Tác giả: Già Phê Sắc Đích Đoàn Tử
Tiểu Cẩn khó có thể tin mà trừng lớn hai mắt, cô chưa bao giờ nghĩ tới có một ngày bản thân lại có thể ôm Chu Bác Hàm. Từ khi cô chết, cô đã không cảm nhận được độ ấm từ nhân loại, vậy mà hiện tại cô lại cảm nhận được độ ấm từ người Chu Bác Hàm truyền đến.
Cơ thể lạnh lẽo, cô độc 5 năm, áp lực 5 năm cô nghĩ mình đã quen. Vậy mà một cái ôm của Chu Bác Hàm lại khiến cô không biết phải làm thế nào.
Quỷ sẽ không rơi nước mắt, chỉ là bây giờ cô lại không kiềm nén được cảm xúc, ở trong ngực Chu Bác Hàm mà ô ô khóc thành tiếng.
"Hàm Hàm, anh không ngốc! Người ngốc là em mới đúng. Em không nên tự sát, không phải chỉ là mấy lời nói xàm thôi sao? Mẹ nó, em nên đi xé miệng chúng nó ra, chứ không phải tự sát! Ô ô ô...... em hối hận lắm, sau khi chết, em hối hận lắm!"
Tiểu Cẩn nói năng lộn xộn và khóc rất lâu, Chu Bác Hàm vẫn đứng yên mà ôm chặt lấy cô, cảm nhận vui sướng vì cuối cùng cũng tìm được thứ quan trọng nhất đời cũng đau lòng là vì người thương đang khóc, vành mắt hắn cũng hoen đỏ.
Hạ Cô Hàn đứng một bên cũng không thúc giục, chỉ lặng lặng mà đứng chờ.
Từ Lam nghe một chút cũng mơ màng hiểu ra vài thứ, xem như biết được cái chuyện ma mà đàn chị cấp trên từng kể lúc khai giảng.
Thì ra cái người tự sát ở giường trên chính là học tỷ Tiểu Cẩn, nhưng Từ Lam hoàn toàn không hề nghĩ tới nữ quỷ phòng 404 lại là người thương của phó giáo sư Chu.
Nhìn một người một quỷ ôm nhau trong phòng ktx, Từ Lam không nhịn được mà ướt đôi mắt, cô nghĩ một chút sau đó nhanh chóng rời đi. Chuyện xưa không liên quan đến cô, nên không cần thiết phải lưu lại.
Hơn nữa, sau khi biết biết thân phận của nữ quỷ, thì nỗi sợ trong lòng Từ Lam cũng biến mất.
Một lúc lâu sau, đôi tình nhân mới lưu luyến không nỡ mà buông nhau ra.
Tiểu Cẩn trực tiếp đi đến trước mặt Hạ Cô Hàn, vô cùng cung kính mà nói: "Đại sư, tôi muốn báo thù!"
Lúc trước, chấp niệm báo thù của cô cũng không sâu như hiện tại, được Chu Bác Hàm ôm lấy, cảm nhận độ ấm từ người anh, khiến nỗi căm hận trong lòng Tiểu Cẩn hoàn toàn bị gợi lên.
Tại sao, cô phải chịu những lời đồn vô lí, bị bạo lực ngôn ngữ, mà hung thủ lại có thể ung dung sống ngoài vòng pháp luật như thế!
Hạ Cô Hàn dựa ở khung cửa, lười biếng mà ngáp một cái: " cô biết kẻ thù của mình là ai sao? Hay là giống mấy năm trước,lại đi tự sát để hù thứ gọi là kẻ thù?"
" Tôi...." Tiểu Cẩn bị Hạ Cô Hàn hỏi đến á khẩu. Lúc chết đi cô vô cùng hối hận, khi đó cô chỉ nghĩ lấy cái chết để khiến Diệp Tiểu Lan hối hận, nhưng chỉ khiến ả ta nghỉ học 2 năm. Sau đó, ả trở lại sống vô cùng nhàn hạ như chưa từng xảy ra chuyện gì.
