Ông Chồng Ma
* Hú.....hú.....u..u....u..* Tiếng sói tru vang vọng trong màng đêm tối tĩnh mịch , ánh trăng sáng tròn màu đỏ máu treo lơ lửng giữa sườn núi khiến không khí xung quanh thêm u ám ,rùng rợn.* bịch...bịch..soạt..soạt*
" Cái...gì vậy...? " cô gái nhỏ không ngừng run rẩy , làn da trắng bệch lấm tấm mồ hôi , bờ môi khô khốc tái nhợt , đáy máy lộ rõ vẻ hoảng sợ tột cùng. * soạt soạt....soạt...* Đằng sau đám cây um tùm lộ ra một hàm răng nhọn hoắc , mồm đầy máu tanh , đôi tay xương trần trắng hếu bao bọc bởi một miếng vải rách nát nhàu cũ , vài con nhộng lóc nhóc cố ngoi ra khỏi bộ xương trần . Cái xác chìa hai tay về phía trước nhảy từng bước từng bước một về phía cô gái nhỏ .
" A...a......a..." cô gái nhỏ hoảng sợ cất lên tiếng hét thảm thương khi chiếc cổ xinh đẹp sắp chạm đến hàm răng sắc nhọn
" Á......mẹ ơi..... Thanh Phong....á .. cứu mạng..." Tiểu My la hét ,dãy dụa , nhắm tịt mắt, khua chân múa tay loạn xạ
" Trời ạ ! Câm mồm .... cậu câm mồm giùm tớ .... cậu la hét cái gì? Chẳng phải lúc đầu cậu rất hứng thú một mực đòi đi xem hay sao ?" Thanh phong trừng mắt liếc xéo cô , kì thực cô nhát cấy như vậy mà một mực cứ thích đòi đi xem mấy bộ phim kinh dị thật hết thuốc chữa.
" Hu hu ....tớ sợ....hu...hu... không xem nữa.....huhu" Cô mếu máo , nước mắt nước mũi tèm lem không ngừng chảy trên gương mặt xinh xắn của cô.
" Được rồi ! Trời ạ ! Cậu nín giùm đi ...mọi người đang nhìn cậu hệt như đang nhìn một con bệnh kia kìa "
" hic ..hic" Cô sụt sùi, cố gắng hít mũi nín khóc. Nhưng cái mặt cô cứ bể vụn như bánh in , hốc mắt vẫn còn vương đầy nước , vẻ mặt hết sức đáng thương.
" xì.... còn sợ hả , còn sợ thì qua đây ngồi ! " hết sức ngắn gọn súc tích . Cô nhẹ gật đầu trèo qua ghế Thanh phong ngồi cùng cậu.
" hic...hic.." Tiếng sụt sùi trong lòng cậu nhỏ dần nhỏ dần cho đến khi chỉ nghe thấy tiếng ngáy khò khò đáng yêu của cô.
* kì thực cô bé kia đúng là thần kinh thật rồi , đi xem phim 1 mình mua hai cái ghế , vừa mới la hét um sùm , lảm nhảm một mình giờ đã bò ra ghế ngủ rồi* Vâng! Đó là suy nghĩ chung của tất cả mọi người trong rạp chiếu phim .
Thanh Phong thở hắc ra một hơi , nhất nhất ôm cô vào ngực , cô vẫn ngủ say thỉnh thoảng cô còn chép chép miệng , đó có thể xem là 1 tật xấu của cô khi ngủ nhưng trong mắt cậu cử chỉ đó rất đáng yêu . Tim cậu lại trễ một nhịp
Trong cơ mơ Tiểu My cảm thấy mình như được cuộn trong một tấm nhung mềm mại, cơ thể của cô nhẹ bẫng lướt qua từng đám mây đầy màu sắc, gió vi vu bên tai như đang thổi một khúc nhạc êm dịu ru cô vào giấc ngủ sâu .Cô cố hé một mắt ra nhìn , thấy mình đang trong ngực Thanh Phong, thấy cậu ấy khẽ cười với mình ,cô thật sự cảm giác rất ấm áp , mong mình cứ tiếp tục mơ thế này . Cô chép chép miệng thì thào : " khốn nạn thật! Trong mơ vẫn mơ thấy cái mặt đáng ghét đó , hơn nữa lúc nào cũng nằm mơ thấy cậu ta ôm mình ... Haha nhưng thật sự thì rất thích mãi mãi mơ như thế này !"
" Phì..... đồ ngốc cậu không có mơ là thật đấy!" Thanh Phong mỉm cười vẻ mặt ngập tràng hạnh phúc .
Nhưng cô nào có nghe thấy ,
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...