Ông Tơ Bà Nguyệt Se Duyên Chạy Đằng Trời
Cô út đứng giữa nhà chính, đang hối lỗi, Linh vẫn còn quỳ ở đó, không có sự cho phép của Cô út đố ai dám tự ý đứng lên, Cô hai thì được đưa về phòng Cô út rồi, đốc tờ đang coi vết thương của Cô hai ở trong đó, đứng một lúc Cô út mới để ý đến cái mà Cô hai mới làm rớt hồi nãy, nhìn xa xa như cục bột ấy rơi khắp nền nhà.
Cô út đi lại gần nửa ngồi nửa quỳ, nhặt một cái lên, nhìn coi nó là cái gì, thì lúc này nghe tiếng Linh "Dạ...thưa Cô đây là bánh ngọt ạ, hồi nãy Sim có kêu con dạy để làm cho Cô ăn ấy ạ." giọng Linh yếu ớt, thì thào.
Tính ra Linh còn tỉnh táo quỳ ở đó là hay đấy chứ gặp người ta, đừng nói chi bị đánh, mất máu quá nhiều cũng xong rồi.
"Bánh ngọt? " Cô út nhìn kỹ cái cục bột trắng này chỗ nào giống bánh ngọt, như bột mà bỏ nước vào rồi nhào thành cục vậy ấy.
Mà do Cô hai làm nên Cô út không ngại bánh đã rơi xuống đất bỏ vào miệng niếm thử, bánh vừa mới vào miệng, Cô út liền nhíu mày, mặn một từ thôi, là quá mặn.
Cô út nhìn đống bánh nằm rơi rã trên mặt đất Nàng nghi ngờ Cô hai cố ý mưu sát Nàng.
"Chắc cái này là bánh ngọt chứ? " Cô út cầm cục bánh khác đưa lên hỏi.
"Dạ thưa Cô chắc chắn là bánh ngọt ạ." Linh gật đầu đảm bảo, không dám nói dối đâu.
Cô út đưa cho Linh một cái "Ăn thử đi."
Linh gán lết thân tàn tạ bò đến gần Cô út, giơ hai tay nhận lấy bánh rồi bỏ vô miệng ăn thử, bánh vừa vào miệng Linh muốn nhả ra mà nhớ có Cô út ở đây liền lấy tay che miệng lại.
Cố nuốt vào.
"Sao bánh ngọt đó hả Linh?" Cô út cười hỏi.
"Khụ...dạ thưa Cô hồi nãy lúc con đang chỉ Sim, đến đoạn bỏ đường vào thì Cô gọi nên con, chỉ cho Sim tự bỏ đường vào, mà hình như Sim bỏ lộn muối bọt vào rồi.
Con xin lỗi Cô " Linh cúi đầu sát đất.
"Thôi bỏ đi, Khang con đưa con Linh về phòng đi." Cô út khoát tay, nghĩ dù sao Linh cũng có ý tốt muốn giúp Cô hai nên Cô út bỏ qua lần này .
"Dạ con đội ơn Cô nhiều ạ." Linh nghe được tha liền dập đầu cảm ơn Cô út.
"Đi đi, đi xuống hết đi." Cô út cảm thấy phiền liền đuổi hết người hầu đi xuống nhà dưới.
Cô út cần yên tĩnh đợi tin tức của Cô hai.
Thấy vậy Khang vội vàng đỡ Linh đi xuống.
Cô út nhìn không thấy ai nữa, đi đến bên bàn lấy ly trà không, rồi ngồi xuống nhặt mấy cục bánh lên bỏ làm vào ly.
Để đây chờ người tỉnh hỏi tội sao.
Sau khi nhặt bánh xong Cô út đi về phòng mình nơi đó có người đang chờ Nàng.
Tác giả muốn nói
Bánh ngọt bỏ muối ăn mới ngon(≧▽≦) nha.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...