Ông Chủ Kiêu Ngạo

Hắn nào ngờ hai người này lại nhanh như vậy có được sự đồng thuận, quyết định cùng nhau phản bội hắn. "Tề Ngạo Vũ, ngươi là ác bá, mau thả ta ra" Vân Nhu Y buồn bực đẩy bàn tay Tề Ngạo Vũ ra, suýt chút nữa là nàng có thể rời khỏi nơi này, thoát khỏi cái thân phận bị người khác khinh bỉ này. Hắn sao lại trở về đột ngột phá hỏng tất cả chứ! "Nơi này bác trai lớn nhất, bác ấy nói ta có thể đi, ta đương nhiên có thể đi" "Im mồm! Nàng là người của ta, chuyện của nàng chỉ ta mới có quyền quyết định. Việc đi hay ở của nàng là quyền lợi của ta, ai cũng không có tư cách nhúng tay vào!" Nàng đúng là loại phụ nữ không có lương tâm! "Ngươi..." Nàng tức giận đến phát run, "Ta chỉ thuộc về bản thân ta, ai là người của ngươi? Ta muốn đi, ai thèm để ý đến ngươi!" Nàng đẩy mạnh hắn ra, quay đầu, đi hướng ra phía cửa chính. Rời khỏi nơi này mới thật sự là việc nàng không nên do dự. Ra khỏi nơi này, nàng mới là người có tôn nghiêm, người có tự do nhân quyền, rốt cuộc không có ai có thể khinh bỉ nàng, hoặc yêu cầu nàng phục tùng vô điều kiện nữa. "Đứng lại! Vân Nhu Y..." Mặc kệ tiếng kêu như sấm của hắn, nàng căn bản cũng không thèm để ý, ngay cả đầu cũng không quay lại lấy một lần. Hắn hổn hển chạy đến, tóm lấy cánh tay của nàng, dùng sức kéo nàng lại, nàng lại lần nữa ngã vào trong ngực hắn. Hắn nắm lấy hai tay của nàng, điên cuồng lay động, "Ta nói lại với nàng một lần nữa. Không có sự cho phép của ta, không cho nàng bước ra khỏi Hoài Viên nửa bước nghe rõ chưa!? Nàng nếu dám không nghe lời, ta lập tức phái người giết chết Vân Sùng Huy, đến lúc đó, nàng cũng đừng trách ta lòng dạ ác độc!" "Giết? Ngươi sao lại có thể xấu xa như vậy? Ta..." Vân Nhu Y luôn luôn yếu đuối, sao có thể chống lại sự ép buộc như vậy? Nàng chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm, người cũng ngất đi. "Y Y..."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui