Ông Xã Chày Bửa

Mạc Yến chỉ đoán là như vậy, không dám khẳng định... hướng mắt nhìn vào dáng người cao lớn đi phía trước, bỗng cô cất tiếng than thở:

- Hôm nay thời tiết thật là nóng mà!

Giọng nói có chút bực tức, nói hết câu, bàn tay đưa lên phía ngực áo, đang định cởi bỏ chiếc áo khoác ra thì đã có một bàn tay nhanh hơn, giữ tay cô lại...

Ngẩng đầu lên,người khi nãy còn đi phía trước, cách cô một đoạn, không biết tự lúc nào đã đứng ngay bên cạnh cô rồi, ánh mắt lạnh như băng,sắc lạnh nhìn vào nơi cổ áo cô:

- Không được cởi!

Chỉ 3 từ đơn giản kết hợp với động tác có phần hơi quá khích, chả cần giải thích nhiều,Mạc Yến hiểu rằng cô đã đoán đúng.

Ánh mắt lướt đi trên khuôn mặt hắn với tốc độ rùa bò,khóe miệng cô không khỏi nhếch lên một nét quá độ,giọng điệu có chút trêu đùa:

- Em đâu có bảo em sẽ cởi?

Một tràng dài cái lườm lạnh lùng giành cho cô,nhìn nụ cười lưu lại nơi khóe môi cô, sắc mặt hắn sầm xì...

Đồ nhóc con này đang thử hắn?

Nhận ra điều này, sắc mặt hắn lại càng khó coi.....


Mạc Yến không động thanh sắc, lặng lẽ quan sát mọi biểu cảm trên khuôn mặt hắn.... trong lòng thấy sảng kinh khủng...😆

Nhưng tại sao hắn lại để ý đến y phục của cô vậy chứ?

Tò mò.... cô nhìn chằm chằm vào khuôn mặt hắn, muốn tìm ra câu trả lời...

- Vào trong thôi!

Đôi mắt sắc lạnh của hắn nhìn lướt qua khuôn mặt cô, mặt không chút biểu cảm nói vậy rồi quay người, bước từng bước lớn đến thẳng chỗ bàn ăn đã đặt trước.

Mạc Yến cũng chả nghĩ gì nhiều,bỏ qua luôn mọi chuyện vừa xong, đi theo hắn...

Hai người, kẻ trước người sau bước vào, nam tuấn tú, nữ xinh đẹp,nổi bật trước cả đám đông, hút mọi ánh nhìn từ mọi người xung quanh.

Chỉ nhìn ngoại hình, thật ra hai người rất là đẹp đôi, đi đến bất kì đâu thì cũng sẽ được coi là một đôi tình nhân.

Đối phương vẫn chưa đến!

Hai người vừa ngồi xuống, bồi bàn đã lập tức mang đến một xuất ăn.

- Chúc hai vị dùng bữa ngon miệng! Đây là suất ăn tình nhân mà ngài đã đặt từ trước ạ!


Mỉm cười giải thích xong, người bồi bàn lui xuống.

Mạc Yến ngơ người...

Đặt trước?

Hiển nhiên người bồi bàn nhắc tới

" ngài " ở đây không thể là vị khách không mời mà đến Bắc Tân Khởi được... bản thân cô cũng không hề đặt... Vậy người duy nhất có thể đặt chính là đối tượng mà cô đến gặp mặt ngày hôm nay.

Nhưng là người đó đặt thì người bồi bàn mang lên sớm vậy để làm gì?

Hay là do nhận nhầm Bắc Tân Khởi chính là người đó...?

Một suất ăn tình nhân rất nhỏ, bánh ngọt kiểu Pháp, thêm một ly whisky, trong ly rượu có cắm hai chiếc ống hút, miếng chanh trang trí trong ly rượu được cắt thành hình trái tim, ngọt ngào, lãng mạn...

Bắc Tân Khởi nhìn ly rượu, càng nhìn càng thấy vướng mắt.

Xem mặt thì xem mặt! Làm mấy trò cổ lỗ sĩ này để làm gì?

- Khát quá!

Đôi chân dài ngồi vắt chéo sang một bên, ngồi trước mặt Mạc Yến, Bắc Tân Khởi cầm lấy ly rượu được chuẩn bị cho đôi tình nhân, không chút ngại ngần mà uống cạn.

Mạc Yến nhìn hắn đầy kì lạ, nhưng cũng không nói gì cả.

Cũng phải thừa nhận, mấy thứ đồ ăn tình nhân gì đó đến cô cũng thấy rất lố.

Nhìn mấy món này, không lẽ người đó còn muốn cùng cô uống chung một li rượu, ăn cùng một xuất ăn này chắc?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui