Ông Chủ Tổng Giám Đốc Của Tôi
Editor: Mã Mã
Dù muốn nhưng hắn vẫn kiên nhẫn ngắm nhìn khuôn mặt hoảng sợ của Trầm Phi Yên, Hiên Viên Hoàng không có ý muốn đi ra ngoài. Trời sinh cho hắn tính vương giả, đoạt lấy và chinh phục là bản năng của hắn.
Trầm Phi Yên lấy tay che ngực mình, chân lùi về phía sau, mà thân thể cường tráng của Hiên Viên Hoàng thì cứ tiến lên phía trước ép sát cô. Cho tới khi chiếc tường lạnh băng áp vào lưng làm cô run người, người đàn ông này không phải nói sẽ để cho cô tắm sao? Sao giờ lại ở đây, chẳng lẽ hắn dùng cách lạt mềm buộc chặt.
"Anh không giữ lời, anh bảo tôi có thể đi tắm mà vì sao lại vào đây ?" Cô phòng vệ theo bản năng, đôi mắt sương mù của Trầm Phi Yên bảo phủ một tầng nhục nhã, xấu hổ và phẫn nộ.
Ban ngay, người ta không thể nhìn ra đáy của đôi mắt hắn nhưng chỉ có ban đêm nó mới phát ra tính nguy hểm, hai tay Hiên Viên Hoàng giơ lên ôm lấy hai vai cô, sau đó đặt lên ở vách tường khiến Trâm Phi Yên hoàn toàn bị giam cầm trong lồng ngực mình.
Báo săn mỉm cười, lười biếng mà nguy hiểm và đó cũng chính là uy hiếp trí mạng.
"Tôi nói em đi tắm, nhưng tôi cũng không nói tôi sẽ không tắm cùng em, dục uyên ương sẽ càng thêm tăng tiến khi chúng ta giao hòa." Không có nửa điểm xấu hổ, nghe Hiên Viên Hoàng nói vậy, Trầm Phi Yên vô cùng tức giận, người đàn ông này thật đáng giận.
"Tránh ra, tôi muốn tắm sạch sẽ. " Trầm Phi Yên đẩy Hiên Viên Hoàng ra, ở bên cạnh hắn thật khó chịu.
"Tắm sạch sẽ?" Hiên Viên Hoàng rất có hứng thú ngắm nhìn nụ hồng cứng rắn ướt át kia, thân thể trắng mịn, nếu như không phải vì chỗ kia đang bị tóc che mất thì tất cả mọi thứ sẽ đều hiện ra trước mắt hắn.
Ánh mắt tràn ngập tính xâm lược làm cho Trầm Phi Yên luống cuống, cô cúi đầu chui ra từ khe cánh tay của Hiên Viên Hoàng. Tuy rằng người đàn ông này đang biểu lộ tâm tư trên mặt nhưng nó nguy hiểm khiến cô sợ, cô muốn chạy trốn, chạy khỏi nơi này.
Ngay sau đó, con báo đã không chờ đợi nữa, một tay Hiên Viên Hoàng khiêng Trầm Phi Yên lên. Bây giờ hắn muốn, tuy rằng rất nhiều người có thú lạc này, nhưng hắn không hy vọng nó trở thành một loại phóng túng.
"A. . ." Đột nhiên bị hắn khiêng lên, Trầm Phi Yên hoảng sợ kêu lớn, hai tay hai chân dùng sức đánh Hiên Viên Hoàng.
Tất nhiên lúc này cô không thể thoát được, cô biết mình không thể thoát khỏi đêm nay. Như vậy cô và hắn sẽ tiếp tục làm với nhau thêm một lần nữa, lại một lần nữa để mặc hắn tàn sát chiếm thân thể cô, thăm dò vào thân thể cô, thậm chí có thể nhìn vào tận sâu trong linh hồn ngây ngô của cô. Cô cảm thấy vô cùng sợ hãi, sợ hãi đến mức không thể ngăn nổi và cô sợ nhất chính là mình sẽ yêu hắn như trước.
"Em đã tắm sạch rồi, như vậy chúng ta đừng làm lãng phí thời gian nữa ." Tiêu sai bước nhanh ra khỏi phòng, sau đó hắn trực tiếp đặt cô dưới thân.
Sóng nhiệt ở bụng dưới của Hiên Viên Hoàng càng lớn, hắn thật khát khao muốn có cô gái này, hắn chưa từng khổ sở khát vọng một ai như cô.
Đêm mới bắt đầu, thử cũng mới bắt đầu!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...