Trần Hải Minh nghĩ đến tập đoàn Đan Thị mà mình đang nắm trong tay, tuy so với Lục gia thì vẫn còn có một khoảng cách không hề nhỏ, nhưng nói tới cơ hội thì không phải là không có.
Ông ta nhẹ vỗ vỗ vai Ngọc Tâm:
- Sao lại không có cơ hội chứ? Tất nhiên là sẽ có cơ hội rồi! Kể cả không phải là Lục Thượng Hàn thì ta cũng sẽ không để con phải thua thiệt đâu!
Trần Ngọc Tâm khẽ nói:
- Tốt nhất vẫn nên là Lục Thượng Hàn!
- Ha ha. Con vẫn còn nhỏ vậy mà đã muốn lấy chồng rồi sao?
Trần Hải Minh bật cười, trêu cô ta.
Trần Ngọc Tâm cười đáp lại:
- Không phải ba nói, ai mà gả được cho Lục gia thì tiền đồ sẽ không hạn lượng sao, con cũng là vì nghĩ cho ba thôi mà!
Trần Hải Minh thân mật đáp lại:
- Không sai! Không sai! Con nói rất có lí!
- Chỉ sợ đến lúc đó chị sẽ không chấp nhận con... sẽ dùng thân phận đại tiểu thư mà chèn ép con, việc hôn nhân của con cũng sẽ bị ảnh hưởng...
Trần Ngọc Tâm cúi gầm mặt, giọng điệu đầy đáng thương.
Nghĩ tới Đan Nghi, thần sắc trên khuôn mặt ông ta trở nên vô cùng tàn độc:
- Ta sẽ không để con phải chịu thiệt thòi đâu!
.....
Trong lòng Lục Thượng Hàn lúc này, thật sự là vô cùng khó chịu.
Nếu nói, lúc trước Đan Nghi thấy thái độ của ba cô có chút kì quái, Lục Thượng Hàn có thể lí giải là Trần Hải Minh quá bận nên có chút vô tâm với con gái.
Vậy thì hiện tại, Lục Thượng Hàn có thể khẳng định, Trần Hải Minh thật sự có vấn đề.
Trước kia cũng chính ông ta là người đã giới thiệu Bạch Văn Bình cho Đan Nghi,việc hôn nhân, cũng do một tay ông ta quyết định.
Nếu nói, Trần Hải Minh không để tâm tới gia cảnh xuất thân của Bạch Văn Bình, chỉ quan tâm tới nhân phẩm,bởi bản thân ông ta vốn xuất thân cũng không cao, nhưng lại là một người chồng tốt, một người cha tốt.... vậy nên mọi người đều tin rằng ông ta không đề cao vấn đề môn đăng hộ đối.
Lúc đầu ông ta chọn Bạch Văn Bình, có thể coi như là do bản thân ông ta nhìn nhầm người.
Vậy còn hiện tại, ông ta lại vội vàng giới thiệu một người có điều kiện tốt như hắn cho con gái của một người bạn của mình.... còn đối với con gái ruột như Đan Nghi thì lại chọn bừa một kẻ tồi như Bạch Văn Bình?
Lục Thượng Hàn không khỏi nảy sinh nghi ngờ....
- Lục Thiên!
Lục Thiên đứng ngay phía sau hắn,thấy sắc mặt hắn khó coi vậy thì không khỏi giật bắn.
Phải biết rằng,Lục Thượng Hàn trước giờ đều là người không hay bộc lộ cảm xúc, trừ khi ở trước mặt Đan Nghi.... Nhưng lúc này, hắn dường như đã gặp phải một chuyện gì đó vô cùng nghiêm trọng...
Lục Thượng Hàn im lặng một lúc mới lên tiếng:
- Điều tra về thân phận của cái cô gái tên Trần Ngọc Tâm,người khi nãy đi cùng Trần Hải Minh, tôi cần tài liệu càng chi tiết càng tốt!
- Vâng, thiếu gia!
Lục Thiên biết việc này rất quan trọng nên lập tức đi làm ngay.
Lục Thượng Hàn thấy trong lòng lúc này đang vô cùng nặng nề, như có tảng đá lớn đè nặng trong lòng.
Mẹ Đan Nghi qua đời khi cô mới chỉ 12 tuổi, Đan Nghi chỉ còn ông ngoại, người đã ngã bệnh nhiều năm, sức khỏe thật sự rất đáng ngại và một người nữa là cha cô, Trần Hải Minh.
Trần Hải Minh đến Đan gia ở rể, trong mắt mọi người, ông ta vẫn luôn là một người chồng tốt, một người cha hoàn hảo.... những năm qua, ông ta đều không ngừng vì Đan gia mà lao lực, việc gì cũng tự mình ghánh vác, đối với Đan Nghi cũng rất mực cưng chiều.
Nhưng tất cả những điều đó đều chỉ là lời đồn thổi....
Nhưng dù chỉ mới lần đầu tiếp xúc thì Lục Thượng Hàn đã phát hiện ra sự bất thường....
Trần Hải Minh tuyệt đối không phải là kẻ đơn giản, không giống như vẻ bề ngoài mà trước giờ ông ta vẫn đóng.
Lục Thượng Hàn nhíu mày, Trần Hải Minh tốt hay xấu.... vốn chả liên quan gì tới hắn....
....Nhưng với Đan Nghi thì lại khác....
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...