Trong khi cô đã không thể sống lại, qua thời gian mọi dấu vết về sự tồn tại của cô cũng dần biến mất.
Tiểu Cẩn không thể không thừa nhận,lúc cô chọn cách tự vẫn chính là nỗi tuyệt vọng đã chiếm lấy cảm xúc, nhưng vẫn có một phần giận dỗi bên trong. Mà hiện tại nghĩ lại, cô cảm thấy bản thân đúng là đứa ngu xuẩn.
Dùng cách tự sát để trừng phạt kẻ khác? Bất quá chính là lấy nỗi đau để tự huyễn hoặc bản thân.
Nếu lúc này cơ thể Tiểu Cẩn còn hệ thống tuần hoàn máu thì hẳn cả khuôn mặt cô đã đỏ hồng, miệng ngập ngừng không biết phải nói câu nào cho đúng.
Ánh mắt khẽ nhìn qua Chu Bác Hàm mà cầu xin sự giúp đỡ, Chu Bác Hàm chỉ mỉm cười mà nhìn cô, không có ý định vì cô mà nói giúp.
Dù Chu Bác Hàm có thật sự yêu Tiểu Cẩn đến sâu đậm thì chuyện mà cô từng làm ra khiến hắn không thể lên tiếng nói giúp, đó là nỗi thống khổ không chỉ Tiểu Cẩn trải qua mà hắn cũng gặm nhắm trong suốt 5 năm qua.
Tiểu Cẩn chậm rãi cúi đầu, thừa nhận chính lỗi lầm của mình.
Hơn nữa, lỗi lầm này không thể sửa,cũng không thể hối hận nữa.
" em thật sự sai rồi." Tiểu Cẩn lại một lần nói, bất quá lần này lại không phải đối với Hạ Cô Hàn, mà là nói cho Chu Bác Hàm nghe, gằn từng chữ một, thập phần nghiêm túc trang trọng.
Nhưng mà giây tiếp theo, khuôn mặt của Tiểu Cẩn lại lần nữa ngước lên, căm giận mà nói: " tôi có sai, nhưng những kẻ tung tin đồn đó mới chính là hung thủ chân chính."
Tiểu Cẩn vô cùng kiên trì về chuyện này.
Chu Bác Hàm khẽ bước đến ôm lấy bả vai của cô, đồng ý mà nói: " đúng vậy, bọn họ mới chính là hung thủ gϊếŧ người."
Hạ Cô Hàn nhìn biểu cảm của cả hai liền hiểu được cả hai đều biết năm đó người khởi xướng là ai.
Quả nhiên, giây tiếp theo Tiểu Cẩn liền nói lại chuyện 5 năm trước.
***
5 năm trước, Tiểu Cẩn vẫn là một sinh viên năm 3 của Nông đại Vụ Châu, còn Chu Bác Hàm chính là đàn anh khoá trên của cô, hiện đang là một nghiên cứu sinh.
Tiểu Cẩn bởi vì lớn lên đẹp, nên mỗi lần trong khoa có tuyên truyền gì đều gọi cô. Video tuyên truyền trên mạng năm đó bất ngờ hot, mà Tiểu Cẩn là vai chính cũng nổi tiếng trong một đêm, được mọi người gọi là " giáo hoa đẹp nhất".
Đoạn thời gian đó, rất nhiều công ty giải trí đến tìm Tiểu Cẩn, muốn cùng cô kí hợp đồng, họ còn đưa ra không ít lời hoa mật nào là sẽ biến cô thành một người nổi tiếng dưới một trên vạn, nào là bà hoàng giải trí, nữ hoàng rating,...
Tiểu Cẩn khi đó cũng có chút hứng thú với giới giải trí nên liền đáp ứng một công ty tương đối nổi danh, đó là chính là Huy Hoàng điện ảnh mà người đại diện không ai khác chính là Trương Vũ Phi.
