Ông Trùm Đương Nhiệm Full

"Jungkook/ Kookie con sao thế?" Cả bốn người điều đang dùng bữa, đột nhiên Jungkook cứ ho lên liên tục. Ông Bà Kim và Eunwoo thấy vậy liền không khỏi lo lắng. Anh vội lấy tay mình vuốt lưng cho cậu dễ chịu hơn, nhưng Jungkook không những không ngừng mà ho càng lúc càng dữ dội.

"Máu? Máu sao? Thằng bé ho ra máu" Bà Kim thấy tay đang bụm miệng của Jungkook dính máu thì càng lo lắng hơn.

"Jungkook/ Kookie à?"

"Mau...mau đưa thằng bé đến bệnh viện" ho một lúc thì Jungkook liền ngất đi, làm cho mọi người một phen hoảng hốt, Eunwoo vội vàng bồng cậu lên chạy đi, Ông Bà Kim cũng nhanh chóng theo sát phía sau.

...

*Bệnh viện*

Jungkook được đưa vào phòng kiểm tra sức khỏe cũng đã 30 phút. Lúc này bác sĩ mới từ phòng bệnh bước ra.

"Cậu ấy không có vấn đề gì cả, bây giờ cũng đã ổn mọi người có thể vào thăm" Bác sĩ tháo đôi găng tay ra báo cáo tình hình cho mọi người biết.

"Không vấn đề gì? vậy sao thằng bé lại ngất xỉu?" Bà Kim và Eunwoo thấy bác sĩ ra liền vội chạy đến.

"Chỉ là cậu ấy bị dị ứng với một số thành phần của thức ăn, không có gì đáng lo ngại! Xin phép" Nói rồi bác sĩ xin phép rời đi. Bà Kim và Eunwoo cũng chào bác sĩ liền mở cửa đi vào phòng Jungkook. Còn Ông Kim thì đi ra thanh toán viện phí.

"Kookie con sao rồi? Có thấy đau chỗ nào không?" Bà Kim chạy đến giường Jungkook bà nâng tay cậu lên rồi nhìn gương mặt, cơ thể của cậu để xem xem cậu có bị đau chỗ nào không.


"Con không sao ạ, xin lỗi làm mọi người lo lắng rồi" Jungkook ngồi dậy tựa lưng lên thành giường mĩm cười trấn an mọi người.

"Em không phải dị ứng đúng không?" lúc này Eunwoo mới lên tiếng, từ khi bác sĩ nói cậu bị dị ứng với thành phần thức ăn thì anh đã rất nghi ngờ, vì Jungkook ăn được gì không ăn được gì ngoài Taehyung ra thì anh là người rõ nhất.

Vậy nên lời bác sĩ nói là hoàn toàn sai.

"......"

"Sao cơ?" Bà Kim nghe Eunwoo nói vậy liền quay lại nhìn anh.

"Chất độc trong người em vẫn còn sao?" Eunwoo không trả lời bà Kim mà tiếp tục hỏi tiếp.

"Chất độc?" Bà Kim lại một lần nữa ngạc nhiên.

"....."

"Em còn định che giấu đến bao giờ hả Jungkook?" thấy Jungkook cứ mãi cúi gằm mặt xuống, hai tay báu chặt vào ga giường thì Eunwoo không khỏi tức giận mà như quát lên với cậu.

Anh giận vì tại sao Jungkook lại không nói cho anh biết vì bệnh tình của mình mà để cho đến mức bây giờ.

"Đúng vậy! Độc vẫn còn nhưng thuốc thì không" Jungkook nhắm mắt cố gắng lấy lại bình tĩnh nhìn Eunwoo mà trả lời.

"Cái gì?" Eunwoo mà Bà Kim điều đồng thanh lên tiếng.

Bà Kim bất ngờ vì Jungkook thừa nhận mình trúng độc.

Eunwoo ngạc nhiên vì Jungkook nói là thuốc đã hết.

"Con không sao mà, bác không cần lo đâu ạ"Jungkook mĩm cười nắm lấy tay bà Kim mà an ủi.

