Nụ hôn đê mê và đầy xúc cảm như muốn kéo dài mãi đến vô tận.
Chỉ khi hai người đã hoàn toàn thiếu dưỡng khí anh mới lưu luyến rời khỏi môi cô.
Đưa ngón tay cái vuốt ve nhẹ nhàng trên đôi môi căng mọng đã bị anh hôn đến mức đỏ lên.
Anh cảm nhận rõ được nhịp tim mình đang gia tăng một ách nhanh chóng.
Thân thể anh nhộn nhạo một cách khó tả.
Đáng kiếp, sao bên cô, anh chưa bao giờ có thể kiểm soát được bản thân mình như thế.
Anh nhìn Doãn Mạt Hy, toàn gương mặt vì thiếu dưỡng khí mà trở nên phiếm hồng.
Đôi mắt vừa khóc xong vẫn còn long lanh ngấn nước.
Chắc bản thân cô cũng không biết, bản thân mình bây giờ trông khuyến rũ và dụ hoặc như thế nào.
Doãn Mạt Hy bình thường sống đã phóng khoáng, chút men rượu lại làm cô trở nên lớn gan hơn.
Cô chủ động nhón chân đặt lên môi anh một nụ hôn.
Nụ hôn trước vừa dứt, cô lại đã khơi vọng lửa dục vọng trong anh.
Những lần trước ở bên cô, anh đều cố gắng kiềm chế, nếu nhịn nhiều quá anh sẽ hỏng mất.
Âu Dương Chính Thần xốc hai nách của cô lên.
Thân thủ nhanh nhẹn như một con sóc nhỏ, cô vòng hai tay ôm lấy cổ anh.
Hai chân theo lực cánh tay của anh nhẹ nhàng quấn lấy eo của anh.
Anh nhẹ nhàng hỏi nhỏ vào tai cô.
- Hy Hy, trở thành người phụ nữ của anh được không?
Cô không nói gì, nhưng lại hôn một cái rất kêu vào môi anh.
Sau đó cả khuôn mặt vùi vào hõm cổ anh.
Anh có thể hiểu rằng cô đang ngầm đồng ý.
Đôi chân thon dài của anh cứ thế sải bước tiến về phòng ngủ.
Mang theo cả một con sóc nhỏ là cô vẫn ôm chặt lấy nửa thân trên của anh.
Anh nhẹ nhàng đặt cô xuống chiếc giường kingsize rộng lớn của mình.
Dù không phải lần đầu nằm lên, nhưng hôm nay lại khác.
Lần đầu tiên trong đời, Doãn Mạt Hy cô có cảm giác hồi hộp đến vậy.
Anh không nhanh không chậm hôn lên trán cô, hôn lên mắt, lên mũi, lên má rồi xuống cằm.
Điểm cuối cùng mà môi anh dừng lại chính là môi cô.
Trên chóp mũi cô, cho đến các ngách tế bào phổi của cô đều tràn đầy mùi hương nam tính của anh.
Mùi hương mạnh mẽ ấy như thôi thúc cô phối hợp theo mỗi hành động của anh.
Nụ hôn không nhẹ nhàng mà vô cùng hoang dại và cuồng nhiệt.
Cảm giác như anh chính là một kẻ xâm lược, đang muốn đoạt đất công thành.
Anh tham lam chiếm hết dưỡng khí trong cô.
Cái lưỡi thon mềm khẽ cạy mở hàm răng của cô.
Tìm lấy cái lưỡi đinh hương của cô mà trêu đùa, vờn đuổi.
Cái cảm giác ngọt ngào mà chỉ cô mới có thể mang lại cho anh làm anh như đắm chìm.
Không thể chối từ, không một giây muốn buông bỏ.
Nụ hôn của anh kéo dài xuống cổ cô, rồi đến xương quai xanh khuyến rũ.
Chiếc áo sơ mi cách điệu của cô đã bị anh cởi bỏ từ bao giờ.
Nửa thân trên trắng nõn nà cùng với cặp tuyết lê cao ngất bị o ép bên trong chiếc áo ngực bằng ren đen, đang không ngừng phập phồng lên xuống theo nhịp thở của cô.
Âu Dương Chính Thần không tự chủ được mà nuốt nước bọt trong cổ họng đã khô khốc của mình, khiến yết hầu lên xuống liên tục.
Anh không kiềm chế được mà vùi cả khuôn mặt mình vào cặp tuyết lê ấy mút mát.