Trương Vũ Phi lúc ấy cũng là người đại diện lâu đời của Huy Hoàng giải trí, gã đối với dung mạo của Tiểu Cẩn cũng thực vừa lòng, đồng thời cũng nhìn ra Tiểu Cẩn đối với giới giải trí có hứng thú nên cũng không vội vàng chèo kéo như lúc đầu, mà ra vẻ dây dưa muốn treo Tiểu Cẩn.
Tiểu Cẩn tính cách có chút nóng nảy, chuyện cô đã muốn thì nhất định phải làm được. Nên khi thấy Trương Vũ Phi bắt đầu do dự thì vội vàng thể hiện kĩ năng bản thân ra cho gã xem.
Lúc này, Trương Vũ Phi rốt cuộc cũng lộ ra gương mặt thật, gã nói với Tiểu Cẩn là chỉ cần ngủ với gã một đêm thì gã sẽ nhanh chóng kí hợp đồng với cô, còn xem cô là báu vật mà chiều chuộng, nâng cô lên thành sao hạng A trong giới.
Tiểu Cẩn vừa nghe liền tiếp đãi cả li cà phê vào mặt Trương Vũ Phi.
Nhưng cô không ngờ ngày cô gặp Trương Vũ Phi lại bị bạn cùng phòng
Diệp Tiểu Lan thấy, Diệp Tiểu Lan không biết đầu cua tai nheo thế nào, đã chụp vài tấm hình về Tiểu Cẩn cùng Trương Vũ Phi sau đó up thẳng lên Tieba của trường học.
Xem hình nói chuyện, tự động não bổ ra kịch bản, chính là Tiểu Cẩn là baby sugar, cùng lúc quen Chu Bác Hàm còn ra ngoài quyến rũ đàn ông khác, là con đĩ dâʍ loàn.
Lúc ấy trên mạng Tiểu Cẩn cũng nổi tiếng một chút, nên khi Tieba đăng tin liền được những trang báo mạng khác ồ ạt vác về.
Khi đó xã hội vẫn chưa cởi mở như bây giờ, đối với nữ nhân cũng vô cùng nghiêm khắc, trong thời gian ngắn Tiểu Cẩn đã bị bạo lực mạng đẩy vào vực sâu.
Trương Vũ Phi cũng gọi cho Tiểu Cẩn một cú điện thoại mà nói thẳng, chỉ cần Tiểu Cẩn đáp ứng yêu cầu lần trước của gã, gã sẽ ra tay giúp cô thoát khỏi cơn bão mạng này
Chính là Tiểu Cẩn vẫn không đáp ứng và cũng chính lúc đó cô mới biết cơn bão trên mạng chính là nhờ một tay Trương Vũ Phi góp gió vào.
Bị cự tuyệt thêm một lần chính là càng chọc điên Trương Vũ Phi hơn, gã càng ra sức thổi gió khiến lời đồn trên mạng càng ầm ĩ nghiêm trọng. Đến nỗi ba mẹ Tiểu Cẩn phải gọi điện thoại đến hỏi mọi chuyện có phải là sự thật hay không? Tiểu Cẩn giải thích, cha mẹ lại không tin, một câu một chữ đều bắt cô nhanh chóng kiểm điểm bản thân, lên mạng xin lỗi. Đừng để gia đình phải mất mặt nữa.
Khoảnh thời gian đó Chu Bác Hàm lại đang trong thời kì vào rừng để thu thập tiêu bản thực vật để nghiên cứu, không khác gì cô lập với thế giới bên ngoài.
Tin đồn bên ngoài càng lúc càng lớn, bạn bè đều nhìn bằng ánh mắt khinh thường, gia đình không tin tưởng. Tiểu Cẩn càng lúc càng tuyệt vọng, nỗi buồn nỗi khổ không có chỗ phát tiết.
