Mộ Thám lặng lẽ ngắm nhìn cô, nghĩ tới Bắc Tân Khởi, khóe môi hắn khẽ nhếch lên.
Rõ ràng trong tay có một món bảo bối như này, vậy mà giờ mới chịu đưa cô ý ra mắt gặp mọi người, là có ý gì đây?
Sau câu chào kì quái của Mộ Thám, Mạc Yến giữ im lặng vài giây,nhìn chàng trai mặc bộ vest đen ấy, học theo ngữ điệu của hắn mà đáp lại:
- Buổi tối vui vẻ, kị sĩ bóng đêm!
Một câu ứng phó đầy tự nhiên, và cũng không kém phần kì quái, khiến Mộ Thám rùng mình.
Sao hắn lại thành kị sĩ bóng đêm rồi?
Cảm nhận thấy nói chuyện với cô cũng sẽ khá là thú vị, hắn liền lấy một li rượu rồi ngồi xuống cạnh cô, tiếp tục trêu cô:
- Mĩ nhân,một mình thôi sao?
- Mĩ nhân,thêm cậu nữa là thành hai rồi!
Mạc Yến nhìn lướt qua hắn rồi đáp trả bằng một câu còn ác hơn.
Khóe miệng Mộ Thám giật giật....
Mĩ nhân, giờ rất nhiều người đã không còn quá cứng nhắc trong cách dùng từ như này nữa, mĩ nữ là từ chuyên để chỉ các cô gái, còn mĩ nhân được dùng chung cho cả nam và nữ, sở hữu vẻ đẹp nổi bật hơn người...
Mộ Thám câm lặng....
Tại sao hắn giờ lại biến thành một người không rõ giới tính vậy ta??
Lão tôn là đàn ông, đích thực là đàn ông đó....a.....a...a
Mộ Thám có cảm giác như mình trêu gái không thành mà còn bị gái trêu lại...nhưng cũng không hề tức tối, bình thường hắn cũng rất thích trêu đùa vui vẻ với mọi người...
Nghe Mạc Yến trêu chọc vậy thì hắn cũng chỉ còn cách mỉm cười cho qua... thấy người phục vụ bưng đồ đi qua, hắn tiện tay với lấy một bông hoa hồng đỏ rực, khẽ đưa bông hoa đến trước mặt Mạc Yến:
- Quà gặp mặt!
Mạc Yến cầm lấy bông hoa, nhìn ngắm, rồi nhìn chằm chằm vào mặt Mộ Thám, chậm rãi nhả từng từ:
- Thật ra, bông hoa này hợp với anh hơn đấy ạ!
Nét mặt Mộ Thám lập tức thay đổi...
Hình như hắn lại bị cô gái này trêu chọc thêm lần nữa rồi....
Mạc Yến khẽ nhếch môi cười, biểu cảm hết sức là vô hại... tựa như một đóa sen trắng không vương chút bùn nào giữa đầm sen bao la...
- Mạc muội muội, tính cách của em, anh rất thích!
Bị cô trọc cho không thốt nổi thành lời mất một lúc, nói đúng một câu vậy rồi lướt nhanh về phía Bắc Tân Khởi, Phàm Quân.
Sâu trong đại sảnh lát sau bỗng vang lên một tiếng gào đầy ai oán:
- Phàm Quân, tôi vừa bị cô nhóc ấy trêu chọc này!!!!!
- Đáng đời!!!
Đáp lại là hai giọng nam đồng thanh...
- Tôi không phải đối thủ của cô nhóc ấy, ông lên đi!
Mộ Thám không cam tâm mà lôi Phàm Quân vào cuộc.
Phàm Quân kéo Mộ Kỳ Ân vào lòng, mặt không cảm xúc, đáp lại:
- Ông đang cố tình li gián tôi và Y Nhiên sao?
- Chỉ ông mới có phụ nữ sao chứ?!
Mộ Thám tỏ thái độ rất là bất mãn với Phàm Quân.... rồi khuôn mặt đầy hứng thú quay sang phía Bắc Tân Khởi:
- Tân Khởi, tôi rất có hứng thú với cô ấy,phản chăng ông với cô ấy cũng chả có gì, chi bằng nhường lại cho tôi?
Bắc Tân Khởi lười nhác quay qua nhìn hắn, nét mặt lạnh lùng:
- Ông biến đi!
Cố Y Nhiên, Phàm Quân đưa mắ nhìn nhau, cùng nở nụ cười đầy ý vị.
Mộ Thám ngồi thêm một chút... thấy quá nhạt nhẽo nên lại đứng dậy đi tìm Mạc Yến.
Mộ Kỳ Ân đứng đó không xa, theo dõi mọi cuộc trò chuyện của họ, sắc mặt ảm đạm hơn....
Mộ Kỳ Ân định bước tới chỗ mấy người họ thì bỗng nghe thấy tiếng Phàm lão tử gia:
- Kỳ Ân!
- Phàm gia gia!
Mộ Kỳ Ân ngoảnh đầu lại, nở nụ cười ngoan hiền và bước về phía ông.
- Màn khiêu vũ mở màn bữa tiệc tối nay ta giao lại cho con, Tân Khởi, Phàm Quân và Y Nhiên nhé!
Phàm lão mỉm cười nói với Mộ Kỳ Ân rồi gọi mấy người Bắc Tân Khởi, Phàm Quân đến bên....
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...