"Được rồi, vì Ngài Jeikei qua đời quá đột ngột không thể đích thân truyền chiếc ghế này như đúng luật lệ. Vậy nên, hôm nay chúng ta sẽ bầu chọn bằng cách theo sự đồng ý của mọi người, nếu như trong đây số người đồng ý cho Ngài Williams Ryan này làm người đương nhiệm tiếp theo thì chiếc ghế này chính thức thuộc về Ngài"
"Bắt đầu cuộc bầu chọn, những ai đồng ý xin mời hãy đứng lên và di chuyển qua khu vực bên tay trái tôi, còn không đồng ý thì ngồi bên phải."
Không biết Eunwoo có nhìn lầm hay không, anh vừa nhìn thấy gã quản gia kia vừa nhếch mép cười như thể là đã đoán được kết quả sẽ như thế nào.
Một lão già mưu mô.
"Kết quả đã rõ, hai bên khá chênh lệch nhau về số lượng. Bên trái tổng cộng có 38 người, bên phải có 12 người, như tôi đã nói trước đó nếu số đông đồng ý nhiều vậy thì cương vị này chính thức thuộc về Ngài Williams....."
"Bình tĩnh đã nào, làm gì mà vội vội vàng vàng thế không biết" Đang chuẩn bị tuyên bố kết quả thì đột nhiên một giọng nói quen thuộc được cất lên từ phía cánh cửa vừa được mở ra kia, mọi ánh mắt điều chuyển hướng về phía bên đó.
"Từ khi nào các ông lại có thể đưa một người không rõ hành tung lên đứng đầu vậy chứ?" Giọng nói đó một lần nữa vang lên. Dù có chết thì Eunwoo cũng không thể quên được giọng nói này, anh ngơ ngác đứng bật dậy nhìn sang hướng đó, còn Taehyung hình như không lấy làm lạ, vẫn bình tĩnh ngồi đấy nhếch môi cười một cách đầy hài lòng.
"J......Jeikei? " Gã Ryan đứng phía trên không ngừng run rẩy khi thấy sự xuất hiện của người mà ông cho rằng đã chết cách đây không lâu.
"Sao nào? Ngạc nhiên lắm nhỉ?" Đúng! không ai khác đó chính là Jeon Jungkook, theo sau còn có anh bạn luôn luôn đồng hành cùng mình là Pekey, cậu hiện tại đang đứng trước ánh mắt ngạc nhiên xen lẫn hoảng sợ của vô số người.
"Sao...sao mày?" Gã ta không hỏi hoảng sợ, lắp bắp khó khăn nói ra từng chữ.
"Có gì sao? Muốn truyền ngôi mà không có mặt của vua? Các hạ thần đây là muốn tạo phản sao? Không có thánh chỉ các người cũng dám tự ý mình quyết định? Tôi đã ghi nhớ rất kĩ từng gương mặt của các người rồi đấy" Jungkook quay sang phía bên trái nơi có 38 người đang há hốc mồm nhìn mình. Cậu gằn lên từng giọng ngón tay chỉ lên từng người từng người một.
"Chẳng...chẳng phải mày đã chết rồi sao? Không! Mày dám giả mạo Jeikei! Người đâu mau bắt tên giả mạo kia lại" Gã ta mất bình tĩnh khi nghe Jungkook phát ra những lời đó, nhanh chóng gã gọi người tống cổ cậu ra khỏi nơi đây, vì chỉ còn tí nữa thôi là gã có thể đường đường chính chính ngôi lên vị trí này.
Dứt câu của Ryan, từ bốn phía đã xuất hiện 5 tên thuộc hạ áo đen, bọn chúng bao quanh Jungkook, đang chuẩn vị xông lên bắt lấy cậu thì Pekey đã giải quyết ngay 3 tên. Nhân lúc này, Taehyung thấy 2 tên còn lại định chạm vào bảo bối của hắn, thì nhanh chân chạy đến đấm cho bọn chúng vài cái, chỉ mất mấy giây cả 5 tên điều nằm sải xòa dưới đất.
"Bảo bối! Không sao chứ?" Giải quyết xong, Taehyung phủi phủi bàn tay rồi quay sang hỏi Jungkook.
