Ông Chủ Tiệm Nhang Đèn

Tác giả: Già Phê Sắc Đích Đoàn Tử

Hạ Cô Hàn ngồi ở trên ghế, một bên má dựa vào bụng Cố Tấn Niên,tay vẫn cầm điện thoại đang chờ Hoàng Cẩm Tố quẹt mã chuyển tiền.

Tuy rằng y đang ngồi, nhưng khí thế lẫn thần thái đều cao chót vót, dù có là Hoàng Cẩm Tố cũng không thể so nổi.

Book dáng nhàn tản nắm chắc phần thắng, như không để ý đối thủ là ai.

Nói trắng ra, chính là không đem Hoàng Cẩm Tố xem ở trong mắt.

Vốn dĩ có vài người định đứng ra thay Hạ Cô Hàn nói mấy câu, nhưng nhìn thái độ dửng dưng của y lại rụt chân về.

Hạ Cô Hàn dù gì cũng là vãn bối của Hoàng Cẩm Tố nhưng thái độ bây giờ của y thật quá ngạo mạn. Đối với những vãn bối như vậy nên cho ăn vài bài học mới có thể thành thật, mà thu lại sự kiêu căng của mình.

Nhưng vẫn có vài đại lão có mối quan hệ thân thiết với Hạ Vân Khai, nhẹ bước đến gần ông mà nói:" không ngăn cản thằng bé à? Thái độ bây giờ của nó, chút nữa thua thì khó coi lắm."

" Nó sẽ không thua." Hạ Vân Khai vô cùng tự tin, mặt mày đều biểu hiện sự tin tưởng tuyệt đối với chính con trai của mình. Là một người kế thừa ông tin chắc Hạ Cô Hàn sẽ không thua:" người khó coi chỉ là Hoàng Cẩm Tố.”

Bạn tốt có chút kinh ngạc. Ông biết Hạ Vân Khai là người như thế nào, khi nắm chắc 100% thì Hạ Vân Khai mới có biểu hiện như thế. Hoặc là ông đã cuồng con ở cấp độ cao mới có thể tin tưởng như vậy, hoặc có lẽ Hạ Cô Hàn có chỗ hơn người thì sao?!.

Bạn thân cũng lụa chọn tin tưởng những gì Hạ Vân Khai nói, cười cười:" vậy tôi cũng phải nhìn kĩ mới được."

Mà Hoàng Cẩm Tố bên này, nghe được Hạ Cô Hàn lên giá thì khoé miệng khẽ co giật. Bất quá, 10 vạn với lá dẫn lôi phù kia thì lão vẫn hời to. Nghĩ vậy nên Hoàng Cẩm Tố liền nhanh chóng quét mã chuyển tiền.

Khi tiếng tinh tinh thông báo tiền đã được chuyển, Hạ Cô Hàn lại đưa điện thoại qua cho Hạ Cô Giang, khẽ ngáp một cái mà nói.

“Hoàng gia chủ, so cái gì?”

Hoàng Cẩm Tố cũng không khách khí với Hạ Cô Hàn liền đưa ra đề mục.

“Luyện quỷ.”

Trong mạch đuổi quỷ, phần lớn đều đem lệ quỷ luyện thành quỷ phó, tùy ý thiên sư sử dụng.

Mà luyện quỷ chính là bộ môn quan trọng nhất.

Hoàng Cẩm Tố cao cao tại thượng mà nhìn thẳng Hạ Cô Hàn, khóe miệng phiếm một tia cười lạnh:“Hạ Cô Hàn, nếu so luyện quỷ, ngươi dám hay không?”

Hạ Cô Hàn híp mắt, sau đó vẫn đứng dậy:" luyện quỷ hay gì cuối cùng vẫn là đuổi quỷ thôi đúng không? Vậy thì thế này đi, Hoàng gia chủ ngài luyện quỷ còn ta nếu có thể sai sử được quỷ phó của ngài, vậy ta thắng "

Đề nghị này của Hạ Cô Hàn vừa ra thì mọi người đều nghĩ y điên rồi. Vì cái đề nghị này, Hạ Cô Hàn chả có chỗ nào có lợi.


