Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.vip!
Ngày hôm sau, Tô Mạnh mơ màng tắt báo thức.
Lúc ngồi dậy ngáp một cái trên giường cô mới phát hiện trong phòng trống không chỉ còn lại mình cô.
Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.vip!
Thẩm Dục An nằm ở dưới và cái chăn đều không thấy đâu.
Cô nhìn xuống điện thoại.
Còn chưa tới bảy giờ mà Thẩm Dục An đã dậy rồi.
Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.vip!
Không có Thẩm Dục An trong phòng, cô lại cảm thấy tự do hơn nhiều.
Cô đắp mặt nạ trong phòng tắm, trang điểm thật đẹp rồi thay cái váy ôm công sở.
Lúc này mới ra khỏi phòng.
Vừa ra khỏi cửa cô lại đụng phải Tô Ngạn Khải đang ngáy ngủ.
Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.vip!
Có điều đợi đến lúc nhìn thấy Tô Manh trang điểm xinh đẹp trước mặt, Tô Ngạn Khải liền lập tức tỉnh ngủ, nhào vào lòng Tô Mạnh cười nói: “Mẹ ơi.”
Tô Mạnh ôm lấy Tô Ngạn Khải: “Tối qua con ngủ thế nào? Bà kể con nghe chuyện cổ tích nào vậy?”
Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.vip!
Sau khi Ngạn Khải chuyển đến nhà họ Thẩm, bà Thẩm liền làm hết tất cả mọi việc của Tô Mạnh trước kia, từ việc đưa đón cậu đi học tới chuyện dỗ cậu ngủ.
Lúc đó Tô Manh không nghĩ nhiều lắm, chỉ tưởng bà Thẩm muốn gần gũi với Ngạn Khải hơn.
Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.vip!
Tô ngạn Khải ôm lấy cổ mẹ, hơi tủi thân nói: “Mấy ngày rồi mẹ không ngủ với con.
Con không thích bà kể mấy chuyện đó đầu.
Thật là trẻ con.” “Con có thể nói thẳng với bà.
Mấy ngày nay mẹ bận công việc.
Đợi mẹ làm xong rồi sẽ dỗ con ngủ có được không?”
Tô Ngạn Khải ôm lấy cổ Tô Manh gật gật cái đầu nhỏ: "Vậy chúng ta móc nghéo đi.”
Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.vip!
Nói xong, cậu giơ ra ngón tay nhỏ nhắn tròn tròn.
Tô Mạnh cũng giơ tay ra móc nghéo với cậu, thuận theo nói: "Được rồi.
Mẹ nghe con hết.
Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net
Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.vip!
Lúc xuống dưới lầu, Thẩm Dục An đã ngồi ở cạnh bàn, trong tay cầm máy tính hình như đang xử lý công việc.
Trước mặt anh còn có một ly cà phê, cũng không biết anh đã thức dậy bao lâu rồi.
Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.vip!
Tô Manh cười cười đi về phía trước: "Chào buổi sáng.
Thẩm Dục An ngẩng đầu lạnh nhạt liếc cô một cái, bình tĩnh nói: “Chào buổi sáng”
Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.vip!
Thái độ có chút lạnh nhạt.
Tô Mạnh chỉ tưởng người này thức sớm nên khó chịu trong người nên cô kéo Tô Ngạn Khải ngồi vào giữa cô và anh.
Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.vip!
Thẩm Dục An thấy cái ghế bên cạnh trống không liền mím chặt môi.
Bà Thẩm phải đưa Tô Ngạn Khải đi nhà trẻ nên bà thức dậy rất sớm, cũng gấp gáp đi xuống lầu sau Tô Manh.
Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.vip!
Bà vừa xuống lầu đã nhìn thấy Ngạn Khải dậy rồi nên lập tức đau lòng ôm lấy cậu: “Cháu yêu, hôm nay sao cháu thức sớm vậy?”
Tô Manh nhìn đồng hồ, đã bảy giờ bốn mươi phút rồi.
Nếu như là lúc hai mẹ con còn sống với nhau trước kia, thì lúc này Ngạn Khải đã sớm ra khỏi nhà đến nhà trẻ rôi.
Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.vip!
Nếu không phải vì nhà họ Thẩm gần công ty Tôi Manh, chỉ cần đi xe mười phút thì chắc bây giờ Tô Manh cũng đã ra khỏi cửa rồi.
Nhưng những điều này cô chỉ nghĩ trong lòng, không hề lên tiếng.
Cô lười tính toán đấu khẩu với bà Thẩm.
Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.vip!
Ngược lại Tô Ngạn Khải nói giọng non nớt: “Bà ơi, không còn sớm nữa.
Mặt trời đều ló ra khỏi đầu rồi.
Giọng nói trẻ con non nớt của Tiểu Khải khiến trong lòng Tô Mạnh có chút kinh ngạc.
Cập nhật nhanh nhất trên Truyện88.net
Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.vip!
Phải biết bình thường Tô Ngạn Khải không thích bị coi là con nít trước mặt người khác nên cậu nói chuyện cũng giống hệt người lớn.
Thế mà bây giờ lại nói vậy với bà, chắc trong lòng cũng thật sự quý mến bà Thẩm.
Theo như tính cách nghịch ngợm của cậu, thời gian ngắn như vậy mà đã tin cậy bà Thẩm thì chắc bà ấy đã đối xử với con rất tốt.
Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.vip!
Tô Mạnh âm thầm quan sát hai người sống chung thế nào.
Bà Thẩm nghe Ngạn Khải nói vậy thì cười khoe cả hàm răng trắng.
Bà nhìn cậu đầy cứng chiều: “Đúng đúng.
Cháu nói gì cũng đúng.
Thời gian không còn sớm nữa.
Mặt trời đã ló ra khỏi đầu rồi.”
Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.vip!
Cả nhà ngồi quây quần trước bàn ăn sáng.
Sau khi bà Thấm gặp bánh bao cho Ngạn Khải xong thì đột nhiên nhìn về phía Tô Manh: Tô Manh, hai vợ chồng con bàn bạc với nhau xem.
Bởi vì nhà con ít người nên để Ngạn Khải theo họ con.
Sau này nếu có đứa thì hai thì mang họ Thầm.
Cái này mẹ không có ý kiến nhưng phải đi đăng ký kết hôn.
Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.vip!
Tô Manh nhìn về phía Thẩm Dục An.
Ai ngờ Thẩm Dục An cúi đầu húp cháo, căn bản không chú ý tới ánh mắt của cô, hoặc là anh cũng không quá để ý tới lời của bà Thẩm.
Bạn đang đọc truyện trên Truyện 88.vip!
Bà Thẩm lại tiếp tục nói: “Mẹ thấy mấy người nổi tiếng kết hôn rồi đều đăng giấy kết hôn lên mạng.
Bây giờ Ngạn Khải đã chuyển vào nhà của chúng ta rồi, chuyện đi đăng ký cũng không thể kéo dài thêm nữa! Mẹ thấy hôm nay đang là ngày làm việc.
Các con đi đăng ký đi, sẵn tiện đăng lên mạng luôn.
Tốt biết bao nhiêu!”
Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha !!!
.