Vân Vy ( ĐAN NGHI) chìm đắm trong sự thâm tình bá đạo của hắn, kiễng đầu ngón chân lên, vòng tay ôm qua cổ hắn, trao cho hắn một nụ hôn đầy chủ động.
Lục Chiến Đình ( LỤC THƯỢNG HÀN) ôm lấy thân hình mềm mại của cô, nụ hôn ngọt ngào này đã khiến cho hắn khó lòng kìm chế bản thân.
Trước giờ, hắn chưa bao giờ nghĩ rằng, sẽ có một người con gái có thể khuấy động cảm xúc của hắn đến như này.
Sự xuất hiện của Vân Vy ( ĐAN NGHI) thật sự đã làm cho hắn thay đổi mọi cách nghĩ.
Vì thái độ của cô mà lo được lo mất, vì có được cô mà trong lòng vui sướng, hoan hỷ.
Những tâm trạng rất người ấy đã lấp đầy trái tim hắn, khiến con người hắn căng tràn sức sống hơn.
Rất nhanh, hắn cũng đã " lấp đầy " cơ thể cô.
Vân Vy ( ĐAN NGHI) cắn chặt răng không dám phát ra tiếng rên rỉ.
Đừng nói là bây giờ mọi người đều không hề biết tới sự tồn tại của Lục Chiến Đình ( LỤC THƯỢNG HÀN) mà kể cả có biết đi chăng nữa, hai người làm chuyện này thì cũng không thể để người khác biết được.
Vậy mà giờ hắn lại đang ép cô vào ngay sau cánh cửa chính, phía ngoài người hầu kẻ hạ đi lại không ngớt.
Vân Vy lo lắng đến mức tim cô cứ đập mạnh thình thịch liên hồi như tiếng trống, cô phải ra sức mím môi thì mới có ngăn cho mình khỏi phát ra tiếng rên rỉ.
Lục Chiến Đình ( LỤC THƯỢNG HÀN) vẫn tiếp tục châm lửa trên thân người cô,từng chút từng chút làm cho ngọn lửa bùng cháy lên, khiến cơ thể Vân Vy ( ĐAN NGHI) khó chịu vô cùng.
Đứng như này cũng khiến cho cô khó có thể chống đỡ,gắn kết quá chặt, lại cũng quá sâu, cơ thể cô tựa như đang bị một chiếc đinh sắt to lớn ghim chặt lại vậy.
Mãi lúc lâu, cơ thể cô mới từ từ thích ứng, thả lỏng dần.
Lục Chiến Đình ( LỤC THƯỢNG HÀN) cũng bắt đầu nhẹ nhàng, dịu dàng hơn.
Đợi đến giây phút cao trào qua đi, cả hai cùng đạt tới đỉnh cao của cảm xúc thì đôi chân cô cũng đã mềm nhũn rồi.
Đến lúc này, Lục Chiến Đình ( LỤC THƯỢNG HÀN) mới bế cô về giường.
Vân Vy ( ĐAN NGHI) nắm nắm đấm, đấm vào người hắn một cái thật mạnh:
- Anh xấu thật đấy, thật biết cách làm cho em xấu hổ...
- Trước giờ anh chưa bao muốn làm em phải xấu hổ...
Lục Chiến Đình ( LỤC THƯỢNG HÀN) cúi xuống, bờ môi mỏng chỉ cách cô tầm vài mm.....
- Anh chỉ muốn làm cho em thoải mái thôi mà.
Vân Vy không khỏi đỏ bừng mặt lên, không thể phủ nhận, mỗi lần làm chuyện đó, hắn đều khiến cho cô đạt được khoái cảm rất lớn.
Điều đó khiến cô có thể thả lỏng mình, tâm hồn và thể xác đều được nuông chiều trong cảm giác nhẹ nhõm khó tả, tựa như được truyền vào một thứ năng lượng phi thường.
Lục Chiến Đình ( LỤC THƯỢNG HÀN) nhìn thần sắc của cô là đủ biết cô cũng thích điều đó.
Hắn nhẹ nhàng hôn cô một cái rồi hỏi:
- Vừa xong, em đi đâu thế? Rõ ràng biết anh vẫn đang ở đây đợi em mà, không đúng sao?
- Em đến phòng ông thu dọn chút đồ.
Vân Vy ( ĐAN NGHI) cười đầy vẻ ngại ngùng.
- Anh xem,em tìm thấy này.
Cô lấy ra cuốn sách cổ, đưa đi đưa lại trước mặt hắn.
Lục Chiến Đình ( LỤC THƯỢNG HÀN) không khỏi bật cười:
- Thì ra là cuốn sách cổ này,anh nghe nói, lúc trước đã có rất nhiều người muốn có được cuốn sách này. Nhưng sau đó nhiều người phát hiện,dù có lấy được cuốn sách cổ này thì xem cũng không hiểu, vậy nên từ đó chẳng ai để tâm nữa.
- Đúng thế, việc giám định ở thời nay dựa chủ yếu vào máy móc mà, có con đường dễ dàng, đơn giản vậy thì tất nhiên sẽ không ít người muốn tốn công tốn sức nữa mà.
Vân Vy ( ĐAN NGHI) cũng không khỏi gật đầu cảm than.
Trên đời này có nhiều vô cùng những con đường tắt có thể đi, vậy nên cũng tạo ra vô số những kẻ tham lam, hám lợi, bất chấp mọi thủ đoạn để đạt được mục đích của bản thân.
Vậy nhưng Vân Vy ( ĐAN NGHI) vẫn muốn giành thời gian nghiên cứu nội dung cuốn sách này, đây là gốc rễ lập thân của Vân gia, cô không muốn nó bị hoang phế vô ích.
Lục Chiến Đình ( LỤC THƯỢNG HÀN) thấy cô nâng niu cuốn sách như vậy liền nói:
- Vậy em hãy giữ lấy, em là người của Vân gia, có thể sẽ hiểu được nội dung ghi trong đó.
- Quả thật,em phát hiện cuốn sách này vốn không khó hiểu chút nào. Em sẽ giữ lại từ từ nghiên cứu.
Vân Vy ( ĐAN NGHI) cười nhẹ nhàng đáp lại.
Lục Chiến Đình ( LỤC THƯỢNG HÀN) nhìn thấy nụ cười tươi như hoa của cô thì không kìm chế được mà lại đặt thêm nụ hôn lên môi cô.
- Chuyện ma quỷ lúc nãy là sao? Anh lại thêm trò gì nữa vào đúng không?
- Ừm. Em bảo anh đóng vai quỷ thì anh tất nhiên phải làm cho tốt rồi. Không chỉ ở trong thư phòng của ông mà còn cả ở trong phòng cô ta nữa.
Lục Chiến Đình (LỤC THƯỢNG HÀN) lấy ra một chiếc mặt nạ quỷ vô cùng đáng sợ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...