Nhưng mà Hoàng Cẩm Tố lại hơi hơi híp mắt, tựa hồ đang tự hỏi vì cái gì mà Hạ Cô Hàn lại cho gã món hời như thế?

Bên cạnh lão cũng nhanh chóng truyền đến một đạo khàn khàn thanh âm, ý vị châm chọc: “Hoàng gia chủ vì cái gì không đáp ứng? Hay là Hoàng gia chủ cho rằng, ngươi luyện ra quỷ phó cũng không chịu nổi một kích của hậu bối? Cấm chế trên người quỷ phó chỉ là hạng bỏ đi?"

Người vừa lên tiếng cũng đang bước đến gần, trên người vẫn là bộ áo choàng to rộng màu đen quen thuộc, khiến người khác không thấy rõ bộ dáng.

Chỉ có Hạ Cô Hàn là người bình tĩnh nhất vì y đã gặp vị Linh y này không ít lần.

Chỉ có y cũng cảm nhận được những đại lão vừa nhìn thấy bà liền ngưng lại đôi chút, nhưng cũng rất nhanh đã trở lại bình thường như không có việc gì.

Hạ Cô Giang ở phía sau Hạ Cô Hàn nhanh chóng nhắc nhở, trong giọng nói còn mang theo ý cười:" Hạ Cô Hàn, đây là bộ trưởng của Bộ ngành chúng ta."

Bộ trưởng đây là tới để bao che cho con sao?.

Hạ Cô Hàn thật sâu mà nhìn vị Linh y thần bí một cái, nguyên lai bà là Bởi trưởng của Bộ ngành đặc thù. Khó trách vì sao lại xuất hiện ở Hàng Châu, còn âm thầm dẫn lối cho Bộ ngành đặc thù phá án tử PUA.

Vốn dĩ đề nghị của Hạ Cô Hàn mang lợi cho Hoàng Cẩm Tố, nên lão cũng có chút nghi ngờ bên trong có trá. Nhưng giờ đây lại bị Linh y khích tướng khiến lão lập tức cười nói.

" Đề nghị đối với ta có lợi không ích, ta chỉ lo người trẻ tuổi tâm cao khí ngạo đến lúc thua lại chịu đả kích không thoát ra khỏi bóng ma thì không phải hư cả một thế hệ hay sao?"

Hạ Cô Hàn không để ý tới ý nghĩ của Hoàng Cẩm Tố, chỉ làm một tư thế mời " Hoàng gia chủ, mời ngài."

Hoàng Cẩm Tố híp híp mắt, đi đến trung tâm đại sảnh.

Nhóm người xung quanh lập tức tản rã, để lại một không gian rộng rãi cho lão.

Hoàng Cẩm Tố nhìn chằm chằm Hạ Cô Hàn, khóe miệng gợi lên một mạt khinh thường, trong tay bắt đầu kháp pháp quyết.

Không lâu sau, âm phong nổi lên bốn phía, toàn bộ đại sảnh như rơi vào một thế giới khác. Mọi người cũng nhanh chóng cảm nhận được không khí xung quanh bắt đầu âm lãnh, khí lạnh như chui vào làn da nhập vào cốt tủy của bọn họ.

Ở đây người đều là thiên sư, trừ bỏ một số ít còn chưa khai thiên nhãn thì đại đa số đều có thể nhìn rõ được diễn biến hoá trong đại sảnh.

Hoàng Cẩm Tố cũng không biết dùng biện pháp gì, thế nhưng đem quỷ hồn xung quanh khách sạn đều dẫn tới.

Bên cửa sổ, vươn từng đôi tay khô gầy. Ngoài cửa, thanh âm tí tách kéo theo tiếng loạt soạt lọt vào tai.

Gần vài phút trôi qua, đại sảnh thế mà hội tụ hơn mấy chục con quỷ.

Những con quỷ tu vi cao thấp đều có, chúng như bị triệu hoán đến, lấy Hoàng Cẩm Tố làm trung tâm mà chúng vòng đến xung quanh lão.


Cứ việc ở đây đều là thiên sư, nhưng một lần lại thấy nhiều quỷ xuất hiện thì vẫn cảm thấy vô cùng khó chịu. Có người đã nổi da gà đầy người, mà làm ra động tác phản kích theo bản năng.

