Sáng sớm tinh mơ hôm sau, Mẫn mẫn đã bị Viên viên lôi đến trường quay, hôm qua bù khú với vợ chồng Luân, Băng và cả TGĐ Lí Phong, Lâm Di, cô thật sự rất mệt, vậy mà….
“Cut, NG. Mẫn mẫn, nước mắt, nước mắt đâu? Tiễn nữ Mari lúc này vừa lạc khỏi gia đình, cần phải khóc. Chỉ vì cần 1 trận khóc của cô mà đoạn này quay lại 43 lần rồi đó!!!!”
Đạo diễn Lí tức giận vứt chiếc mũ xuống đất, gầm lên làm Mẫn mẫn nép mình vào phía sau Viên viên sợ hãi, đây là lần đầu tiên cô đóng phim, với cả diễn xuất, cô đâu có giỏi cơ chứ! ( Đâu ra, Mẫn tỉ có nhớ lúc ms đến nhà Vũ ca, Mẫn tỷ đã tự hào về tài năng diễn xuất của mình lắm cơ mà). Tư Vũ đứng đằng sau chờ phân cảnh của mình, vẫn bình tĩnh quan sát Mẫn mẫn.
Hôm qua chắc chắn cô ta không ngủ, nên mắt mới thâm quầng lên thế kia. Hừ, lại đi chơi với ai cơ chứ? Tư Vũ thì thầm với nam thư kí của mình, không biết nói gì, chỉ biết anh ta chạy vội đi đâu đó, 1 lát quay về, trong thời gian anh ta đi, đoàn làm ekip tạm nghỉ 10 phút.
Nam thư kí của Tư Vũ đưa cho anh ta 1 con dao và 1 vật gì đó, Tư Vũ cầm chắc vật đó trên tay, tiến đến bên Mẫn mẫn cười thú vị:
“Đêm qua cô ngủ bao nhiêu tiếng?”
“4 tiếng!”
Mẫn mẫn nghe thấy tiếng hỏi mình, bèn trả lời theo phản xạ, vừa trả lời xong, cô giật mình nhìn lên, Tư Vũ vừa hỏi cô ư? Chẳng lẽ hôm nay trời âm u là tại hắn đột ngột tốt với cô đến vậy?
“Phụt!!”
1 tia nước bắn vào mắt Mẫn mẫn làm mắt cô cay xè, Mẫn mẫn vội đưa tay lên mắt dụi dụi, nhưng nước mắt cô đã chảy ròng:
“Tư Vũ, anh làm trò gì vậy? Híc….hu…huuu….Là cái gì vậy? Hức…hức!!”
“Đạo diễn Lí, Mẫn mẫn khóc rồi, chúng ta diễn thôi!”
Vừa nghe Tư Vũ lên tiếng, và nghe thấy 4 từ “Mẫn mẫn khóc rồi”, đạo diễn Lí vội nhảy chồm lên, chuẩn bị quay phân cảnh, vì giọt nước vừa bắn vào mắt làm cô khóc ròng lên, nên cảnh quay diễn ra rất xuôn sẻ, ngay sau khi đạo diễn hô “Cắt!”, Mẫn mẫn lập tức ra chỗ Tư Vũ “tính sổ!”
“Tư Vũ, vừa nãy anh cho cái gì bắn vào mắt tôi vậy?”
Tư Vũ vẫn ung dung trước vẻ nhím xù giận dữ của Mẫn tỉ, hắn uống 1 ngụm nước, rồi thong thả xòe bàn tay ra trước mặt Mẫn mẫn, vui cười nói:
“Là hành! Vân vân thường bảo khóc nhiều nhất khi thái hành, nên tôi thử, quả nhiên cô khóc thật!! Hành này, quả thật là kì diệu, coi bộ sau này muốn cô khóc mà tôi không phải thức trắng đêm để ân hận, thì cần vật này rồi!”
“Anh muốn tôi khóc lắm ư?”
Mẫn mẫn vẫn sụt sùi, vì nước hành khi nãy làm cay quá, con Tư Vũ kiêu ngạo gật đầu, cô tức giận khắp cả người nhưng….