"Con trúng độc sao không nói ta? Ta sẽ cho những bác sĩ tài ba nhất trên thế giới đến trị cho con"

"Không đâu ạ, độc trong người con không thể trị được "

"Không...không thể trị được là sao?"


"Độc trong người Jungkook là một loại độc đặc biệt, được điều chế theo một cách đặc biệt và cũng chỉ mỗi Jungkook là người bị trúng." Thấy Jungkook khó xử Eunwoo liền lên tiếng nói giúp cậu.

"Trên thế giới chỉ có một người mới có thể cứu được em ấy"

"Là ai? Mau...mau gọi người đó đến đây" bà Kim nghe có người có thể cứu được Jungkook liền bảo anh gọi người đó đến.

"Đó là Bố Nuôi, nhưng ông ấy đã mất rồi"

"Ca...."

"Còn một người nữa" lúc này Jungkook mới lên tiếng chen vào cuộc nói chuyện của hai người.

"Hả?" Eunwoo nghe Jungkook nói vậy thì ngạc nhiên.

Ngoài Bố Nuôi ra thì vẫn còn người khác sao?

"Thật ra thuốc giải của em đã được điều chế thành công, nhưng vì năm đó có quá nhiều kẻ muốn cướp lấy nó nên Bố đã đưa nó cho một người giữ giúp. Và mục đích em đến đây để tìm người tên V, người đang giữ trong tay lọ thuốc đấy" Jungkook ngước lên nhìn Eunwoo nhàn nhạt trả lời.

"Vậy người đó đang ở đâu?"

"Em không biết, em không có bất cứ tin tức nào từ người đó" Jungkook lắc đầu bất lực, cậu tìm suốt mấy tháng qua nhưng đến một tin tức nhỏ cũng không có.

"Mà bác à! Bác đừng nói chuyện này cho Taehyung được không ạ? Con không muốn anh ấy phải lo lắng" Nói đoạn Jungkook lại quay sang nhìn bà Kim mà nhờ cậy

"Nh...."


"Đến lúc thích hợp con sẽ nói cho anh ấy biết ạ"

"Con muốn nói chuyện riêng với Eunwoo" Dứt câu Jungkook nhìn lên Eunwoo gật đầu rồi nhìn sang bà Kim.

"Được, ta đi mua ít cháo cho con" bà Kim hiểu ý liền đứng dậy ra ngoài, để lại không gian riêng cho hai người.

"Rốt cuộc những ngày không có anh đã xảy ra chuyện gì?" Đợi bà Kim ra khỏi phòng Eunwoo mới ngồi xuống ghế nhìn thẳng vào mắt Jungkook mà hỏi chuyện.

"2 năm trước Bố Nuôi đã điều chế ra thuốc giải, nhưng thuốc chỉ được sử dụng khi chất độc ăn sâu vào bên trong khiến cơ thể hao mòn như hiện tại thì mới có tác dụng, suốt thời gian đó em chỉ dùng thuốc ức chế để tránh những trường hợp bị phản ứng với một số loại thức ăn, nên khi đã điều chế được thì những tên kia đã bắt đầu hành động ám sát bố để cướp lấy, trong lúc chạy trốn Bố đã giao cho một người đồng hành cùng mình giữ và người đó là V. Trước khi mất Bố bảo em phải sang Hàn tìm người đó để lấy thuốc giải nếu không....."

"Nhưng cho đến hiện tại em không thể tìm ra người đó, em biết thời gian của em không còn nhiều nữa"

"Không được nói bậy, anh nhất định sẽ tìm ra người đó, nếu không anh sẽ nghiên cứu để điều chế thuốc cho em"Eunwoo nghe Jungkook nói bản thân mình như thế liền có chút tức giận, anh nhất định sẽ tự mình tìm ra thuốc giải cho cậu. Anh nhất định sẽ giữ được mạng cho Jungkook

"Không đâu, em cũng đã từng tìm hiểu về thành phần của thuốc, ngoài những thành phần đặc biệt ra thì vẫn còn một loại, nhưng em không biết đó là gì"

"Vậy nên Eunwoo à, giúp em một việc được không?"

.
HUHU SAO MẤY BÀ THẤY NGƯỢC RỒI BỎ TUI ĐI HẾT VẠY🥺🥺


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui