Ông Trùm Đương Nhiệm Full

Jungkook khó khăn mở mắt tỉnh dậy sau một buổi tối ân ân ái ái, cả cơ thể điều truyền đến cơn đau nhức không thể tả, nhìn lên khuôn mặt của người đang say giấc bên cạnh mình, người mà đã làm cậu rung động, người mà đêm qua ôm mình vào lòng mà an ủi, cậu chợt nhận ra mình cũng đã yêu người này mất rồi. Jungkook đưa tay lên sờ từng góc cạnh trên khuôn mặt của Taehyung, bàn tay mềm mại nhẹ nhàng di chuyển từ chân mày xuống đôi mắt sắc bén đang nhắm nghiền lạ,i rồi đến chiếc mũi cao thằng tắp rồi dừng lại ở đôi môi mềm mại hồng hào đó, môi này đêm qua đã chơi đùa cậu suốt một buổi, đột nhiên mĩm cười trong lòng thầm nghĩ rằng hắn đã là của riêng cậu.

"Nếu như sau này tôi không còn nữa anh có buồn không?" Jungkook nở nụ cười chua chát dùng chất giọng mệt mỏi nói mắt tự khi nào đã đóng một tầng nước.

"......"

"Thế này thật tốt" nói rồi cậu lại ôm chầm lấy Taehyung mặt chui rúc vào bờ ngực săn chắc của hắn mà đánh giấc thứ hai, cậu không muốn sáng ra đã để cho hắn thấy mình yếu đuối như thế này.

Taehyung từ từ mở mắt ra nhìn xuống mái đầu người đang nằm trong lòng mình, thật ra hắn đã thức từ sớm rồi vì thấy cậu cựa quậy nghĩ cậu đã tỉnh nên liền nhắm mắt lại giả vờ ngủ xem xem cậu định làm gì. Cảm nhận được bàn tay ấm áp di chuyển trên mặt mình phải kìm nén lắm nới không mở mắt, nhưng rồi khi nghe Jungkook nói đến câu đó tim hắn không khỏi đau lòng. Cái gì mà không còn nữa? Rốt cuộc trong lòng cậu đang giấu những gì mà lại bi thương đến như thế? Càng nghĩ càng thương cậu nhiều hơn.

Nằm thêm 30 phút, Taehyung nhẹ nhàng đặt Jungkook nằm sang, bản thân vào vệ sinh cá nhân rồi xuống làm bữa sáng cho người yêu. Hắn thuần thục mở tủ lạnh lấy những nguyên liệu mà ngày trước đã giúp Jungkook mua về. Loay hoay nấu xong hắn tháo tạp dề, đi thẳng lên phòng đến thức con thỏ kia dậy "Jungkookie à! Dậy thôi em"

"....."Jungkook cựa quậy, bỏ qua tiếng gọi của ai kia, Taehyung mĩm cười lắc đầu, cúi xuống không nói không rằng nhất cả cơ thể người kia lên đưa vào phòng vệ sinh, đặt cậu ngồi lên lavabo, hắn lấy chiếc khăn, xả nước làm ướt nó một tí rồi đưa lên lau mặt cho Jungkook.

"Tỉnh thôi nào"

"......"Jungkook mắt nhắm mắt mở nhìn người trước mặt, không tự chủ được đưa hai tay ôm lấy mặt người nọ, nhướn người áp môi mình lên môi người nọ, chỉ là một nụ hôn buổi sáng rất nhanh liền dứt ra, nhưng tâm hồn bay ổng của Taehyung mãi vẫn không khôi phục lại như thường được. Jungkook thật sự rất biết cách làm hắn phát điên.

Bữa sáng trôi qua nhanh chóng dưới sự hết sức ngượng ngùng của Jungkook khi phải ngồi trên đùi ai đó dùng bữa, hôm nay cậu được nghỉ Taehyung không muốn cậu dùng cái dáng đi khó coi này đến công ty, nhưng vì có cuộc họp nên hắn đành phải đi làm, điều đó khiến hắn không hài lòng tí nào, Taehyung chỉ muốn ở nhà với cậu, nơi nào có cậu nơi đó có hắn.