Cũng may này những con quỷ này đều chịu sự khống chế của Hoàng Cẩm Tố, nên không có công kích người xung quanh.

“Chiêu Quỷ Lệnh.”

Có người nhận ra Hoàng Cẩm Tố đang làm gì, nên vội thốt lên.

Rất nhanh liền vang lên tiếng thảo luận.

“Đó là cái gì?”

“Nghe nói giống Quỷ Vương lệnh?”

" Sao lại là nghe nói? Lần trước ở Hàng Châu không phải Quỷ vương lệnh ư? Lúc đó còn nói là Quỷ vương xuất thế, nhưng đến nay vẫn chưa nghe được tin tức của Quỷ vương. Vậy Chiêu Quỷ Lệnh cùng Quỷ Vương lệnh có quan hệ gì?”

“Nghe nói Chiêu Quỷ Lệnh là tổ tiên của Hoàng gia nghiên cứu từ Quỷ Vương lệnh mà ra. Tuy uy lực không bằng Quỷ vương lệnh vạn quỷ thần phục, nhưng cũng có thể sai sử trăm quỷ nghe lệnh.”

“Không nghĩ tới luôn, Hoàng gia chủ sao có thể vừa ra tay đã ra đại chiêu như vậy?"

Vấn đề đồng dạng được nhóm thiên sư không ngừng thảo luận với nhau, nhóm đại lão bên này cũng không khỏi nghi hoặc.

Vì thế có người suy đoán nói: “Hoàng gia chủ phỏng chừng là cảm thấy Hạ Cô Hàn quá ngạo, nên mới trực tiếp dùng Chiêu Quỷ Lệnh, muốn áp tính trẩu của y.”

Những người khác đều cảm thấy có đạo lý, trải qua trận đấu bùa chú, bọn họ quả thật đã chứng kiến được trình độ của Hạ Cô Hàn. Chỉ là Hạ Cô Hàn quả thật vô cùng kiêu ngạo, căn bản không để tiền bối vào mắt.

Đối với những lời xì xào này Hạ Vân Khai trực tiếp bỏ ngoài tai,khịt mũi mà coi thường.

Con trai ông mà kiêu ngạo thì trên đời này không còn người khiêm tốn rồi.

Thật ra cũng chả có gì phứC tạp hoặc cú twist, chỉ là Hoàng Cẩm Tố muốn nhanh chóng lấy dẫn lôi phù nên mới ra sát chiêu để đảm bảo cho bản thân.

Mặc kệ những người khác nghĩ như thế nào, Hoàng Cẩm Tố đã kêu đến không ít lệ quỷ. Lão nhìn Hạ Cô Hàn ngồi cách đó không xa mà hừ một tiếng khinh thường, sau đó lại động thủ quyết nhanh chóng áp cấm chế lên người lệ quỷ.

Chiêu Quỷ Lệnh chỉ có thể nhất thời khiến lệ quỷ nghe theo, muốn làm chúng nó hoàn toàn theo mệnh lệnh thì Hoàng Cẩm Tố phải đem chúng luyện chế thành quỷ phó.

Thiên sư đuổi quỷ chọn quỷ phó vô cùng kỹ càng, không phải cứ chọn bừa một con lệ quỷ là có thể luyện được. Hoàng Cẩm Tố càng không thể vì cùng Hạ Cô Hàn đấu pháp, mà chọn quỷ phó vô dụng được.


Còn nữa, dù cho là Hoàng Cẩm Tố cũng không có khả năng ở trong khoảng thời gian ngắn mà có thể luyện chế nhiều lệ quỷ thành quỷ phó. Nên lão đã dùng chút kĩ xảo, ở trên người lệ quỷ áp tạm thời cấm chế đã luyện trước.

Mấy chục cái lệ quỷ sau khi bị Hoàng Cẩm Tố áp cấm chế, liền lập tức thành người hầu của lão. Chúng nó bị lão khống chế, chỉ nghe lệnh duy nhất của lão.

Đại sảnh cũng không ít thiên sư đuổi quỷ, chỉ là cảnh giới của Hoàng Cẩm Tố lại khá cao. Có thể nói rất khó có cơ hội tận mắt chứng kiến z nên cơ hồ ánh mắt của những thiên sư ở đại sảnh đều chăm chú nhìn vào những động tác của Hoàng Cẩm Tố, hi vọng có thể học được một chút.

Lúc này lại không ai lại chú ý Hạ Cô Hàn, với bọn họ trong trận đấu này Hạ Cô Hàn thua là hiển nhiên.

Có lẽ Hạ Cô Hàn so với bạn cùng lứa thì ưu tú hơn, có thể phá 1 hoặc hai cái cấm chế. Nhưng 10 - 20 cái lệ quỷ thì làm thế nào? Hạ Cô Hàn có thể xoay sở nổi ư?

Đừng nói đến Hạ Cô Hàn. Những đại lão ở đây chưa chắc có cái tự tin này.

Đấu pháp còn chưa kết thúc Hạ Cô Hàn còn chưa ra tay mà trong lòng mọi người đã khẳng định kết quả Hạ Cô Hàn sẽ thua rồi.

Bạn tốt đâm đâm Hạ Vân Khai: “Không nghĩ tới Hoàng Cẩm Tố sẽ tung tuyệt chiêu như vậy? Xem ra lão đã nhắm chắc dẫn lôi phù của con trai ông rồi."

“Hạ Vân Khai, con trai ông ứng phó được không vậy? "

Bạn tốt nhanh chóng hỏi tiếp, cũng lo lắng thay cho Hạ Vân Khai. Chỉ là Hạ Vân Khai đứng một bên, bộ dáng vẫn nhàn nhã, trầm ổn.

Bạn tốt bên cạnh còn đang định nói gì đó thì biểu tình trên mặt bỗng trầm xuống, trong giọng nói cũng nhanh chóng nghiêm túc: “Không tốt! Có sát ý!”

Không chỉ có bạn tốt Hạ Vân Khai nhận ra,mà những đại lão đứng xung quanh cũng đã cảm giác được lệ quỷ ngập tràn sát ý.

Âm lãnh cùng sát ý nhanh chóng tràn ngập khắp đại sảnh, như ung nhọt nổi khắp cả người, khiến người rùng mình tê dại.

Sát ý không hề nhằm vào Hạ Cô Hàn mà nhằm vào tất cả những người có mặt ở đây.

Chỉ trong chớp mắt, sát ý tràn ngập khắp nơi khiến các thiên sư nhanh chóng bước vào trạng thái đề phòng. Ánh mắt của toàn bộ thiên sư đều chăm chú nhìn vào những lệ quỷ ở đại sảnh.

Một con lệ quỷ đạo hạnh trăm năm không biết từ khi nào đã theo Chiêu Quỷ Lệnh trà trộn vào. Giờ phút này đang đứng bên cạnh Hoàng Cẩm Tố, phát ra nụ cười âm lãnh quỷ dị.

Hoàng Cẩm Tố đang luyện cấm chế nên không thể khống chế được lệ quỷ, vì thế vị nó nắm bắt sơ hở mà phản lại xoay sang khống chế lão.

Ở đây đều là thiên sư nên không e sợ lệ quỷ, chỉ là lúc này đây lệ quỷ lại khống chế được Hoàng Cẩm Tố, chính là đem Hoàng Cẩm Tố coi như con tin, khiến những thiên sư khác không dám ra tay.

Trần gia gia chủ tính cách tương đối táo bạo, nhận thấy được lệ quỷ toả ra sát ý điên cuồng thì trực tiếp hướng về phía Hoàng Cẩm Tố chửi ầm lên.

“Hoàng Cẩm Tố, ngươi làm cái gì vậy hả? Đuổi quỷ đuổi đến hoàng tuyền đúng không? Mẹ nó, ngươi có biết đuổi quỷ là thế nào hay không hả?"

Bên kia.

“Lão quỷ!” Hạ Cô Hàn hơi thẳng thắn sống lưng, tầm mắt dừng ở một góc đại sảnh, đáy mắt là một mảng u tối.

" Cảm giác được không?"


“ ừm.” Cố Tấn Niên gật gật đầu: “Bất quá trốn rồi.”