Bàn tay tinh tế của anh không ngừng nhào nặn nó thành đủ mọi hình dạng.
Đầu lưỡi mềm ẩm ướt của anh không ngừng trêu đùa hai nụ hồng của cô khiến nó trở nên đầy sức sống và kiêu ngạo một cách ***** ****, còn trở nên bóng bẩy vì được phủ lên một lớp nước bọt trong suốt.
Anh dời đôi môi của mình, hôn một dọc xuống cái bụng phẳng lì của cô.
Nụ hôn của anh đi đến đâu, đều để lại dấu ấn của riêng mình đến đó.
Những dấu hôn như những bông hồng mai nở rộ trên làn da trắng như tuyết ấy.
Bàn tay hư hỏng đã sớm lần mò vào nơi tư mật của cô mà khuấy đảo.
Ngón tay thon dài giờ đây chẳng khác gì một nhà thám hiểm đang lần mò tìm hiểu vùng đất mới.
**** *** bên dưới cũng vì thế mà không ngừng chảy ra ướt át.
Doãn Mạt Hy nhất thời bị sự kích động của anh mà không kiềm được cất lên tiếng rên hư hỏng.
- Ừm.
Cô đưa cả mu bàn tay lên miệng mà cắn,.
muốn ngăn bản thân không phá ra những tiếng rên rỉ.
Nhưng cô không biết rằng, tiếng rên rỉ Kiều mị đó lại càng thúc giục máu nóng trong người anh chảy nhanh và mạnh mẽ hơn.
Anh kéo tay cô ra, nhẹ nhàng nói.
- Không cần phải sợ, phòng cách âm rất tốt.
Em như vậy thật sự rất mê người.
Trong cơn đê mê, Doãn Mạt Hy cũng không biết, từ lúc nào toàn bộ y phục trên người cô đã bị anh cởi sạch sẽ.
Cô ngại ngùng khép chân mình lại, nhưng vẫn không nhanh bằng phản ứng của anh.
Hai chân anh đã ngăn không cho cô có cơ hội được như ý mình.
Thấy anh đang nhìn vào nơi tư mật của mình, cô ngại ngùng quay mặt đi.
Một phần vì men rượu, một phần vì ngại, toàn thân cô giờ nóng và đỏ lên như một con tôm lột.
Bên dưới, tay anh vẫn không ngừng kích thích, thăm dò nơi tư mật chặt hẹp của cô.
Chỉ khi cảm nhận được nơi tư mật của cô đã đủ ẩm ướt, anh mới thoát y hoàn toàn cho bản thân mình.
Thân hình hoàn hảo, với các múi cơ hút mắt và cơ ngực rắn chắc lộ rõ trước mặt anh.
Nhưng đó không phai điểm thu hút sự chú ý của cô nhất bây giờ mà đó là côn **** của anh.
Thật sự nó quá lớn rồi, liệu có vừa với nơi tư mật chật hẹp của cô hay không? Cô có chút sợ, sẽ rách mất.
Côn **** của anh đã đứng thẳng dậy một cách ngạo nghễ.
Cô hơi hoảng nói với anh.
- Hay là dừng lại đi.
Của anh lớn quá, không vừa đâu.
Anh trấn an cô.
- Không sao đâu.
Sẽ vừa mà.
- Không, sẽ đau lắm.
- Không đau, nghe anh, chỉ cần phối hợp với anh là được.
Đạn đã lên nòng mà bảo anh đừng bắn thì khác gì lấy mạng anh.
Giờ chỉ có cái chết mới ngăn cản được dục vọng đang trào sôi trong anh mà thôi.
Anh nhẹ nhàng dùng côn **** của mình ma sát phía bên ngoài nơi tư mật của cô, kích thích **** *** bên trong cô tiết ra nhiều hơn.
Không báo trước, anh một mạch thúc sâu côn **** của mình vào bên trong cô.
Trước sự xâm chiếm mạnh mẽ bởi côn **** của anh.
Bên trong nơi tư mật một cơn đau truyền thẳng đến đại não của cô.
Toàn bộ các vách tường **** co rút lại, bóp chặt lấy côn **** của anh.
Âu Dương Chính Thần phải dừng lại động tác của mình, anh thở ra một hơi thật mạnh.
Toàn bộ từng lỗ chân lông cho đến da đầu của anh đang trở nên tê rần rần vì sự ma sát giữa côn **** và nơi tư mật của cô.
Nhưng vì nó vẫn còn chật hẹp, cộng thêm cơ thể cô đang trong trạng thái rút lại, anh không thế di chuyển được.
Anh nhẹ nhàng vén lại mấy lọn tóc mái lòa xòa trên khuôn mặt cô, nhỏ giọng dỗ giành.
- Em thả lỏng đi, đừng siết chặt như vậy, anh không vào được.
- Không, đau lắm.
- Ngoan, nghe anh, chỉ một chút, em sẽ không thấy đau nữa.
Cô khẽ hít một hơi thật sâu, điều hòa lại trạng thái của mình, từ từ thả lỏng cơ thể.
Anh nhẹ nhàng động thân, nhích từ từ côn **** của mình, từng chút một vào sâu trong nơi tư mật của cô.
Chỉ chờ khi cô đã quen với nhẹ nhàng, anh thúc mạnh, đưa toàn bộ côn **** nằm gọn bên trong cô.
Một giọt nước mắt không tự chủ được mà vô thức rơi trên khuôn mặt cô vào giờ phút ấy.
Cô thấy thân thể mình như bị ai xé làm hai.
Bức tường ngăn cách cuối cùng giữa hai người cũng bị anh xé rách.
Anh sung sướng hôn lên trán cô, một nụ hôn lưu luyến.
Kể từ hôm nay, từ giây phút này.
Người con gái này đã trở thành người phụ nữ của anh một cách đúng nghĩa, theo cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng.
Anh chìm trong khoái cảm của sự đê mê, bản thân cứ theo bản năng mà đưa đẩy trên người cô.
Động tác ngày càng nhanh và mãnh liệt.
Chỉ một lát sau, cơn đau đớn qua đi nhường chỗ cho khoái cảm và sự ham muốn, Doãn Mạt Hy hai chân vắt qua eo của anh.
Hai tay ôm lấy vai và lưng anh.
Thi thoảng, động tác của anh quá mạnh kích thích cô, cô lại không tự chủ được mà cào cấu trên lưng anh.
Nhìn dấu tích để lại, thừa biết cuộc hoan ái đã sảy ra mãnh liệt như thế nào.
Tiếng rên rỉ của người đàn bà, và tiếng thở dốc của người đàn ông ngày càng rõ rệt hơn.
- Ưm, á...Thần, chậm thôi, nhanh quá.
- Hy Hy, anh yêu em.
- Thần, em cũng yêu.
Cảm giác thăng hoa và sung sướng khi hai con người hòa lại làm một cả về thể xác lẫn tinh thần khiến đầu óc cả hai đều không nghĩ được gì khác ngoài đối phương.
Đối với anh, anh đã chờ ngày này rất lâu rồi.
Chưa có điều gì có thể khiến anh có thể nhẫn nại và bỏ nhiều tâm trí vào đến vậy.
Nếu có chỉ có mình Doãn Mạt Hy là ngoại lệ, khiến anh can tâm từ bỏ mọi quy tắc của bản thân mà thôi.
Không biết trải qua bao lâu, qua bao nhiêu lần lên đỉnh, anh gầm mình phóng thích toàn bộ tinh hoa của mình vào bên trong cô.
Khi anh rút côn **** ra khỏi người cô, một ít máu đỏ, hòa với **** **** của anh tràn ra khỏi cơ thể cô.
Một sự thật khẳng định, từ nay cô không còn là con gái, mà là phụ nữ, người phụ nữ của Âu Dương Chính Thần.
Sau một trận hoan ái đầy kích thích, Doãn Mạt Hy nằm lụi xơ trên giường, toàn thân không còn chút sức lực.
Anh đi lấy khăn và nước ấm, lau qua người cho cô.
Bôi cho cô một chút thuốc mỡ mát.
Vì là lần đầu của cô, anh lại không kiềm chế được nên nơi tư mật của cô hơi sưng.
Lo cho cô xong anh mới vào nhà tắm, vệ sinh cho mình.
Xong xuôi, anh trở lại giường, đặt đầu cô gối lên tay mình, kéo chăn lên cao anh ôm cô chìm vào trong giấc ngủ.
Chưa biết ngày mai sẽ ra sao, nhưng ngày hôm nay đối với anh mà nói sẽ chẳng thể nào quên được.
Ngày Hạnh Phúc khi mà anh được công khai ôm cả thế giới của mình vào lòng..
Thế giới của Âu Dương Chính Thần bây giờ, chẳng hệ nói ngoa khi nó chỉ thu về vừa gọn vào ba chữ Doãn Mạt Hy mà thôi..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...