Editor: Quỷ Quỷ
đóng máy rồi!
Cảnh quay cuối cùng?
An Mộc hồi phục tinh thần, “Hôm nay để em.”
“Tốt.” Đường Cảnh dừng lại một chút nói, “An Mộc, mấy ngày nay em xin phép không đến trường quay, là…có chuyện gì sao?”
Lồng ngực An Mộc thít chặt, nước mắt rơi xuống theo khóe mắt, cô dùng tay áo lau đi, “Không có việc gì, em chỉ là..muốn về Kyoto.”
Quay xong bộ phim này, cô lập tức muốn về Kyoto, muốn gặp Phong Kiêu, muốn nói cho rõ ràng.
Người đối diện lại ngừng một chút, một lúc lâu sau mới nói, “Gặp em sau.”
An Mộc gật đầu.
Đứng lên chỉnh trang lại bản thân, trước khi ra khỏi cửa liền đứng trước gương lớn, ánh mắt kiên định, nắm chặt tay nói với chính mình, “An Mộc, nhất định không được chịu thua!”
Cô khôi phục lại tâm trạng sáng láng thường ngày, bắt xe đến trường quay.
Tiểu Dung chạy tới đầu tiên, “Đường Hạ, sức khỏe cô sao rồi? Nghe nói cô bị sốt, có nghiêm trọng không?”
An Mộc cười với cô, “Không có việc gì.”
Mọi người đều chú ý đúng là An Mộc tiều tụy đi nhiều.
Trong phòng hóa trang nữ, Hứa Lộ tuyệt nhiên không chịu giả bộ nữa, cô mím môi, nhìn An Mộc, “Ài, Đường Hạ, trong làng giải trí này, vẫn là phải đi lên bằng thực lực, cô xem, chỉ cần Kim chủ tùy tiện buông tay, đám minh tinh sẽ bị vứt bỏ giống như những con chó....”
Một câu này đâm trúng vào tâm trạng của An Mộc.
Đôi mắt phượng của cô đột nhiên trở nên sắc bén vô cùng, quay đầu hung hăng nhìn Hứa Lộ, “Cô nói cái gì?”
Hứa Lộ nhún vai, “Tôi đâu có nói gì, chỉ là...”
“Ầm!”
An Mộc tức giận, hất thẳng hộp phấn mắt vào mặt Hứa Lộ!
Phấn mắt bị tung lên phủ hết lên mặt, lên tóc, lên cả người cô, Hứa Lộ há hốc mồm đang muốn nói gì thì bị bột phấn bay vào trong miệng.
Cô sửng sốt, dường như không thể tưởng tượng được An Mộc dám động thủ với mình công khai như vậy, giờ mới kịp phản ứng, tức giận đứng bật dậy giơ tay lên trước mặt An Mộc, “Cô, cô....”
“Chị Hứa!” Trợ lý Hứa Lộ kinh hô một tiếng, nhìn An Mộc, “Đường Hạ, sao cô dám động thủ động người? Mau, đi tìm đạo diễn đến đây!”
Nói xong, người của Hứa Lộ liền vọt ra ngoài.
Tiểu Dung cũng bị sợ hãi, nhìn An Mộc và Hứa Lộ, lắp bắp nói, “Chị Hứa, Đường Hạ cô ấy không cố ý...”
“Không cố ý? Không phải cố ý thì là cái gì?” Trợ lý của Hứa Lộ cắt ngang, “Tất cả mọi người có mắt đều nhìn thấy, là cô ta ném phấn vào mặt chị Hứa!”
Hốc mắt Hứa Lộ hồng hồng, nước mắt rơi xuống, bộ dáng đáng thương vô tội.
“Sao lại thế này?” Đạo diễn Lý đi tới, nhìn thấy hoàn cảnh hỗn loạn này, nhíu mày thật chặt.
Trợ lý Hứa Lộ nhanh miệng cáo trạng, “Đạo diễn Lý, Đường Hạ tâm trạng không tốt, vậy mà dám gây khó dễ cho chị Hứa, anh xem, chị Hứa của chúng tôi....”
Hứa Lộ cúi đầu,túm lấy trợ lý, “Tiểu Như, đừng nói nữa.”
Trợ lý vẻ mặt đầy căm phẫn, “Chị Hứa, chị tốt như vậy, Đường Hạ nhiều lần coi thường chị trong trường quay, chị đều nhẫn nhịn, bây giờ cô ta được voi đòi tiên, chị...”
Đạo diễn Lý hừ lạnh một tiếng, nhìn An Mộc, “Sao lại thế này?”
An Mộc im lặng, mặt đanh lạnh, không nói câu nào.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...