Cơ duyên xảo hợp thế nào, cô lại biết được cái tin bịa đặt trên Tieba kia chính là người mà Tiểu Cẩn cho là bạn thân của mình Diệp Tiểu Lan đắng lên.
Tiểu Cẩn chính thức tuyệt vọng.
Bi ai, phẫn uất, cảm giác bị lừa dối cuộn trào, rốt cuộc đêm đó cô đã cầm dao cắt chính cổ tay mình mà tự sát.
Khi Chu Bác Hàm trở về thì mọi chuyện đã quá muộn.
Kỳ thật Chu Bác Hàm sau khi trở về, những tin đồn trên mạng về Tiểu Cẩn vẫn chưa tan, thậm chí có xu hướng càng lớn hơn. Rất ít người cảm thấy Tiểu Cẩn tự sát vì muốn chứng minh bản thân trong sạch, họ chỉ nghĩ cô tự sát vì đã bị lộ khuôn mặt thật cùng nội tâm dơ bẩn của mình, nhục nhã nên mới tự sát.
Tiểu Cẩn đã chết, nhưng bọn họ cũng không để yên, từng câu từng chữ như muốn đào mộ đánh nát xương Tiểu Cẩn. Nào là nên chết, nào là chết cũng không xoá được sự dơ bẩn... Thậm chí bọn họ còn thấy tự hào vì cảm thấy bản thân như vừa làm được việc chính nghĩa, mà dẹp đi một ả dâʍ loàn, khiến thế giới tốt đẹp hơn.
Chu Bác Hàm trở về thì đối diện với tấm di ảnh của người thương, không những thế còn có kẻ đến trước mặt hắn mà nói.
" Cuối cùng cậu cũng được giải thoát rồi, bằng không không biết bị con đĩ kia cắm bao nhiêu cái sừng."
Không hề có một chút tôn trọng với người đã khuất.
Chu Bác Hàm không hề tin tưởng những điều đó, càng ngày lại càng trầm mặc. Sau đó hắn lại đột nhiên đâm đơn kiện Huy Hoàng điện ảnh
Chu Bác Hàm im lặng không nói chính là hắn đang thu thập chứng cứ, chứng minh Tiểu Cẩn trong sạch.
Chứng cứ vô cùng xác thực thì Huy Hoàng điện ảnh lại đẩy ra một kẻ chết thay, sau đó lại lén đến tìm cha mẹ Tiểu Cẩn đưa một số tiền muốn hoà giải.
Chu Bác Hàm khi đó chỉ là bạn trai nên căn bản không có quyền nhúng tay vào.
Hắn còn điều tra ra Diệp Tiểu Lan chính là kẻ đã chụp hình cùng viết ra những dòng chữ vu oan cho Tiểu Cẩn ở trên Tieba. Nhưng vì vụ tự sát của Tiểu Cẩn khiến Diệp Tiểu Lan hoảng sợ nên tinh thần ả có vấn đề phải vào viện tâm thần chữa trị. Không thể truy cứu trách nhiệm.
Nhưng bất luận kết quả như thế nào, trải qua nỗ lực của Chu Bác Hàm. Đầu thất của Tiểu Cẩn di thể cô rốt cuộc cũng được thanh thanh bạch bạch mà bị hoả táng. Cha mẹ Tiểu Cẩn ôm tro cốt khóc đến ruột gan đứt từng khúc, Chu Bác Hàm chỉ cảm thấy tức cười không thôi.
Khi còn sống Tiểu Cẩn là con họ, họ thà giữ cái gọi là mặt mũi gia đình cũng không thèm tin những gì Tiểu Cẩn nói. Vậy mà giờ khóc sao, khóc thì được gì?
Mấy năm nay, Chu Bác Hàm vẫn vô cùng áy náy luôn cảm thấy tất cả tội lỗi cũng đều do hắn mà ra. Nếu hắn không đi vào rừng nếu hắn về sớm hơn thì mọi chuyện đã không xảy ra.
Tiểu Cẩn khi chết đã cảm thấy vô cùng hối hận, lúc ấy tự sát do cảm xúc đã đến cực điểm nhưng thật ra sâu trong lòng cô vẫn còn một chấp niệm -- chờ Chu Bác Hàm trở về, cô muốn xem phản ứng của hắn thế nào, hắn có tin tưởng cô hay là cũng giống như những người kia,tin những thứ trên mạng?
Sự thật chứng minh, Chu Bác Hàm có rất nhiều hoài nghi, nhưng duy nhất -- vẫn vô cùng tin tưởng Tiểu Cẩn, hơn nữa còn dùng hành động để chứng minh sự trong sạch cho cô.
Vì nhận được tin tưởng cùng tình cảm này của Chu Bác Hàm mà báo thù không còn là chấp niệm của cô. Thời gian dần trôi, nó cũng dần vùi sâu.
Lần này nhớ lại vì trong lòng Tiểu Cẩn không cam lòng, chấp niệm đã vùi sâu lại lần nữa được đào lên. Càng lúc càng rõ ràng.
***
"Đại sư, tôi muốn báo thù!" Tiểu Cẩn kể lại chuyện xưa xong thì lại nhắc lại chấp niệm của chính mình.
Chấp niệm một khi sinh ra thì kích động âm- sát khí trong hồn thể của Tiểu Cẩn, ktx không mở cửa sổ nhưng lại có gió lớn, đánh vào giường và tường phát ra âm thanh bang bang vang to.
Nếu như khi Tiểu Cẩn vừa chết cô cứ vẫn giữ chấp niệm thì nhân tính đã sớm bị âm - sát khí cắn nuốt trở thành lệ quỷ, gϊếŧ hết những kẻ thủ ác đã dồn cô đến con đường chết.
Chu Bác Hàm không hiểu gì về quỷ thần, nhưng bản năng lại cảm thấy có điều không thích hợp. Liền vươn tay ôm lấy Tiểu Cẩn vào ngực, vội vàng nói: " Tiểu Cẩn! Báo thù giao lại cho anh."
"Không được Hàm Hàm! Anh còn nhân sinh của chính mình, đừng vì những kẻ đó mà đánh mất tương lai! Thù của em, em sẽ tự tay báo."
......
Mắt thấy đôi tình lữ đang đi vào con đường - quỷ thành ác quỷ - người vào song sắt. Hạ Cô Hàn đứng một bên không khỏi ngáp dài, sau đó nghiêng đầu nhìn về phía ông chồng quỷ của mình nhỏ giọng nói.
" Sao em nghe cái tên Trương Vũ Phi quen quen thế nào ấy!"
Cố Tấn Niên đem điện thoại đưa đến trước mặt y, sau đó mở ra một video.
Trong video là cuộc họp báo của một minh tinh tên là Ngụy Thiên Khâm, mà ngồi bên cạnh Ngụy Thiên Khâm chính là người đại diện của gã - Trương Vũ Phi.
Hạ Cô Hàn nhìn đến người, không khỏi a một tiếng.
"Là gã nha."
Là kẻ tự xưng là người đại diện muốn lôi kéo Hạ Cô Hàn vào giới showbig một lần nữa trên phi cơ từ Hàng Châu về đây mà.
Trên livestream, Trương Vũ Phi đang quay đầu cùng nhân viên công tác nói gì đó, Hạ Cô Hàn thấy rõ sau cổ của gã có một cái mụt nước đỏ âu.
Ấy cha, cũng không phải mụt nước nha. Đó chính là cái miệng...
Hạ Cô Hàn cười nhạo một tiếng, lên tiếng ngăn đôi tình nhân đang dành báo thù bên kia lại. Sau đó nhìn về phía Tiểu Cẩn.
" Thật sự, cô muốn báo thù sao?"
" Thật sự!" Tiểu Cẩn thật mạnh gật đầu.
Hạ Cô Hàn: "Vậy làm theo những gì tôi nói."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...