Lệ quỷ cũng không phải Chiêu Quỷ Lệnh đưa tới, mà là có người cố ý thả vào. Hoàng Cẩm Tố sở dĩ trúng chiêu, cũng không phải vì lệ quỷ ra tay bất ngờ, mà là kẻ thả lệ quỷ đã yểm hộ nó. Một kích hai nhạn, kẻ kia thả lệ quỷ liền nhanh chóng trốn vào nhóm người trong đại sảnh rồi cứ thế trốn mất tăm.

Xem ra buổi toạ đàm này đã có kẻ tay trong, muốn làm loạn.

Đầu tiên là lợi dụng sự ý về chuyện Hạ Cô Hàn được Bộ ngành đặc thù ưu đãi. Ý đồ muốn kích động những thiên sư khác để đập đổ Bộ ngành nhưng không được. Sau đó, lại lợi dụng lệ quỷ theo Chiêu Quỷ Lệnh để tạo hỗn loạn.

Hạ Cô Hàn cười nhạo một chút, lại lười biếng mà ngồi trở lại trên ghế: “Lão quỷ, giao cho khanh đó ”

“ tuân chỉ! ” Cố Tấn Niên mỉm cười xoa xoa mái tóc Hạ Cô Hàn mà giỡn theo y.

Giây tiếp theo, Hạ Cô Hàn liền cảm giác được trên người mình phát ra một đạo kim quang lộng lẫy.

Y có chút sửng sốt, nhưng rất nhanh đã hiểu được dụng tâm của ông chồng quỷ. Không nhịn được mà phì cười, lưng cũng ngả về sau tựa lên người lão quỷ.

Kim quang lấy mắt thường có thể thấy được nhanh chóng bao trùm âm - sát khí ở đại sảnh.

Những lệ quỷ đang chuẩn bị công kích thiên sư, khi bị kim quang bao lấy thì sát khí nhanh chóng thối lui.

Kim quang còn nhanh chóng chui vào thân thể những lệ quỷ, bản năng khiến cả thân thể chúng run lên thần phục.

Cả đám lệ quỷ ngoan ngoãn đứng yên, kể cả lệ quỷ đang khống chế Hoàng Cẩm Tố cũng vì kim quang mà bình tĩnh trở lại.

Hoàng Cẩm Tố từ hỗn độn tỉnh táo lại, còn chưa kịp phản ứng thì đã nghe một đạo thanh âm thanh triệt vang bên tai.

“Đều trở về đi.”

Đơn giản bốn chữ, nhẹ nhàng nhưng lại như mệnh lệnh không thể phản bác. Lệ quỷ lần lượt nghiêm chỉnh như thủy triều lui ra bên ngoài.

Trong chốc lát sau, đại sảnh khôi phục lại bộ dáng ban đầu, giống như chưa từng phát sinh bất cứ chuyện gì.

Lúc này đây, tất cả tầm mắt của những người trong đại sảnh đều không thể rời khỏi Hạ Cô Hàn.

Thanh niên trẻ tuổi với dung mạo tuấn mỹ tinh xảo đang dùng một tư thế kì quái mà ngồi trên ghế, bộ dáng lười biếng. Nhưng bây giờ, không một ai cảm thấy y ngạo mạn nữa mà ngược lại còn thấy vốn dĩ y nên là như thế.

Nếu không phải câu nói khi nãy của Hạ Cô Hàn thì không ai biết được chính y là người giải quyết trận hỗn loạn này.

Nhưng Hạ Cô Hàn rốt cuộc đã làm cái gì?

Những người ở đây, ngoại trừ Hạ Vân Khai cùng Hạ Cô Giang thì không ai biết đến sự tồn tại của Cố Tấn Niên. Những người khác cũng không thể nào biết được đạo kim quang khi nãy thật sự là từ đâu.

Thần sắc Hạ Vân Khai có chút phức tạp mà nhìn về phía Cố Tấn Niên đang cosplay thành cái tường cho thằng con ông dựa vào. Thật sự không thể không thừa nhận, lần này Hoàng Cẩm Tố chính là tự làm tự chịu.

Lão giở trò trong trận đấu, để rồi tự đem chính bản thân mình thành trò cười cho mọi người.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui