Ông Trùm Đương Nhiệm Full

"Còn các người, các người nghĩ như thế là kết thúc rồi sao? Thế thì quá đơn giản rồi. Những ai là người nhận hối lộ từ gã Ryan kia thì từng người một bước lên cho tôi, đừng để tôi phải gọi" Jungkook nhìn đám người đang nhốn nháo phía dưới, nhì nhếch mép cười. Đám người đó là những người đã ăn không biết bao nhiêu tiền của gã Ryan kia chỉ để đồng ý cho gã lên cái vị trí này, mọi thứ tưởng chừng như đã rất hoàn hảo nhưng lại có sự xuất hiện của Jungkook khiến cho tất cả tan thành mây khói.

"Jei...Jeikei! Xin...xin ngài...tha tha cho chúng tôi, chúng...tôi thật...thật sự bị ông ta cám dỗ" Một người trong đám đó nghe những lời Jungkook thốt ra liền lo sợ mà quỳ gối van xin cậu. Không ai là không biết sự tức giận của Jeon Jungkook, không ai là không biết thế nào là làm ăn sai trái trong thế giới của Jeon Jungkook.

"Đúng..đúng rồi thưa Ngài, chúng...chúng tôi chỉ...chỉ là người bị hại" những người còn lại thấy vậy cũng lập tức quỳ xuống theo, có người thì liên tục đập đầu như muốn xin một chút thương hại từ Jungkook, đối với chuyện này tất cả điều thấy vô cùng mất mặt, nhưng thà mất mặt còn hơn mất mạng.

"Ấu trĩ" Jungkook nhếch mép khinh bỉ ngã người xuống chiếc ghế của mình, nhắm mắt lại rồi thở hắt ra một hơi.

"Pekey! Lôi bọn chúng ra ngoài. Tẩm xăng rồi đốt miệng những kẻ to gan dám gọi tên của tao. Móc mắt dùng đèn cao áp để gần mắt cho đến khi nổ đôm đốp những kẻ dám nhìn thẳng vào mắt tao. Dùng ván gỗ và đinh ốc ép siết đến vỡ lồng ngực rồi dùng kìm rút móng tay móng chân cho bọn chúng tận hưởng chút đau khổ trước khi chết để bọn chúng biết thế nào là bị cám giỗ, thế nào mới là người bị hại. Tra tấn theo từng mức tương ứng với số tiền mà bọn chúng đã nhận. Để bọn họ phải nhận ra một đạo lí rằng đừng bao giờ phản bội Jeon Jungkook này" Giọng nói đầy uy nghiêm, quyền lực của Jungkook phát ra như từng nhát dao găm thẳng vào tim bọn đang quỳ dưới đất kia, bọn chúng có thể đoán ra rằng, cuộc đời của họ đến đây thế là chấm hết.


"Không...không xin Ngài"

"Thả...thả tao ra"

"Bọn bây có biết tao là ai không mà dám lôi tao đi hả?"

"Buông raaaaaaa"

"AAAAA"

"Tôi sai...sai rồi, xin...xin người thủ hạ lưu tình"

Từng người, từng người một cứ thế bị lôi ra ngoài không một chút thương tiếc, căn phòng rộng lớn cũng vì thế mà vang lên những tiếng la hét, van xin đầy thống khổ, nhưng ngược lại người ngồi trên cao kia nhìn thấy hết những màn này thì vô cùng hài lòng, vô cùng thỏa mãn.


"Những ai đang van xin lập tức bắn chết rồi vứt xác cho chó ăn" nghe những lời van xin từ bọn chúng Jungkook cảm thấy thật ghê tởm, vì trước đây, khi mới vào căn cứ cậu cũng chỉ là một thằng oắt con không có địa vị không có tiếng nói nên trong thời gian tập luyện Jungkook đã bị bọn chúng xem thường mà mang ra hành hạ, đánh đập, cậu sợ hãi, cậu đau đớn, cậu tha thiết van xin nhưng bọn chúng một chút thương hại cũng không giành cho cậu. Bọn chúng xem Jungkook như là một món đồ để trút bỏ cơn giận của mình, mặt cho cậu ngất đi bọn chúng vẫn liên tục nả vào người cậu những đòn roi, những cú đá, những xô nước lạnh, làm đủ mọi cách cho cậu tỉnh dậy rồi lại tiếp tục cuộc vui. Dường như những lời van xin đó kích thích đến bọn chúng, càng van xin họ càng hành hạ cậu, cho đến khi cái mạng nhỏ này gần như không thể chống chọi được nữa thì mói chịu buông tha.

Chứng kiến những gì đang xảy ra, những người không đồng ý còn lại cũng vô cùng sợ hãi. Quả nhiên Jeon Jungkook là người không thể đùa được.

Đến cả Taehyung cũng phải ngây ngốc với sự tàn bạo đầy man rợ của Jungkook, nhưng cũng nhanh chóng quen được vì hắn biết để được như ngày hôm nay Jungkook đã phải đánh đổi rất nhiều thứ, thậm chí là cả sinh mạng.

Còn Eunwoo đứng từ nảy đến giờ vẫn không thể tin được người em mà mình yêu thương nhất vẫn còn sống, lại có thể dùng chính uy quyền của mình mà xử lí những kẻ tham ô kia. Anh không thể tin được rằng người em ngây thơ trong sáng của mình ngày nào giờ đây lại trở nên tàn nhẫn một cách đáng ghê sợ như vậy. Nhưng không vì thế mà Eunwoo không sợ hãi Jungkook, anh cũng biết vì ở vị trí đó nên cậu bắc buộc phải trở nên như vậy, và anh cũng biết sâu bên trong Jungkook vẫn chỉ là nhóc con ngây ngô luôn lẽo đẽo theo anh như ngày nào mà thôi.

"Kết thúc rồi! Bảo bối" Taehyung từ từ tiến lại gần nơi Jungkook đang ngồi, hắn ôn nhu đưa tay lên xoa mái đầu của cậu như một cách an ủi, Taehyung biết mặc dù mọi thứ đã kết thúc, Jungkook rất thỏa mãn, nhưng tâm trạng của cậu lại không như thế, nổi đau mất đi người Bố bao nhiêu đó không thể trả đủ. Nhưng Taehyung nhất định sẽ dùng chính tình yêu của mình một lần nữa mang lại cho cậu biết thế nào là hạnh phúc.


"Jungkook? Rốt cuộc mọi chuyện là thế nào? Còn Taehyung, cậu đã biết trước được chuyện này đúng chứ?" Eunwoo bình tĩnh tiến lên chỗ Jungkook và Taehyung, anh muốn biết tất cả mọi chuyện là như thế nào? Tại sao Jungkook lại còn sống? Tại sao cậu phát hiện ra quản gia là người đứng sau mọi chuyện? Và tại sao người quản gia kia lại là Trùm Mafia Ý? Nhưng chẳng phải Trùm Mafia Ý là người đã giúp anh hay sao? Từng câu hỏi cứ thế hiện ra trong đầu Eunwoo, anh thật sự cần một lời giải thích từ Jungkook.

"Về biệt thự rồi nói, Jungkook cần nghỉ ngơi" Taehyung quay sang nói với Eunwoo, sau đó cúi xuống ôm con thỏ nhỏ đang tựa đầu vào cánh tay mình kia mà nâng lên cứ thế mà hướng tới cánh cửa mà sải bước Jungkook tựa mặt vào lồng ngực hắn hít lấy mùi hương dịu nhẹ của Taehyung mang tới mà nhắm mắt nghỉ ngơi, quả thật Jungkook đã rất vất vả rồi.

..

NHỚ ỦNG HỘ NHEEEE😍😍


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui