Ông Xã Chuẩn Sói Ca

Cảnh Tự Thanh thấy cảnh này, lập tức trong lòng có chút bất an.

Việc Trần Hải Minh đến kiểm tra hàng thì đó cũng là chức trách của ông ta,tuy có khua chiêng gõ mõ lớn chút nhưng cũng không phải chuyện lạ.

Những vị cổ đông khác cũng lên tiếng:

- Quả đúng là nên kiểm tra để tránh xảy ra việc ngoài ý muốn gây hại tới danh tiếng của công ty chúng ta.

An lão gia khẽ rung rung,ông cũng thấy việc hôm nay giống như là Trần Hải Minh đã sắp đặt từ trước, nhưng cũng không tìm ra được điểm bất thường nên đành im lặng, không nói gì.

Còn Hải Thành cũng đã phát hiện ra sự xuất hiện của Đan Nghi.

Hải Thành khẽ gật đầu với cô, Đan Nghi cũng lập tức gật đầu đáp lại.

Cảnh Tự Thanh thấy mọi người không ai nói gì nữa thì bèn dõng dạc lên tiếng:

- Tiên sinh đã đưa kiểm định viên và chuyên gia đến đây thì hãy cứ việc kiểm tra,để tránh trường hợp thật sự có người làm ra việc gây tổn hại tới thanh danh của công ty.

Trần Hải Minh gật đầu, kiểm định viên và chuyên gia lập tức bắt tay vào cuộc.

Trần Hải Minh cười nói:


- Cảnh tiên sinh là người có nhiều năm gắn bó với Đan gia châu bảo nên chắc chắn sẽ không để xảy ra chuyện. Hôm nay chúng tôi mở cuộc kiểm tra này hoàn toàn không phải để đối phó với một mình tiên sinh. Tất cả các kho hàng đều bắt buộc phải kiểm tra hết. Lát nữa tôi sẽ đích thân dẫn người đi kiểm tra tất cả các khô hàng và cả các địa điểm sản xuất nữa.

- Đứng ở góc độ của tôi thì tôi cũng không muốn công ty xảy ra bất kì vấn đề gì hết.

Cảnh Tự Thanh long trọng nói.

Trần Hải Minh vẫn tươi cười mà nói:

- Số vòng tay khảm kim cương mà nay Cảnh tiên sinh phụ trách chuyển đi, chỉ riêng tiền vốn đã là 8 vạn một chiếc rồi. Trên mỗi chiếc vòng đều được các nghệ nhân giỏi tự tay khảm những viên kim cương đắt giá lên. Giá bán lên tới 16 vạn. Cảnh tiên sinh vận chuyển nhiều như này thì quả là sẽ phải tốn rất nhiều tâm sức, vất vả cho tiên sinh rồi.

- Đây đều là việc mà tôi cần làm.

Nghe ra ý Trần Hải Minh đang cố tình nhấn mạnh sự quý giá của loạt hàng này, Cảnh Tự Thanh càng lúc càng thấy bất an.

Đan Nghi thầm nhẩm tính, Trần Hải Minh tráo đổi 500 chiếc vòng, mà vốn của mỗi chiếc đã lên tới 8 vạn, nghĩa là chỗ hàng này đáng giá 4000 vạn.

Chỗ hàng này bán ra ngoài sẽ lên tới con số 8000 vạn.

Trần Hải Minh quả là quá thâm độc,định đổ lên đầu Cảnh Tự Thanh một khoản lớn đến vậy.

May là ông ta có một đồng đội ngu như heo là Trần Mỹ Tâm nên Đan Nghi mới có thể phát hiện ra bí mật này và kịp thời trở tay khiến cho kế hoạch của ông ta không thể thực hiện nổi.


Nụ cười nhạt hiển hiện trên khuôn mặt Đan Nghi.

Dưới sự chứng kiến của mọi người, chuyên gia giám định tiến hành kiểm tra số hàng mà Cảnh Tự Thanh phụ trách vận chuyển.

Những chiếc hòm chứa vòng vừa hay đều đang mở nắp nên việc kiểm tra diễn ra tiện lợi hơn không ít.

Xong xuôi,kiểm định viên và các chuyên gia đều không khỏi thầm lắc đầu bởi khó hiểu.

Lúc trước không phải Trần Hải Minh đã nói trong số vòng tay này nhất định là có vấn đề cơ mà?

Nghe nói rất có khả năng là có đến 500 chiếc vòng giả chà trộn vào.

Nhưng bọn họ đã cố tình tìm kiếm mà không hề phát hiện ra điều gì bất thường cả.

Chuyên gia và giám định viên nhìn nhau, họ đều không phát hiện ra bất kì điều gì, hết cách, đành bước đến trước mặt Trần Hải Minh:

- Trần tiên sinh, chúng tôi kiểm tra xong rồi!

Trần Hải Minh nét mặt hào hứng như đã nắm chắc phần thắng trong tay:

- Được, vậy có phát hiện ra vấn đề gì không?

Giám định viên và các vị chuyên gia đều không khỏi có chút do dự.

Mọi người nhìn nét mặt họ như vậy thì đều không khỏi sốt ruột.

Lẽ nào đúng là có vấn đề??


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui