứ em?" Mạnh Kiều Dịch chuyên tâm lái xe hỏi Vạn Tố Y.
Đây chính là lần đầu tiên Vạn Tố Y một mình quản lý một công ty, làm chồng của cô và và là người ưu tú, anh vẫn có thể đưa ra một vài vấn đề, hoặc cho cô một ít kiến nghị.
Nói đến công ty, mắt Vạn Tố Y lóe sáng một cách hiếm thấy: "Nói ra có thể ngài Mạnh không tin lắm."
"Hôm nay mặc dù là ngày đầu tiên đi làm, nhưng em lại thuận lợi ngoài ý muốn." Vạn Tố Y dựa hẳn người vào ghế: "Em nói thuận lợi không phải là chuyện gì cũng có thể thành công, mà là tâm lý của bản thân em."
Hôm nay không phải cô làm chuyện gì cũng thành công, dù sao vấn đề kem lót và mỹ phẩm khác còn chưa được giải quyết, trong tất cả sản phẩm của cô, thứ duy nhất tương đối thuận lợi chính là son môi.
Nhưng bởi vì Vạn Tố Y tự mình tham dự trong việc này, cô rất tự tin, cho rằng việc này muốn thành công thì chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi.
"Đúng, tâm lý tốt là quan trọng nhất." Mạnh Kiều Dịch rất thưởng thức cách nhìn của Vạn Tố Y. Cô tự mình mở công ty, Mạnh Kiều Dịch lo lắng nhất chính là cô sẽ có áp lực và trở nên không vui vẻ.
Nhưng bây giờ thấy dáng vẻ Vạn Tố Y rất nhiệt tình và hài lòng, anh vẫn có chút yên tâm. Tuy nói đây chỉ là ngày đầu tiên, không loại bỏ việc hứng thú của Vạn Tố Y nhất thời còn chưa biến mất. Nhưng anh vẫn muốn cổ vũ cho Vạn Tố Y nhiều hơn. Đối với anh, cô cũng không phải là dạng người sẽ tùy ý buông tha.
"Em có anh giúp đỡ gì không?" Cho dù biết Vạn Tố Y không có khả năng cần, nhưng anh làm chồng không thể không mở miệng quan tâm cô một chút.
"Không cần... Nhưng em hình như thật sự có việc có thể yêu cầu ngài Mạnh một chút." Vạn Tố Y vốn muốn mở miệng từ chối, nhưng khi nói đến miệng, cô bỗng nhiên tươi cười một cách kỳ lạ và nhờ anh.
Mạnh Kiều Dịch không chú ý tới vẻ tươi cười của Vạn Tố Y, chỉ trả lời: "Vậy à? Em nói anh nghe thử xem."
"Bây giờ, công ty bọn em đã xác định được một loại son môi trang điểm hàng ngày. Cho dù bôi son môi này, người khác cũng không nhìn ra được. Nó không chỉ thích hợp với phụ nữ, thật ra cũng rất thích hợp với đàn ông muốn làm cho mình đẹp hơn. Loại này rất thích hợp với người hy vọng trang điểm vào thì người khác không nhìn ra..." Vạn Tố Y chậm rãi nói cho Mạnh Kiều Dịch nghe tỷ mỉ hơn.
Mạnh Kiều Dịch nghe xong đột nhiên có một dự cảm xấu dâng lên.
"Cho nên, em mời Nguyễn Ca quay phim quảng cáo, người thứ hai em muốn mời là ngài Mạnh, đi cùng." Đàn ông trang điểm thì tương đối hiếm thấy, nếu như tăng Mạnh Kiều Dịch làm đàn ông vào quảng cáo, đây sẽ là sáng kiến rất mới mẻ và độc đáo.
Mạnh Kiều Dịch nghe thấy Vạn Tố Y nói vậy thì không biết phải cố gắng lớn tới mức nào mới không khiến cho sắc mặt mình phát sinh biến hóa.
"Chuyện này, anh không thể giúp cô Vạn được đâu." Bảo Mạnh Kiều Dịch trang điểm à? Căn bản không có khả năng!
Mạnh Kiều Dịch nói xong thì không đợi Vạn Tố Y nói tiếp, cho cô một đề nghị khác: "Thật ra em có thể tìm nam diễn viên hoặc người mẫu chuyên nghiệp là thích hợp nhất."
Chuyện chuyên môn phải có người đặc biệt làm, cái này mới phù hợp với quy tắc.
"Nhưng em không thích tiếp xúc với người xa lạ, nhưng nếu là Nguyễn Ca và ông chủ Mạnh, em sẽ thấy tự nhiên hơn." Vạn Tố Y nhìn Mạnh Kiều Dịch với vẻ nhờ cậy. Cô nói nửa thật nửa giả, chẳng qua là muốn kéo Mạnh Kiều Dịch làm cùng mà thôi.
Nhưng Mạnh Kiều Dịch làm sao có thể đồng ý được?
"Quảng cáo mà em nói không giống như anh nghĩ đâu, là loại rất đẹp trai đấy." Vạn Tố Y không phải muốn lừa Mạnh Kiều Dịch, cô muốn quay quảng cáo son môi cho đàn ông sẽ thật sự rất lạnh lùng và đẹp trai, tuyệt đối không ẻo lả giống như đàn bà.
Vạn Tố Y nói xong liền thấy Mạnh Kiều Dịch mở miệng, cô lập tức cản anh: "Anh đừng vội trả lời em. Đợi đến khi tôi chuẩn bị bắt đầu quay quảng cáo, em sẽ hỏi lại anh lần nữa."
Vạn Tố Y chắc chắn Mạnh Kiều Dịch sẽ đồng ý. Lúc này, nếu như Vạn Tố Y dùng ra đòn sát thủ của mình, Mạnh Kiều Dịch có cơ hội từ chối và thay đổi. Nhưng đợi đến trước khi bắt đầu quay mấy ngày lại nói, cũng không phải do bản thân Mạnh Kiều Dịch quyết định được.
Vạn Tố Y không nhìn Mạnh Kiều Dịch nữa, nhưng trên mặt vẫn còn giữ nguyên nụ cười giảo hoạt. Hôm nay Vạn Tố Y thật sự rất vui. Bất kể nói gì, trên mặt cô dường như đều hiện ra nụ cười.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...