Tư Vũ…hắn…hắn ta vừa nói cái gì cơ???
Cô khóc khiến hắn thức trắng đêm ân hận ư???
Vậy cả đêm hắn nghĩ đến cô không ngủ được ư???
Vừa nhận ra điều đó, Mẫn mẫn quay ra nhìn Tư Vũ, mỉm cười tươi tắn đáp lại, cô vỗ vai hắn:
“Lần này tôi tha cho anh!”
Mẫn mẫn vui vẻ quay gót bước đi, để lại Tư Vũ ngẩn người không hiểu.
Nhưng rất tiếc, Mẫn mẫn đáng iêu kia mĩ mãn về Tư Vũ không lâu thì….
“Đạo…đạo diễn nói gì cơ….tôi…tôi phải ngồi im cho hắn….hắn….SỜ ư?”
Mẫn mẫn lắp bắp, cô vừa ngồi bệt xuống cỏ, vừa sốt sắng hỏi đạo diễn Lí, còn Tư Vũ thì đứng trước mặt cô, tự mãn gật đầu trả lời hộ đạo diễn Lí.
“Mẫn mẫn à? Cô nói gì vậy? Không phải sờ, mà là vuốt ve! Dracula đang vuốt ve khuôn mặt mịn màng của tiên nữ Mari và lau nước mắt cho tiên nữ.!!!”
“Nhưng tôi…tôi….” Mẫn mẫn đỏ ửng cả mắt, xấu hổ nhìn Tư Vũ đang cười đắc ý kia, khẽ nói.... “tôi…tôi có máu buồn….!!”
Vừa nghe Mẫn mẫn nói, Tư Vũ đã nhíu cả mày lại, hắn ngồi xuống bóp chặt vai của Mẫn mẫn, chế giễu cười cô rồi ghé sát tai cô nói thầm:
“Đêm đầu tiên tôi gặp cô, lúc hút máu, cô đâu có buồn….đừng lí do vớ vẩn, cô không đóng, tôi sẽ nói ọi người cô là vợ tôi!!”
“KHÔNG!!! TÔI ĐÓNG!! Anh không được nói!!!”
Vừa nghe chuyện Tư Vũ công bố ọi người, Mẫn mẫn giật nảy mình, cô hét ầm lên vào lỗ tai của Tư Vũ, khiến hắn nhức hết cả tai. Đúng là Mẫn mẫn, học sinh ưu tú khoa thanh nhạc, hét thế này còn ấn tượng hơn cả IDOL hát!!
Đạo diễn Lí gật đầu hài lòng, cảnh quay bắt đầu.
Khi bàn tay Tư Vũ vừa chạm nhẹ lên mặt Mẫn mẫn, đôi bàn tay luôn ấm áp, không hề lạnh như vậy lại làm cô khẽ rùng mình, trái tim nhảy dựng lên. Trời ơi, lâu thêm chút nữa chắc cô sẽ không kiểm soát được bản thân mất.....
Mẫn mẫn được Tư Vũ nâng dậy, 2 khuôn mặt của 2 người dí sát nhau, chiếc mũi khẽ cọ cọ, đây là đoạn Dracula hôn tiên nữ Mari, cảnh này Mẫn mẫn cũng buộc phải đóng.
“Không được nhắm mắt, Mẫn mẫn, mau mở mắt ra nhìn tôi, nếu không….”
Thấy Mẫn mẫn nhắm tịt mắt, Tư Vũ thì thầm vào tai cô đe dọa làm cô giật mình mở mắt ra và….
Hắn ta ngay lập tức xông đến chiếm trọn lấy đôi môi cô 1 cách mãnh liệt, nhưng không phải là thô bạo sở hữu giống như 4 năm trước, mà là nâng niu, trân trọng cô, bỗng dưng trái tim Mẫn mẫn cảm thấy ấm áp vô cùng, bất giác cô đưa tay lên ôm lấy hắn, mà quên mất rằng bây giờ cô với hắn đang đứng giữa khá nhiều người.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...