Jungkook ở nhà chỉ có nằm, ăn, xem tivi, chơi game rồi ngủ, Taehyung rất chu đáo hắn gọt sẵn trái cây để trong tủ lạnh khi nào chán cậu chỉ cần lấy ăn, snack hắn cũng mua chất đầy tủ toàn là những loại mà cậu thích ăn nhất.

*Ting tong*

Jungkook đang nằm xem tivi lại bị chuông cửa làm phiền, đi đã khó rồi mà ai đến giờ này thế không biết, cậu dừng ti vi hậm hực đi ra mở cửa.

"Sao không mang dép vào? Hửm?" Là Taehyung hắn đi làm về liền ghé qua, trên tay còn xách hai bị gì đó thơm phức, hắn cau mày khó chịu khi thấy cậu không chịu mang dép vào, mãi mê xem phim mà Jungkook không biết rằng mới đó trời đã tối rồi.

"Trong nhà mà" Jungkook đã ngửi thấy mùi gì đó rất thơm, mắt vô tình lướt đến tay hắn.

"Nào mang dép vào....Lạnh" nói rồi Taehyung lấy một đôi dép trên kệ cúi xuống mang vào cho cậu.

"Thịt cừu sao?"

"Ừ vào đây" lúc sáng trước khi rời khỏi nhà Taehyung có hỏi cậu muốn ăn gì không, Jungkook suy nghĩ một lát sau đó bảo rằng muốn ăn thịt cừu vì cậu nghe nói ở Hàn món cừu xiên nướng rất ngon.


"Ưm.... thơm quá"được người nọ đặt ngồi xuống ghế, Jungkook nhanh nhìn đĩa thịt trước mặt không khỏi thốt lên lời khen.

"Đây của em" Taehyung lấy một xiên đưa cho cậu.

"........."

"Ngon không?" Taehyung nhìn Jungkook ăn ngon lành, hai má đầy ắp thịt khiến nó phồng lên như một đứa trẻ trông rất đáng yêu, đúng là ngoài mặt tỏ ra lạnh lùng bao nhiêu thì bên trong đáng yêu bấy nhiêu.

"Ưm..."Jungkook gật đầu, được ăn ngon nên cười tươi tít cả mắt.

"Chậm thôi....là của em hết" Taehyung lấy khăn giấy chòm đến lau khóe miệng cho cậu.

"Anh ăn đi" Jungkook cũng lấy một xiên đưa cho hắn.

"Lúc nảy tôi ăn cùng đối tác rồi" Taehyung nói dối không chớp mắt, lúc chiều vừa họp xong hắn liền đi thẳng từ Seoul xuống Busan chỉ để mua thịt cho cậu lấy thời gian đâu mà ăn, chẳng qua thấy cậu ăn ngon quá hắn cũng no lây.
1

"Thật không?" Jungkook không tin lời Taehyung nói, nhìn hắn bằng đôi mắt dò xét.

"Thật! Không tin tôi sao?" Taehyung rất muốn bật cười dưới sự vô cùng đáng yêu này của cậu, nhướng người hôn lê môi cậu một cái rõ kêu.

"......"

"Chỗ đó còn đau không? Tôi có mua thuốc cho em" Taehyung chống hai tay lên bàn nhìn cậu hỏi.

"Anh làm muốn rách luôn rồi đây này" Jungkook lườm hắn mà giở giọng trách mắng.

"Tí bôi thuốc cho em" Jungkook lại quá đổi đáng yêu nữa rồi, trách mình mà sao hắn thấy cậu lại đáng yêu như thế này.

Ăn xong bữa tối, trên căn phòng quen thuộc có một người nhỏ không chịu cho người lớn bôi thuốc cho mình, nhưng rồi lực bất tòng tâm làm sao có thể tự mình bôi cho được nên đành phải nhờ đến hắn.

"Sao anh không về nhà?" Jungkook nằm trong lòng hắn không ngủ được lên tiếng.

"Chẳng phải em không cho tôi đi sao?"

