Editor: Tuna
An Mộc cũng không dấu diếm đối phương, mở miệng nói:
“Đêm qua con nhận được một cuộc gọi khó hiểu, nói là nguyên nhân cha mẹ con chết, không phải ngoài ý muốn, nên con muốn điều tra rõ ràng.”
Đường lão gia nghe nói như thế, nheo đôi mắt lại.
Đương nhiên không phải ngoài ý muốn.
Cái người đua xe đó, người khác không biết, nhưng ông lại rất rõ ràng.
Ông lại lần nữa nhìn về phía An Mộc:
“Con cùng Phong Kiêu, rốt cuộc là quan hệ gì?”
An Mộc trầm mặc không nói.
Đường lão gia thở dài:
“Con đi đi.”
Thái độ ba phải này là sao đây……
Lòng An Mộc, lập tức lạnh lẽo.
Cô rất thông minh, cho nên lập tức liền nhìn được ý tứ của Đường lão gia.
Năm đó đua xe dẫn đến tai nạn xe cộ, mà bởi vì là Phong Kiêu, cho nên sự kiện chỉ có thể không giải quyết được gì.
Trách không được!
Đường lão gia mỗi lần nhắc đến Phong Kiêu, đều sẽ là cái loại cảm giác cực kì chán ghét, hơn nữa, còn có chút sợ hãi.
Con gái gặp tai nạn qua đời, ông làm cha, lại không thể báo thù cho con, thậm chí muốn nói lí lẽ cũng không được, đây khẳng định là nỗi đau lớn nhất trong lòng ông.
An Mộc cúi đầu, thất hồn lạc phách từ trong hoa viên đi ra.
Cô ngẩng đầu nhìn mặt trời trên cao, càng dò hỏi, tâm càng lạnh.
Nhưng cô cũng không quá tin tưởng.
An Mộc nắm chặt nắm tay, đến cục cảnh sát.
Bởi vì Vệ Uy đã chào hỏi, cho nên cục trưởng tự mình tiếp đãi cô.
An Mộc dò hỏi:
“Hiện trường tai nạn xe năm đó, chiếc xe đa đua, có tìm được sao?”
Cục trưởng ngưng mi nhớ lại:
“Xe quá nhanh, không nhớ được.”
An Mộc lại ngưng mi:
“Như vậy đoạn đường nào?”
Cục trưởng cẩn thận hồi tưởng một phen:
“Hình như là đoạn đường số 5.”
An Mộc yên lặng nhớ kỹ cái đoạn đường này, sau đó lại lần nữa mở miệng dò hỏi:
“Sự tình năm đó, ngài có thể nói rõ ràng cho tôi sao?”
Sự tình rốt cuộc cũng đã trôi qua mười năm, chi tiết cục trưởng đều quên mất:
“Chính là có hai trận tai nạn xe cộ liên hoàn án đưa tin nơi này, đều là có người đanng đua xe, tôi đang muốn tra, Phong tổng liền phái người đưa tin tức tới, cho nên tôi liền đem án kiện áp xuống.”
“Hai trận?”
Ánh mắt An Mộc sáng lên, cảm thấy mình rốt cuộc cũng đã tìm được mấu chốt rồi.
Cục trưởng gật đầu:
“Đúng, chính là hai đoạn, một đoạn ở đường số 5, một đoạn ở đoạn Thanh Hoa.”
An Mộc lập tức liền cảm thấy không thích hợp, hai trận tai nạn này cách nhau khá xa, nếu Phong Kiêu gặp tai nạn ở đường số 5, đáng lẽ nên né tránh đối phương, như thế nào còn trở về đường Thanh Hoa?
Cùng lý lẽ đó, nếu ở đường Thanh Hoa, làm sao có thể gây tai nạ ở đường số 5?
An Mộc mày nhíu chặt
“Là Phong tổng cố ý phái người tới nói cho ông, hai trận tai nạn xe cộ đều là anh ấy gây ra sao?”
Cục trưởng gật đầu:
“Làm sao vậy?”
Không thích hợp, rất không thích hợp.
An Mộc lập tức đứng lên:
“Ngài ngẫm lại cho kĩ, xác định là hai đoạn sao?”
“Đúng vậy.” Cục trưởng mở miệng:
“Xác định là hai đoạn.”
Lúc ấy cục trưởng còn ở trong lòng nói thầm, Phong tổng này đúng là không coi mạng người ra gì!
Tranh đấu ngầm, ông làm cục trưởng cũng không thể nhúng tay, đúng là cũng thật quá đáng.
An Mộc lắc lắc đầu:
“Không thích hợp a.”
Phong Kiêu không phải là người tùy tiện đi giết người, không có khả năng mang theo bọn người ám sát đến thành phố C, cho nên thấy thế nào, như thế nào lộ ra kỳ quặc.
“Tôi xác định là hai đoạn, Phong Anh Hùng chính miệng nói cho tôi.”
“Phong Anh Hùng?!”
An Mộc kinh ngạc:
“Sao lại là ông ta?”
“Sự tình ở thành phố C, đều là ông ấy ra mặt a.”
Cục trưởng đương nhiên mở miệng.
An Mộc đột nhiên nghĩ đến……
Năm đó ba mẹ đi Phong gia, là từ hôn cho cô.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...