Bạn đang đọc truyện trên Truy en88.net!
Tô Mạnh có chút lo lắng về cái chân đang bị thương của Thẩm Dục An nên đã chủ động hỏi: “Bác sĩ, chân của...
chồng tôi sao rồi?"
Bạn đang đọc truyện trên Truy en88.net!
Hai chữ chồng tôi được cô nói rất nhẹ, nhẹ đến nỗi nếu không phải bác sĩ đang đứng bên cạnh thì sẽ nghe không rõ.
Bác sĩ đẩy mắt kính trên mặt, không quan tâm ánh mắt sắc bén của Thẩm Dục An đang nhìn mình, giữ đúng thái độ trách nhiệm của một người bác sĩ, bởi vì ngày hôm qua Thẩm Dục An chuyển động quá mạnh làm thay đổi vị trí của bột thạch cao, nói đơn giản là cần phải bỏ bột trở lại.
Bạn đang đọc truyện trên Truy en88.net!
Sau đó, ông ta nggiêm túc nói với Tô Manh rằng: “Thẩm phu nhân, nếu cô muốn chân của chủ tịch Thẩm sớm ngày bình phục, thì mỗi ngày cần phải chú ý chăm sóc chủ tịch nhiều hơn.
Chủ tịch Thẩm có lúc công việc quá bận, xử lí công việc sẽ quên đi mất.
Nhưng cô là người nhà nhất định phải chú ý nhiều hơn, không thể lại để bột thạch cao lệch đi nữa.
May mắn lần này không ảnh hưởng đến xương bị thương, nếu nghiêm trọng có thể để lại khuyết tật suốt đời.
Mọi người là người nhà nhất định phải chú ý.
Tô Manh bị bác sĩ dặn dò đến nỗi không dám ngẩng đầu lên mà cứ gật đầu giống gà mổ thóc: “Vâng vâng, tôi nhớ rồi.
Đã phiền bác sĩ rồi.”
Bạn đang đọc truyện trên Truy en88.net!
Thẩm Dục An không ngờ ông bác sĩ này lại nói ra sự thật như vậy.
Sắc mặt anh trông rất khó chịu, muốn ngắt lời bác sĩ: “Bác sĩ, sức khỏe của tôi tôi tự biết, đâu có nghiêm trọng như bác sĩ nói...”
Bạn đang đọc truyện trên Truy en88.net!
Ai ngờ Tô Manh quay đầu lại trừng mắt nhìn anh như Tiểu Khải thường ngày phạm lỗi: “Bác sĩ mới là chuyên gia, đương nhiên chúng ta phải nghe lời của chuyên gia."
Thẩm Dục An lần đầu tiên bị người khác trừng mắt như thế, trong lòng cảm thấy có chút kì lạ.
Bạn đang đọc truyện trên Truy en88.net!
Thấy Tô Manh lấy từ trong túi ra giấy bút và bắt đầu ghi chép những lời dặn dò của bác sĩ, trong lòng lại có chút ngọt ngào.
.
Sau khi Tô Manh tiến bác sĩ đi, quay đầu lại nói với giọng điệu tức giận: “Anh bị thương rồi còn làm gì mà chạy lung tung, có phải là anh không cần chân của mình nữa không?”
Bạn đang đọc truyện trên Truy en88.net!
Thẩm Dục An dựa lưng vào chiếc giường cao, nhìn thấy Tô Manh tức giận đến nỗi hai mắt tóe lửa, chống nạnh đứng ở trước giường, anh cảm thấy bị dạy bảo như thế dường như cũng không tôi.
Anh từ nhỏ đã thông minh hơn người, mối quan hệ với bố mẹ cũng không quá thân thiết.
Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha !!!
Bạn đang đọc truyện trên Truy en88.net!
Hơn nữa bố mẹ quá bận với công việc của mình, nên từ nhỏ đã quen với việc tự mình chăm sóc bản thân, có bệnh thì tìm bác sĩ gia đình, tuy nhiên anh chưa bao giờ thấy gia đình lo lắng cho mình như vậy.
Nghĩ đến Tô Mạnh nổi giận là vì lo lắng cho anh, trong lòng giống như đang uống mật ngọt.
Bạn đang đọc truyện trên Truy en88.net!
Tâm trạng rất vui nhưng trên mặt lại không biểu lộ ra, anh chỉ động đậy những ngón chân phủ trong chăn.
“Em đang lo lắng cho anh phải không?” Anh biết rõ nhưng vẫn cố tình hỏi.
Tô Mạnh bị Thẩm Dục An hỏi như thế, mới cảm thấy bản thân dường như phản ứng hơi quá.
Bạn đang đọc truyện trên Truy en88.net!
Cô và Thẩm Dục An chỉ là vợ chồng trên hợp đồng, không phải là vợ chồng thật.
Ngay cả khi Thẩm Dục An không chăm sóc tốt cho bản thân, thật sự chân bị què để lại khuyết tật, thì cũng có liên quan gì đến cô chứ?
Bạn đang đọc truyện trên Truy en88.net!
Cô căn bản không cần thiết để ý đến những vấn đề này.
Đối mặt với đôi mắt của người đàn ông trên giường, cô đứng thẳng lưng dậy, dõng dạc nói rằng: “Tôi chỉ là lo lắng cho bố của Tiểu Khải sau này có cái chân bị khuyết tật sẽ bị người ta cười nhẽo mà thôi.
Anh bây giờ là bố của Tiểu Khải, người lớn là người thầy đầu tiên của trẻ nhỏ, anh nên lấy mình làm gương.
Bạn đang đọc truyện trên Truy en88.net!
Nói những lời này ra, cô cảm thấy bản thân thật lịch sự.
Đúng, cô nhất định là vì Tiểu Khải mới để ý đến anh ta như thế.
Bạn đang đọc truyện trên Truy en88.net!
Còn những việc khác cô không dám nghĩ và cũng không muốn nghĩ.
Thẩm Dục An nhìn dáng vẻ của Tô Mạnh với lời nói thật lòng này, những ngón chân ngừng chuyển động lại, sắc mặt trở nên lạnh lùng.
Bạn đang đọc truyện trên Truy en88.net!
Anh cảm thấy đêm hôm qua mình nhất định bị Tô Manh mê hoặc rồi.
Sao anh lại thấy người phụ nữ này đáng yêu thế chứ? “Được rồi, anh biết rồi.
Nếu không có việc gì thì em có thể đi, bệnh viện có y tả rồi không cần em nữa."
Bạn đang đọc truyện trên Truy en88.net!
Tô Manh nghe lời đuổi khách của Thẩm Dục An, càng tức giận, cảm thấy Thẩm Dục An không nhận ra lòng tốt của cô.
“Tôi đây là quan tâm anh! Anh có thái độ gì vậy hả!”
Thẩm Dục An cầm bộ tài liệu trên tủ ở đầu giường a xem, giọng điệu lạnh lùng nói rằng: “Anh không cần.”
Bạn đang đọc truyện trên Truy en88.net!
Bốn chữ đơn giản đó khiến Tô Manh tức giận đến nỗi muốn nhảy cả lên.
“Anh cho rằng tôi muốn quan tâm anh à! Tôi quan tâm anh, là vì Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net
Đột nhiên từ ngoài cửa một cái đầu nhỏ chui vào, là một trong những thư kí của Thẩm Dục An.
Bạn đang đọc truyện trên Truy en88.net!
Cô gái dường như bị bầu không khí trong phòng làm giật nảy mình, lời nói rất cẩn thận nghiêm túc: "Chủ tịch, phu nhân.”
Tiểu lí cầm trong tay hộp cơm đi theo sau cô gái đó, dường như rất mệt, mở cửa bước vào: “Chủ tịch, tôi đưa cơm sáng cho chủ tịch”
Bạn đang đọc truyện trên Truy en88.net!
Thẩm Dục An nhíu mày, lạnh lùng nhìn Tiểu Lí: “Không phải bảo anh hôm nay nghỉ ngơi sao?”
Tiểu Lí rất sợ ánh mắt lạnh lùng nhìn người khác đó của chủ tịch, chỉ nhìn thôi cũng đã khiến cho người ta sợ hãi run lẩy bẩy: “Chủ tịch, Tiểu Phương là người mới đến, cô ấy không biết khẩu vị của chủ tịch nên mới gọi điện thoại cho tôi.”
Bạn đang đọc truyện trên Truy en88.net!
Anh quay người sang nhìn thư kí Tiểu Phương, không hề vì Tiểu Phương là một cô gái mà tỏ ra khoan dung: “Công ty không cần người không có năng lực.
Một câu nói đơn giản đã làm Tiểu Phương sợ đến đỏ hoe mắt, nhưng cô ấy cắn rằng chịu đựng, không để nước mắt rơi xuống: “Vâng.
Bạn đang đọc truyện trên Truy en88.net!
Tô Manh luôn luôn nhớ cần phải giữ hình tượng vợ chồng thương nhau trước mặt người ngoài.
Nhưng giờ cô đang giận Thẩm Dục An, rất khó để nở nụ cười với Thẩm Dục An.
Bạn đang đọc truyện trên Truy en88.net!
Khuôn mặt cô lạnh lùng, cầm gói thức ăn Tiểu Lí mang từ nhà hàng năm sao mở ra, để trước mặt Thẩm Dục An.
Tô Manh tức giận, Thẩm Dục An cũng vậy.
Bạn đang đọc truyện trên Truy en88.net!
Hai người đều cố chấp giống nhau, sắc mặt người nào cũng rất khó coi.
Bầu không khí im lặng dọa Tiểu Lí đứng bên cạnh không giám nói điều gì.
Bạn đang đọc truyện trên Truy en88.net!
Anh ta thầm kêu khổ trong lòng.
Vì muốn để lại ấn tượng tốt với Tiểu Phương mà đã dậy sớm đi lấy thức ăn, không ngờ không được gì mà còn phải chịu đựng sự hằn học của Thẩm Dục An, nếu biết trước như thế này thì anh ta đã không đến, ở nhà nghỉ ngơi còn tốt hơn.
Bạn đang đọc truyện trên Truy en88.net!
Ai da, mê gái là bán nước.
Anh ta cũng không biết tại sao chủ tịch và phu nhân rõ ràng ngày hôm qua tình cảm vẫn còn rất tốt, tại sao hôm nay hai người lại giận nhau rồi.
Bạn đang đọc truyện trên Truy en88.net!
Tô Manh đứng bên cạnh, ngửi thấy mùi thơm từ trong hộp cơm của Thẩm Dục An bay ra, bụng không chịu nổi kêu lên rột rột.
Âm thanh rột rột trong căn phòng yên tĩnh nghe rõ mồn một.
Bạn đang đọc truyện trên Truy en88.net!
Mọi người đều nhìn cái bụng của Tô Manh.
ha!
Bạn đang đọc truyện trên Truy en88.net!
Cập nhật nhanh nhất trên Truyện88.net
.