Đan Nghi hít một hơi thật dài, tiếp tục xem tài liệu.
Dung mạo của tiểu tam, không xấu nhưng cách đẹp thì còn rất xa...
So với Đan Khánh thì quả là một mây trắng trên trời, một bùn đen dưới đất.
Thật không hiểu, Trần Hải Minh yêu bà ta ở điểm nào?
Đan Nghi tiếp tục lật trang kế tiếp, Trần Hải Minh và tiểu tam còn có chung một người con trai nữa, chỉ nhỏ hơn Trần Ngọc Tâm một tuổi, giờ cũng chuẩn bị vào đại học.
Từ đó có thể thấy, Trần Hải Minh và tiểu tam vẫn luôn giữ quan hệ với nhau. Chỉ là ông ta quá kín đáo, đủ khiến mọi người xung quanh không phát hiện ra ông ta là một ngụy quân tử chính hiệu.
Đan Nghi mím chặt môi, ông ngoại và mẹ đã bị ông ta lừa gạt bấy lâu nay, đến ngay bản thân cô cũng luôn thấy rằng, ông ta là một người cha tốt và luôn yêu thương cô.
Lúc đầu, Đan Khánh qua đời, Đan Nghi còn từng nói với Trần Hải Minh,nếu ông ta muốn tìm một người phụ nữ khác thì bản thân cô cũng có thể chấp nhận.
Đan Nghi vốn không phải là người ích kỉ, chỉ biết nghĩ cho bản thân mà bất chấp cảm xúc của ba cô...
Mẹ cô đã qua đời, người chết cũng không thể hồi sinh, Đan Nghi chưa bao giờ muốn trói buộc ba mình, buộc ông ta phải mình đơn gối chiếc đến suốt đời...
Nhưng, mỗi lần như vậy thì Trần Hải Minh đều lấy lí do, đợi Đan Nghi khôn lớn, bản thân ông ta vẫn chưa nghĩ tới chuyện đó...
Cũng đã từng có rất nhiều người phụ nữ chủ động đeo đuổi, nhưng ông ta trước sau vẫn không hề vượt giới hạn.
Trong mắt của người nhà Đan gia, của người dân thành phố S này, ông ta luôn là một người cha tốt, một người chồng tốt... người người ngợi khen, câu chuyện về ông ta đã lấy đi nước mắt của bao người, rất nhiều người đã coi ông ta là một hình mẫu lú tưởng để chọn lấy làm chồng.
Nhưng hiện thực bày ra trước mắt, như một cái tát ngang mặt...
Đan Nghi thấy mọi thứ đều như một trò cười...
Một kẻ mà vẻ ngoài luôn giữ vai trò của một bậc cha hiền, có trách nhiệm... thực chật lại đã có hai đứa con riêng.
Nếu mà hai đứa con riêng ấy đều còn ít tuổi, sinh ra khi mẹ cô qua đời nhiều năm rồi thì Đan Nghi có thể lí giải, lí giải rằng vì ba không muốn làm tổn thương cô.
Nhưng,sự thật hiển nhiên, ba cô đã ngoại tình từ ngay sau khi kết hôn với mẹ cô.
Thậm chí ông ta còn chưa bao giờ có ý định dừng lại.
Vài ngày trước, ông ta xuất hiện ở ngôi trường mà Đan Nghi đang theo học là bởi ông ta đến đó để dò hỏi xem hai đứa con riêng của mình có thể vào học tại lớp dự bị của ngôi trường vô cùng bá đạo này không.
Tiếp tục đọc tập tài liệu...
Mối quan hệ giữa Trần Hải Minh và Bạch gia vẫn luôn rất tốt.... nhưng rõ ràng Bạch gia trước mặt Trần Hải Minh cũng chỉ giống như một chú chó trung thành với chủ mà thôi.
Chủ nhân vui, sẽ thưởng cho chứ chó một thứ gì đó.
Còn chó, chỉ việc phụ trách mua vui cho chủ, làm mọi việc trong phạm vi của một loại thú cưng.
Đan Nghi biết, đây cũng chính là nguyên nhân mà Trần Hải Minh muốn cô kết hôn cùng Bạch Văn Bình.
Ba cô vẫn luôn nỗ lực tạo cơ hội , để Đan Nghi cảm thấy, việc yêu và lấy Bạch Văn Bình hoàn toàn là do tự bản thân cô lựa chọn.
Thật ra, cô chỉ là một món đồ mà Trần Hải Minh thưởng cho Bạch gia... giả sử đến một ngày, đến chính bản thân cô cũng sẽ biến thành một con thú cưng, sẽ không còn là thân phận thiên kim tiểu thư của Đan gia nữa.
Trái tim cô lạnh ngắt ....
Giờ đang là tháng 7, vậy mà cô cảm thấy lạnh như chính đông, toàn thân lạnh toát...
Xem ra, cô không cần ôm bất kì mộng tưởng gì nữa, ba cô hoàn toàn không quan tâm, suy nghĩ cho cảm xúc và lợi ích của cô...
Đối với ông ta,quan trọng nhất, là đứa con gái và con trai riêng kia mà thôi.
Giờ ông ta giả vờ tốt với cô, chẳng qua cũng chỉ vì muốn giữ hình tượng mà bản thân ông ta đã mất bao công sức ngụy tạo ra...
Huống hồ, Đan gia trước sau vẫn là Đan gia, vẫn chưa đổi sang họ Trần, ông ta vẫn còn có chút e dè...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...