"Em không sao" Jungkook nở nụ cười không thể nào tươi hơn đáp trả hắn.
"Không cần biết mày là thật hay giả, nhưng tao sẽ là người đương nhiệm tiếp theo" Gã Ryan nhìn đám thuộc hạ của mình bị đánh ngã lăn hết ra thì vô cùng tức giận, nhưng rất nhanh chóng đã lấy lại được bình tĩnh.
"Bằng chứng nào khẳng định ông đủ khả năng để ngồi vào vị trí đó?" Jungkook vẫn ngang nhiên gằn giọng nói ra từng câu, ánh mắt cậu dành cho gã tưởng chừng như có thể giết chết gã ngay lập tức, Taehyung biết Jungkook đang rất căm ghét ông ta, nên hắn vội nắm chặt lấy bàn tay của cậu để ngăn lại con thú tức giận đang kìm hãm trong bản thân cậu.
"Tao là người giữ chiếc nhẫn, dù mày có còn sống, thì mày cũng chỉ là một đứa bỏ đi mà thôi, thứ rác rưởi như mày đã hết giá trị lợi dụng rồi."
"Vậy sao? Thế cái này là gì vậy nhỉ?" Jungkook dơ cao bàn tay của mình lên cho Gã Ryan xem, ngay ngón áp út có một chiếc nhẫn mà không ai không biết. Đó chính là chiếc nhẫn quyền lực.
"Tại sao? Tại sao lại có tận 2 chiếc nhẫn?"
"Chiếc nào mới là thật?"
"Một trong hai người đang cố tình lừa dối chúng ta"
"Rốt cuộc đâu là thật? Đâu là giả?"
Mọi người bắt đầu xì xầm cả lên, khi ở đây có tận hai người giữ chiếc nhẫn quyền lực.
"Như mọi người đã biết, chiếc nhẫn này được làm từ 7 viên kim cương khác nhau, để cho rõ chi bằng mang hai chiếc nhẫn này đi kiểm tra, khi đó có thể biết ai mới là thật" Jungkook một lần nữa dùng uy quyền của mình nói ra, khí chất tỏa ra ngời ngời, khiến người người không khỏi cảm thán.
"Được! Người đâu mau đem máy kiểm tra lên đây" Một người trong số đó lên tiếng gọi người.
Williams Ryan thấy sự kiên định trong mắt của Jungkook thì không khỏi lo sợ, chẳng lẽ chiếc nhẫn của gã đang giữ là giả hay sao? Nhưng rõ ràng gã đã lén lấy được từ nơi Jungkook cất giấu hay sao?
"Thưa Ngài! Chiếc nhẫn của Ngài Jeikei mang đến là thật, còn của Ngài Ryan chỉ là đồ giả ạ" Sau 5 phút kiểm tra tên thuộc hạ mới chạy đến báo cáo kết quả cho mọi người biết.
"Cái gì? Không...không thể nào! Không...không phải như thế" Gã Ryan như không thể tin vào tai mình, mọi kế hoạch của gã dường như đã đổ xông đổ biển cả.
"Kết thúc rồi bác quản gia à! À không, phải gọi là gì nhỉ? Piero Marco mới đúng chứ phải không Trùm Mafia Ý? " Jungkook bước từng bước của mình lên bật thang tiến đến trước mặt của gã mà nói.
"........."
"Suy cho cùng ông mới chính là con cờ trong cuộc chơi của tôi thôi, người như ông không thể qua mắt được thằng mà ông cho là oắt con này đâu, ông đã xem thường tôi quá rồi"
"........."
"Những gì ông đã gây ra cho Bố tôi, đã gây ra cho tôi, khiến tôi phải thống khổ đến ngày hôm nay nhất định tôi sẽ trả từng chút một, để ông biết thế nào là đùa với Jeon Jungkook, cứ từ từ mà tận hưởng đi, cuộc vui còn dài"
"........."
"Nói cho ông biết thế giới này là của Jeon Jungkook. Một khi đôi chân dơ bẩn của ông đã đặt đến đây cũng đồng nghĩa với việc cái mạng sống nhỏ của ông phụ thuộc tất cả vào tôi. "
"..........."
"Pekey, lôi gã ra ngoài"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...