"Vậy giờ tôi cho anh về anh về không?" Jungkook lại hỏi tiếp


"Không! Có đuổi cũng không về" Taehyung nhắm nghiền mắt trả lời, hai tay siết cậu vào lòng.

"....." Jungkook không trả lời nhưng cậu đã rưng rưng nước mắt rồi, vội áp mặt vào ngực hắn.

"Ngoan! Ngủ đi, tôi không đi đâu cả" hắn cúi xuống hôn lên trán cậu một cái rồi cũng chìm vào giấc ngủ.

.

Khi Jungkook tỉnh dậy đã là sáng hôm sau, cậu mơ màng nhìn bên cạnh mình đã không còn hơi ấm, chắc hắn lại đi làm rồi.

"Dậy rồi sao?" Taehyung từ phòng tắm bước ra trên người đã khoác một bộ vest vô cùng lịch lãm.

"Tôi muốn đến công ty" Jungkook ngồi dậy đưa tay lên dụi dụi mắt, giọng ngáy ngủ mè nheo.

"Em ở nhà, khi nào hết đau hãy đi, tôi sẽ về sớm với em" Taehyung bước đến xoa xoa quả đầu rối tung lên của cậu.

"Nhưng thật sự rất chán" Jungkook vẫn nũng nịu, trong mắt Taehyung từ lâu hình ảnh chàng trai lạnh lùng trước kia đã không con nữa, thay vào đo là một con thỏ lúc nào cũng đáng yêu vô cùng.

"Ngoan nào, bữa sáng tôi chuẩn bị rồi, tí em tự ăn nhé?" Tim Taehyung mềm nhũn, nhưng phải kìm chế, cậu vẫn còn đau không thể cho đến công ty được, liền cúi xuống hôn một cái vào môi cậu một cách nhẹ nhàng nhưng rất ngọt ngào coi như là nụ hôn an ủi.

"....." Jungkook gật đầu sau đó nằm xuống chui vào chăn để che đi cái mặt đã đỏ ửng bởi hành động của hắn.

"Tôi đi đây" Taehyung nhìn dáng vẻ này của cậu khóe miệng vương lên tạo thành một đường cong thật đẹp, sau đó rời đi.

Khi xác định rằng cửa đã được đóng Jungkook mới lò đầu ra tay vô thức sờ lên môi mình rồi mĩm cười, cậu xuống giường mang đôi dép đã được Taehyung để sẵn bên dưới đi thẳng vào phòng tắm. Sau một lúc Jungkook đi xuống nhà bếp nhìn bữa sáng không ít không nhiều nhưng đầy đủ chất dinh dưỡng, kéo ghế ngồi xuống ăn ngon lành thì điện thoại cậu reo lên. Tưởng rằng Jimin lại gọi vì thường ngày Jimin cứ hay gọi hỏi thăm tình hình của cậu, rồi luyên thuyên đủ thứ trên đời khiến cậu phát ngán tự nghĩ rằng không hiểu sao lúc trước có thể làm bạn với người nói nhiều như cậu ta nữa.

Nhưng không lần này tên hiện trên màn hình là Pekey.

"Được để tao sắp xếp" Jungkook tắt điện thoại sau vài phút nghe máy, không biết đã nói những gì nhưng cậu vội bỏ đĩa thức ăn đang ăn dở mà lên phòng lấy máy tính ra, nhấn vào mail vừa được gửi tới Jungkook chau mày khó chịu.

"Jeikei ! Bọn của Paul đã bắt đầu liên minh với những người khác để lật đổ vị trí của mày. Bọn chúng đang dàn xếp mọi thứ để chờ mày lọt vào lưới, đồng thời cũng đang cho những con chó săn tìm tung tích của mày, dường như chúng đã đánh hơi được rằng mày không có ở Hoa Kì nên mới lên kế hoạch tỉ mỉ như thế. Mày mau về đây một chuyến ra mặt để ngăn những hành vi làm càn trên địa bàn của mày lại đi, một mình tao không chống lại đám đó đâu. Còn nữa, hôm trước tao có theo dõi một tên thuộc hạ của Paul, nó dẫn tao đến một nhà kho ở ven biển ở đây khuất với thành phố à điều đáng kinh ngạc hơn bên trong tàng trữ cả chục lô ma túy và vũ khí. Bọn chúng còn ngan nhiên buông bán hàng cấm sau lưng mày."

