Mạnh Kiều Dịch giúp Vạn Tố Y mở dây an toàn, anh xuống xe trước, vong qua mở của xe cho Vạn Tố Y.
“Đưa tay cho anh.” Mạnh Kiều Dịch đưa tay về phía Vạn Tố Y nói
Vạn Tố Y nhìn tay Mạnh Kiều Dịch chần chừ vài dây, cuối cũng vẫn không đưa tay cho Mạnh Kiều Dịch mà tj mình vịn tay vào thân xe bước xuống: “không sao, em tụ mình có thể.”
Chỉ cần mỗi lần nghĩ đến Mạnh Kiều Dịch mỗi lần gần gũi thân mật với cô đều giống như là một lần điều trị, Vạn Tố Y không kiềm chế được chút buốt lòng.
Vạn Tố Y vô hình chung giũ khoảng cách với Mạnh Kiều Dịch, điều này Mạnh Kiều Dịch có thể nhận ra, anh không hề miễn cưỡng Vạn Tố Y, luôn bên cạnh cô, mỏ lời hỏi han: “soa vậy? Hôm nay ai làm cho em không vui?”
“không có, chỉ là...không có sức lực nữa, có lẻ do em mệt,” Vạn Tố Y miễn cưỡng cười, bước chân cố gắng đồng bộ với anh, chỉ là không tiếp xúc da thịt với anh.
Con người chúng ta khi mệt rồi thì sẽ không thích nói cũng dễ dàng nổi nóng, Mạnh Kiều Dịch không so đo với Vạn Tố Y, chuyện cô không muốn làm, Mạnh Kiều Dịch không heeg miễn cưỡng cô. Điểm này làm cho Vạn Tố Y ít nhiều thoải mái hơn rất nhiều.
Về đến nhà, Vạn Tố Y đi vào trang điểm của mình, nói là ngày mai có một tiết mục giói thiệu một vài vài loại mỹ phẩm, cô phải ỏ lại phòng trang điểm hiểu rõ các loại mỹ phẩm đó
Mạnh Kiều Dịch cũng có một cuộc họp online, anh phải đi phòng sách.
Vạn Tố Y bảo cô phải đi phòng trang điểm bận, không bao lâu cô đã đi xem AIDA
AIDA từ sau khi đến hải viện, rõ rành đã mập hon trước rất nhiều, tròn quay rất đáng yêu.
AIDA đối vói Vạn Tố Y luôn rất nhiệt tình, cô là người thân nhất của AIDA trên đời này.
đến em anh ấy còn sợ...Mấy năm nay bệnh tình của anh chắc là dày vò anh lắm.”Vạn Tố Y bao AIDA lẩm bẩm một mình.
Mạnh Kiều Dịch phản ứng đối vói phụ nữ luôn rất kịch liệt, mấy năm nay luôn giũ khoảng cách vói phụ nữ, sau khi gặp Vạn Tố Y tình hình đã đỡ hơn rất nhiều, cô hình như đang từ từ giúp anh hồi phục cuộc sống bình thường.
Mạnh Kiều Dịch tại sao lại đối xửa với cô tốt như vậy? Chắc có lẻ bởi vì cô đối với anh có một giá trị riêng, loại giá trị này cho dù là ai cũng không thay thế được.
Lúc truocs Vạn Tố Y không hiểu được Mạnh Kiều Dịch đối xử tốt vói cô, nhưng nếu như nghĩ đến chuyện này, hình như tất cả rất hợp lý.
Nhưng một kết quả như thế này, Vạn Tố Y không hề muốn tin.
Vạn Tố Y bao AIDA rất chặt, giống như bây giờ có thể cho cô dựa dẫm ngoài AIDA ra cũng không còn ai khác.
“moew.” AIDA nằm trong lòng cô kêu một tiếng rất bi thương, nó giống nhu cảm nhận được nỗi buồn của chủ nhân.
Vạn Tố Y nghe tiếng kêu đáng thuong của AIDA, khóe mắt cũng ửng đỏ. Ngay lúc này làm cho cô cảm dộng lại là AIDA
Cô ở đây choi với AIDA một hồi mói đứng dậy rời đi, nhưng cô vẫn không về phòng ngủ mà đi đến phòng trang điểm.
Mạnh Kiều Dịch kết thúc cuộc họp online đã rất muộn rồi, nhưng khi về đến phòng ngủ vẫn không thấy Vạn Tố Y. Anh xuống lầu đi vào phòng trang điểm, Vạn Tố Y đang úp mặt lên bàn trong phòng ngủ thiếp đi, trước ặt cô còn vài lọ mỹ phẩm mở ra.
“con ma công việc.” Mạnh Kiều Dịch nhìn từ phía sau bộ dạng mệt mỏi trên bàn của Vạn Tố Y, bất lực lại thương xót khẽ nói một câu, tiếp đó là động tác thật nhẹ nhàng anh cuối người ôm cô.
Vạn Tố Y có chút dấu hiệu bị quấy rầy tỉnh giấc, cô đang ngủ ngon trong vong tay Mạnh Kiều Dịch khó chịu chau mày, rất không yên lòng lẩm bẩm: “đừng đụng vào em...”
Mạnh Kiều Dịch mỉm cười, không biết cô rốt cuộc đang mơ giấc mơ gì, lại có phản ứng mạnh như vậy.
Vạn Tố Y mệt quá rồi, Mạnh Kiều Dịch ôm cô về phòng ngủ, đem cô đặt lên giường, nhưng cô không hề tỉnh giấc.
Trên mặt cô vẫn còn son phấn, Mạnh Kiều Dịch đứng ở bàn trang điểm của cô nghiên cứu nủa ngày mơi tìm ra được nước tẩy trang, lại tìm nủa ngyaf mói ra được bông tẩy trang. Cô vẫn đang ngủ, Mạnh Kiều Dịch cố gắng những động tác thật nhẹ nhàng tẩy trang cho cô.
Rất may lớp trang điểm của Vạn Tố Y không đậm, Mạnh Kiều Dịch nhẹ nhàng dùng bông tẩy trang chấm vào nước tẩy trang lau, nhũng noi lau qua đều rất sạch sẽ.
Trong mắt Mạnh Kiều Dịch, Vạn Tố Y hôm nay thật sự rất mệt, anh không muốn cô tỉnh giấc, có thể làm được cho cô anh đề làm cho cô. Nhu là rủa mặt, thay đồ ngủ, tất cả đều là tự tay Mạnh Kiều Dịch làm, Vạn Tố Y không hề có chút dấu hiệu tỉnh giấc.
Lúc trước ngoài thời gian dành cho công việc, tất cả Mạnh Kiều Dịch đều hco là lãng phí. Lúc trước Mạnh KiềU Dịch là như thế, có lẻ không ai ngờ tới hôm nay anh dành một khoảng thời gian còn dài hon cả thòi gian một cuộc họp để giúp một người phụ nũ thay áo quần.
Ngày hôm nay, Vạn Tố Y không hề mệt về thể xác, hung nhìn lại có lẻ đầu óc đã rất mệt. cô say sửa ngủ một giấc đến Mạnh Kiều Dịch đi từ lúc nào cô cũng không biết.
Gần đây công ty Manh Kiều Dịch có gặp chút rắc rối, buổi sáng không đợi Vạn Tố Y cùng ăn sáng, nhưng anh đi rồi còn viết cho Vạn Tố Y một lời nhắn.
“Nhớ ăn sáng, hôm nay đùng để quá mệt.”
Sau khi tỉnh dậy, Vạn Tố Ý gõ lời nahwcs trên đồng hồ báo thức xuống xem qua, bóp bóp cái đầu còn chưa tỉnh thức giấc.
“tiểu thư” Tôn Ích thấy Vạn Tố Y đã dậy, lập túc chuẩn bị cho cô một ly hồng trà.
Lúc này AIDA ở phòng nó đã chạy ra ngoài, quanh quẩn bên Vạn Tố Y
Ở ngôi nhà này tất cae mợi người đề biết Mạnh Kiều Dịch sợ thú cưng. Nhung chỉ cần Mạnh Kiều Dịch không có ở nhà, AIDA liền chạy ra ngoài chơi. AIDA rất là đáng yêu,lúc trước người giúp việc ở hải viện không thể nào nhìn thấy thú cưng, cho nên rất tốt vói AIDA, hầu như tất cả mọi người khi nói chuyện vói AIDA luôn rất nhẹ nhàng.
“AIDA.” Vạn Tố Y ngồi trên bàn ăn sang, trên mặt không giấu được ý cười: “hôm nay trông em rất vui vẻ.”
“moew” AIDA nhảy lên chiếc ghế bên cạnh Vạn Tố Y ngồi, ngước đầu nhìn Vạn Tố Y như là đang nói chuyện với cô.
Tuy là tất cả mọi nguòi đều đối xử rất tốt với AIDA nhưng nó dường như chỉ nhận định mỗi Vạn Tố Y, chỉ thân mật gần gũi với mỗi Vạn Tố Y.
“Bây giờ mấy con thú cưng này thật lợi hại, dường như có thể phân biệt được ai đối xử tốt với nó.” Tôn Ích lúc trước có chút bài trừ thú cưng bây giờ nhìn AIDA cũng bất giác cười thành tiếng.
Vạn Tố Y xoa đầu AIDA rồi dừng lại một chút: “thú cưng thông minh hơn con người, ít nhất có có thể phân biệt rõ ràng thật lòng tốt vói nó nhưng con người thì không thể....”
Giống như cô, Cô bây giờ không biết ai đối xử tốt hay không tốt với cô.
Tôn Ích coi nhu cô thuạn miệng than vãn, không hề để trong lòng, đưa bảng biểu đang cầm trên tay cho Vạn Tố Y: “iểu thư, đây là hai hoạt dộng cô cần tham gia hôm nay, một cái vào buổi sáng, một cái vào buổi chiều, buổi sáng vì cô ngủ hơi trễ nên tôi đã giúp cho từ chối rồi.”
“Làm tốt lắm” Vạn Tố Y miệng cắn sanwich, ánh mắt còn nhìn AIDA mói với Tôn Ích: “giúp tôi tù chối luôn hoạt động buổi chiều, hôm nay tôi muốn nghỉ ngơi, cậu cũng nghỉ ngơi một hôm.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...