Edit: Phong Nguyệt
An Mộc theo bản năng cúi đầu, liền nhìn đến cái đồ vật đang ngẩng đầu hùng dũng oai vệ kia……
An Mộc xấu hổ hận không thể có cái động trên mặt đất, chạy nhanh chui vào!
Cô nhắm hai mắt lại, “Chú, chú tiến vào làm gì!”
“Tiến vào đương nhiên là…… Làm cô.”
“……” Như vậy trực tiếp mang sắc thái cho lời nói, mang theo vô lại cùng lưu manh, nói là làm An Mộc trực tiếp mất đi sức chống cự!
Tuy rằng nhanh mồm dẻo miệng, chính là cái loại lời nói này, muốn cô trả lời như thế nào?
Người đàn ông này…… Người đàn ông này!
An Mộc cắn răng, đang ở thời điểm không biết nói gì, anh đột nhiên lại mở miệng, “Đương nhiên…… Hôm nay thân thể cô không được tốt, cho nên ta chỉ có thể nhịn.”
An Mộc nhẹ nhàng thở ra, “Biết ta không tốt, chú tiến vào làm gì?”
Phong Kiêu liếc nhìn cô một cái, trong ánh mắt mang theo ý cười nồng đậm, “Tiến vào phòng tắm có thể làm gì? Đương nhiên là tắm rửa.”
An Mộc:……
“Cánh tay ta bị thương, ngày hôm qua không tắm rửa, như thế nào, vật nhỏ cô không có chê trên người ta đầy mùi mồ hôi chứ?”
Mùi mồ hôi?
Hôm nay vẫn luôn dựa vào trên người của anh, nhưng thật ra không có ngửi được mùi mồ hôi, nhưng thật ra chỉ có hơi thở nam tính mát lạnh, làm cô cảm thấy mặt đỏ tai hồng.
“Hóa ra, là thật sự không chê!” Anh lại cười.
An Mộc lập tức cảm thấy mặt lại nóng lên giống như lửa đốt, “Ghét bỏ! Đương nhiên ghét bỏ! Thúi chết!”
“Ừ, cho nên, đến đây đi.” Phong Kiêu rốt cuộc buông lỏng bàn tay to đặt ở bên hông của An Mộc, vươn cánh tay ra, bộ dáng này……
An Mộc nhận mệnh, cô cầm lấy khăn tắm bên cạnh, đắp lên người, lúc này mới đem vòi sen bắt lấy tới, cẩn thận tránh đi miệng vết thương tắm cho Phong Kiêu.
“Toàn thân trên dưới của ta nơi nào không thấy qua? Không cần thẹn thùng như vậy.”
“Chú……!” An Mộc kích động, giương vòi sen lên, trực tiếp phun nước làm ướt băng gạt!
An Mộc:……
Đem vòi sen ném xuống, cô chạy nhanh lấy khăn tắm bên cạnh, muốn lau khô cho anh, đáng tiếc, khi ném vòi sen, lập tức vòi nước phun lên, vốn dĩ chỉ là ướt băng gạc, lúc sau bắt đầu nhỏ giọt nước xuống……
……
Giày dò một phen, hai người ngồi ở mép giường, An Mộc nhìn bọt nước trắng bệch ở miệng vết thương, không lời gì để nói.
Hai người tìm tới bác sĩ gia đình, bác sĩ xem qua cánh tay kia, một lần nữa băng bó cho Phong Kiêu, sau đó An Mộc đưa bác sĩ ra cửa, bác sĩ đi tới cửa, có ý riêng mở miệng nói, “Hiện tại Phong tiên sinh thích hợp nghỉ ngơi nhiều hơn, không thích hợp vận động quá độ, đặc biệt là…… Vận động phòng tắm, mấy ngày nay tiểu thư, phải kiên nhẫn một chút đi.”
An Mộc:…… Chịu đựng cái gì? Anh ta xấu tính đấy?
An Mộc gật đầu, “Tốt, ta đã biết, ta sẽ chịu đựng.”
Lời này vừa nói ra, bác sĩ ngược lại không biết nên nói cái gì, nhìn cô, cuối cùng rời đi.
Thẳng đến khi bác sĩ rời đi, lúc này An Mộc mới phản ứng lại lời nói của bác sĩ có ý tứ gì!
Lập tức vẻ mặt xấu hổ đỏ bừng!
“Xoẹt~” Trên lầu truyền đến tiếng cười của Phong Kiêu, An Mộc hung hăng đi qua, cô đi vào trong phòng khách.
Phong Kiêu đi theo phía sau cô, “Vật nhỏ, không cùng ta ngủ sao?”
An Mộc quay đầu lại, ngoài cười nhưng trong không cười mở miệng, “Chú nhỏ, bác sĩ nói, kêu ta kiên nhẫn một chút, ta sợ nhịn không được, đem tử hình chú ngay tại chỗ!
Phong Kiêu:……
Khó thấy được đối phương bị chính mình làm cho nghẹn, An Mộc lập tức lộ ra vẻ mặt đắc ý.
Đáng tiếc, giây tiếp theo, liền nhìn đến người đàn ông hơi hơi mỉm cười, vươn cánh tay, “Tùy thời chuẩn bị tốt cho cô tử hình ngay tại chỗ, mau tới đi.”
An Mộc:……
Tốt đi, da mặt dày tới hạn rồi, cô thật là hổ thẹn không bằng a a a!
……
Ngày thứ hai, An Mộc lại lần nữa đi đến đoàn phim.
Lúc này đây, đoàn phim đều đang thảo luận chuyện Phong Kiêu muốn kết hôn.
Cô vừa mới đi vào phòng hóa trang, Hứa Lộ liền cười đi tới, cô ta mím môi, đem một phần tạp chí đặt ở trên bàn, “Đường Hạ, nhìn xem cái này.”
An Mộc cúi đầu, liền nhìn đến một phần tạp chí có sự khác biệt, phần tạp chí này suy đoán đối tượng sắp kết hôn của Phong Kiêu là ai, mặt trên viết, khả năng lớn nhất, là……
Nhìn đến cái tên kia, tròng mắt của An Mộc co rụt lại!!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...