"Dám chơi sau lưng Jeikei tao?" Jungkook ngã người ra ghế nở một nụ cười trào phúng.


.

Jungkook uể oải tỉnh dậy sau một giấc ngủ từ trưa đến chiều, nhìn đồng hồ cũng sắp tới giờ Taehyung về, cậu vặn người qua lại khiến mấy khớp xương kiêu răn rắc, cảm thấy đã khỏe hơn lấy lại được tinh thần liền nhanh chân đi thẳng xuống bếp lấy tạp dề đeo lên, một bên là chiếc ipad hướng dẫn cách nấu ăn, hôm nay cậu định sẽ nấu cho hắn món canh sườn hầm rau củ.

"Cà rốt thái vừa đủ ăn, vừa đủ ăn là cỡ nào nhỉ?" Jungkook đọc dòng chữ hướng dẫn trên màn hình rồi cầm quả cà rốt dơ lên, hết nhìn ngang rồi nhìn dọc sau đó lấy dao bổ xuống chia làm hai.

"Cỡ này có to quá không ta? Thôi kệ dù sao cũng chín" Jungkook bỏ quả cà rốt được cắt làm hai qua một bên.
7

"Khoai tây cắt to hơn cà rốt một tí, to hơn cà rốt? Vậy là để nguyên trái sao?" Jungkook bỏ luôn trái khoai tây đã được gọt sạch vỏ vào chung với cà rốt.
3

"Khoai lang? Nguyên củ....." Jungkook bỏ nốt củ khoai lang qua một bên.

"Sườn đem ngâm với nước cùng với ít muối khoảng 5 phút, ít muối? Vậy đủ chưa nhỉ?" Jungkook đổ một chén muối vào thau nước, cảm thấy chưa đủ liền cho thêm một ít nữa mới hài lòng mà bỏ sườn vào ngâm.

"Dùng dao chặt sườn thành các miếng vừa ăn, lại vừa ăn? Sao không chỉ rõ hơn vừa ăn là vừa như nào hả?" cậu bực bội như quát lên với cái màn hình.

"Được rồi tao sẽ băm chúng bây thành trăm mãnh" Jungkook đặt miếng sườn nằm gọn trên thớt, sau đó dùng hết công lực mà mình có, hít một hơi thật sau nâng chiếc dao lên chuẩn bị chặt xuống.

"Jungkook?" Taehyung từ cửa đi vào, thấy tư thế cầm dao dơ lên trời của cậu thì không khỏi bàng hoàng liền vội chạy tới.

"....."

"Em làm gì thế?" Taehyung lấy chiếc dao ra khỏi tay cậu, nhìn quanh căn bếp như một bãi chiến trường mà không hiểu chuyện gì đã xảy ra.
3

"A..anh về rồi sao? Tôi đang chặt sườn" Jungkook thu lại tư ghế đang dang hai chân của mình lại mà nói.

"Em muốn ăn gì sao? Không đợi tôi về nấu cho em" Taehyung đặt con dao xuống định đưa Jungkook lại ghế ngồi...

"Tôi muốn nấu sườn hầm rau củ "

"........"

"Anh lên thay đồ đi tôi nấu xong gọi anh xuống"Jungkook chòm lấy con dao từ sau lưng hắn rồi quay sang cái thớt lúc nãy.

"Được rồi để tôi dạy em, nào!" nói rồi Taehyung vòng ra sau lưng, nắm lấy tay đang cầm dao của Jungkook.

"Trong này nó cứ bảo là thái vừa ăn mà không nói rõ, tôi chả biết thái như nào" Jungkook lấy nữa trái cà rốt đưa lên cho hắn xem


"Ngốc! Em thái thế này làm sao mà ăn cho được" Taehyung cốc đầu cậu một cái sau đó nắm lấy cả hai tay Jungkook mà đặt xuống, tay cậu chuyển động theo từng động tác của Taehyung. Trong bếp bây giờ là hình ảnh của người lớn bao trọn người nhỏ vào lòng mà thái từng củ cà rốt từng củ khoai tây, cả hai như cùng hòa chung thành một nhịp thở.

Jungkook mệt mỏi ngồi phịch xuống ghế, sau một hồi khó khăn thì cuối cùng món ăn cũng đã hoàn thành một cách trọn vẹn "Đúng là nấu một món mà khó quá đi"

"Em không cần khổ sở như thế, chỉ cần ngồi đợi và thưởng thức món tôi nấu là được rồi" Taehyung đặt xuống bàn một tô canh nóng hổi, lau kho tay rồi đưa lên xoa đầu cậu.

"Thấy anh làm về muộn còn nấu ăn, nên tôi muốn giúp" Jungkook nhận lấy chén canh từ Taehyung, môi bĩu ra trả lời

" Sau này đừng xuống bếp, nhỡ em không cẩn thận cắt trúng tay thì sao?.Cứ để đấy tôi về sớm nấu cho em" Taehyung cảm thấy hạnh phúc khi nghe cậu nói muốn nấu giúp mình, nhưng không an tâm về sự an toàn của cậu.

"Nhưng m..."

"Không nhưng gì cả, mau! Ăn đi" Hắn gắp một miếng sườn bỏ vào chắn cho Jungkook để ngăn cái miệng sắp nói thêm của cậu.

Jungkook lại bũi môi giận dỗi, nhưng rồi vẫn cúi xuống thưởng thức món ăn của mình làm, nói đúng hơn là món do mình chuẩn bị còn nấu thì....
1

Nhưng mà sườn hơi mặn!

Cả hai ăn xong thì Jungkook bê dĩa trái cây đã được gọt sẵn ra phòng khách ngồi xem Tivi, nhìn bãi chiến trường do mình gây ra cũng không buồn mà nán lại thêm, cứ để đấy cho Taehyung dọn dẹp. Dọn xong Taeyung tắm táp sơ qua rồi đi xuống ngồi cùng Jungkook.

"Cho tôi trái" Cậu nằm trên đùi Taehyung vừa ăn dâu tây vừa chơi game, còn hắn vừa ngồi đọc sách vừa làm gối kê đầu cho cậu.

"Chua lắm đấy, anh không ăn chua mà" Jungkook lấy một trái dâu trên bàn đưa lên cho hắn.

Taehyung nghe Jungkook nói chua liền nhìn quả dâu trên tay cậu, không nói không rằng đút quả dâu ngược lại vào miệng cậu trong lúc Jungkook vẫn còn đang mơ hồ thì Taehyung đã cúi xuống ngậm lấy chiếc môi anh đào thuần thục gặm nhấm, quả dâu trong miệng cậu từ khi nào đã nằm gọn trong miệng hắn.

"Ngọt thật" Taehyung dứt khỏi nụ hôn đưa tay lên lau khóe miệng rồi mĩm cười một nụ cười trào phúng.

"....." Jungkook vẫn còn đang ngơ ngác bởi hành động vừa rồi mặt bất giác đỏ lên như quả cà chua chín.

"Nhìn nữa là chai mặt tôi đấy" Taehyung đưa tay nhéo cái má đầy thịt của Jungkook, mất 5 giây cậu mới hoàn hồn về rồi chớp chớp mắt.

"A..anh.." Chưa hết câu liền bị Taehyung cúi xuống hôn thêm cái nữa "Tôi làm sao? Hửm?"

"Này...đừng có.... mà được nước lấn tới nhé" Jungkook ngồi phắt dậy dùng tay che lấy môi mình.

"Không ăn nữa sao?" Taehyung nhìn theo con thỏ nhỏ đang hầm hực đi lên cầu thang kia mà trêu chọc. "Anh đi mà ăn một mình" Jungkook đi thẳng vào phòng đóng cửa cái RẦM.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui