Bạn đang đọc truyện trên Truyện-88.net!
Đồ đạc trong ngôi biệt thự này cũng theo phong cách châu Âu xa hoa hào nhoảng, thậm chí bộ ấm trà mà người hầu bưng đến cũng được làm bằng chất liệu bạc.
Tô Manh nhìn bộ ấm trà màu bạc trên bàn trà màu vàng đó, cảm thấy thật tinh tế
Bạn đang đọc truyện trên Truyện-88.net!
Vậy ra Thẩm Dục An hằng ngày mặc quần áo bình thường chỉ là đang ngụy trang, còn bản chất thì anh ta cũng theo cái gi thẩm mỹ nhà giàu chuộng màu vàng màu bạc sao?
Bà Thẩm thấy Tô Manh sau khi bước xuống ô tô không nói một lời gì, cho rằng cô đang bị sốc bởi nội thất trong nhà nên không thể nói nên lời.
Bạn đang đọc truyện trên Truyện-88.net!
Bà Thẩm cầm cốc trà uống một ngụm rồi nói rằng: “Tô Manh, sau này ở đây chính là nhà của cô rồi, có việc gì thì đừng khách khí, cứ dặn dò người hầu là được rồi.”
Tô Manh nhẹ nhàng gật đầu.
Bạn đang đọc truyện trên Truyện-88.net!
Bà Thẩm nghĩ đến phòng ngủ trẻ em mà bà đã thì tự tay bố trí sắp xếp, nôn nóng muốn đưa Tiểu Khải lên lầu: “Tiểu Khải, bà đã chuẩn bị phòng cho cháu rồi, chúng ta đi xem nào.
Ngay sau khi biết được sự tồn tại của Tiểu Khải, bà ta đã bắt đầu chuẩn bị phòng trẻ em trong nhà.
Bạn đang đọc truyện trên Truyện-88.net!
Đến lúc này, căn phòng đã được trang trí xong, mùi sơn cũng đã bay hết, lúc này Tiểu Khải có thể chuyển đến đây ở.
Tô Mạnh cùng bà Thẩm lên lầu.
Bạn đang đọc truyện trên Truyện-88.net!
Trên bức tường của biệt thự treo những bức tranh nổi tiếng, trong mỗi góc tường đặt đủ loại đồ cổ khác nhau, đâu đầu cũng thấy màu của tiền.
Ngay cả lan can lên lầu cũng đều làm bằng cột mạ vàng, ánh đèn thủy tinh chiếu xuống thật làm người khác lóa måt.
Bạn đang đọc truyện trên Truyện-88.net!
Ngôi biệt thự rất rộng, hành lang trên lầu vô cùng dài, Tô Manh thầm đoán trên lầu ít nhất cũng phải có mười phòng.
Tô Mạnh theo sau bà Thẩm đi qua một cánh cửa màu vàng, sau cùng dừng lại bên ngoài một cánh cửa màu xanh nhạt.
Bạn đang đọc truyện trên Truyện-88.net!
Bà Thẩm đẩy cánh cửa ra với vẻ hào hứng: “Tiểu Khải, cháu xem có thích không?"
Thực ra trước khi bước vào, Tô Mạnh rất lo lắng bà Thẩm sẽ cho Tiểu Khải ở một căn phòng cũng dát vàng rực rỡ đầy ánh sáng lấp lánh.
Bạn đang đọc truyện trên Truyện-88.net!
Thậm chí càng lo lắng, trẻ nhỏ sống trong căn phòng sáng chói quá mức sẽ ảnh hưởng đến thị lực.
Nhưng khi cửa phòng mở ra, cô cảm thấy nhẹ nhõm khi nhìn thấy căn phòng này đều được thiết kế theo phong cách của trẻ nhỏ.
Bạn đang đọc truyện trên Truyện-88.net!
Màu sắc chủ đạo trong căn phong là màu xanh nhạt, ra trải giường trên chiếc giường cao là loại chuyên thiết kế cho trẻ nhỏ, lên giường phải trèo bậc thang, nhưng khi xuống có thể tự thả trượt xuống.
Bà Thẩm có lẽ cũng biết được một vài sở thích của Tiểu Khải, nên mới đặt thêm cả một cái bàn máy tính nhỏ trong phòng, trên bàn đã lắp đặt một cái máy tính hãng Alienware.
Bạn đang đọc truyện trên Truyện-88.net!
Hơn nữa máy tính cũng không phải là màu đen Alienware thông thường, mà là màu xanh nhạt, bộ phận logo được thiết kế lấp lánh. Đọc truyện mới nhất tại Truyện88.net
Tô Manh nhìn kĩ, ồ, hóa ra là kim cương.
Bạn đang đọc truyện trên Truyện-88.net!
Có lẽ gia đình nhà họ Thẩm vẫn không thể từ bỏ sở thích ánh vàng rực rỡ như vậy.
Ngoài giường và máy tính ra, một góc khác của căn phòng trải tấm thảm màu trắng, xung quanh đặt những loại đồ chơi khác nhau, chỉ riêng khu vực chơi đã có kích thước bằng một căn phòng của người bình thường.
Bạn đang đọc truyện trên Truyện-88.net!
Ngoài ra, căn phòng này còn có cả nhà là vệ sinh và phòng thay đồ.
Dụng cụ tắm rửa trong nhà vệ sinh đều được thiết kế theo chiều cao của Tiểu Khải, phòng thay đồ cũng đã bố trí sẵn những bộ quần áo, giày dép theo thương hiệu và theo mùa.
Bạn đang đọc truyện trên Truyện-88.net!
Tô Manh là một nhà thiết kế thời trang, biết rất nhiều thương hiệu quần áo nổi tiếng, cô nhìn lướt qua đã nhận ra ngay những bộ trang phục trong phòng thay đồ đều là những thương hiệu nổi tiếng trên thế giới, vớ đại một bộ cũng phải mấy trăm Euro.
Ước chừng giá của những bộ áo quần trong phòng thay đồ đó vượt hơn trăm vạn nhân dân tệ.
Bạn đang đọc truyện trên Truyện-88.net!
Đến lúc này, Tô Manh đã tê liệt với tiền rồi.
Cô chỉ còn cách an ủi bản thân, đây mới đúng là phong cách của nhà giàu nhất Trung Quốc nên có.
Bạn đang đọc truyện trên Truyện-88.net!
Bà Thẩm thỏa thích khoe khoang, bà ta nhìn đồng hồ, thấy đã chín giờ, nên bắt đầu giục Tiểu Khải đi ngủ: “Tiểu Khải, cũng muộn rồi, cháu nên tắm rửa đi ngủ đi."
Tô Manh thấy bà Thẩm dắt Tiểu Khải đi vào phòng vệ sinh, có lẽ bà ấy muốn giúp Tiểu Khải tắm rửa, Tô Manh liền mở miệng ngăn bà ấy lại: "Bác gái, Tiểu Khải có thể tự tắm, bác không cần giúp đâu.”
Bạn đang đọc truyện trên Truyện-88.net!
Bà Thẩm nhìn Tiểu Khải với vẻ hoài nghi, sau khi nhận được câu trả lời của Tiểu Khải bà mới buông tay, đưa mắt nhìn theo Tiểu Khải đi vào phòng vệ sinh.
Tô Manh nhìn cái giường nhỏ một mét năm đó của Tiểu Khải, nghĩ đến tối nay mình cũng phải ở tại nhà họ Thẩm, căng thẳng nắm chặt túi xách: “Bác gái, vậy tối nay con ở đâu?"
Bạn đang đọc truyện trên Truyện-88.net!
Bà Thẩm nhìn cái vẻ căng thẳng của Tô Manh, nhếch môi cười: “Phòng khác vẫn chưa được thu dọn sửa sang, cô đã cùng Dục An nhà tôi công bố tình cảm rồi thì tối nay cứ ở phòng của Dục An đi."
Thực ra người hầu nhà họ Thẩm nhiều như thế, thu dọn một phòng trống là rất nhanh.
Bạn đang đọc truyện trên Truyện-88.net!
Nhưng tối nay Tô Manh đã nhiều lần làm bà ta không thoải mái, nên bà ta chẳng muốn tốn quá nhiều tâm sức với Tô Manh, thế là đẩy Tô Manh đến phòng của Thẩm Dục An.
Tô Manh hoảng hốt đến nỗi suýt nữa nhảy lên: “Như vậy, như vậy không thích hợp cho lắm!”
Bạn đang đọc truyện trên Truyện-88.net!
Bà Thẩm giật mình trước phản ứng của Tô Manh, nhíu mày nhìn Tô Manh với sự căm ghét: “Cô phản ứng gì mà dữ dội thế? Hai đứa đã có con với nhau rồi, cô ở trong phòng của nó thì có sao đâu?" Truyện88.net website cập nhật truyện nhanh nhất
Tô Mạnh không thể nói được gì bởi bà Thẩm nói không sai, có nỗi khổ mà không thể nói ra được.
Bạn đang đọc truyện trên Truyện-88.net!
Cho dù trong lòng không muốn nhưng dưới ánh mắt thúc ép của bà Thẩm, cô chỉ có thể giả vờ giữ bình tĩnh: “Không phải Thẩm Dục An có thoái quen thích sạch sẽ sao, con sợ con ở phòng anh ấy, anh ấy sẽ không vui. “Tập làm quen nó đi. Hai đứa là vợ chồng, sớm muộn cũng ngủ chung một phòng, tối nay cô cứ ngủ phòng của nó đi, nó không dám tức giận đâu.”
Tô Mạnh vẫn muốn nói điều gì đó, nhưng bà Thẩm căn bản không cho cô ấy cơ hội: “Được rồi, không nói nữa, tôi bảo người hầu đưa cô đến phòng của nó."
Bạn đang đọc truyện trên Truyện-88.net!
Tô Mạnh định mượn Tiểu Khải để làm cái cớ kéo dài thời gian một lúc: “Nhưng Tiểu Khải vẫn chưa ngủ, con ở lại dỗ cho nó ngủ một lúc."
Bà Thẩm xua tay, vẻ mặt bực bội: “Có tôi ở đây, cô lo lắng gì?"
Bạn đang đọc truyện trên Truyện-88.net!
Tô Mạnh hết cách, chỉ có thể để người hầu đưa đến phòng của Thẩm Dục An.
Trên đường, cô nghĩ đến việc tối nay ngủ trong phòng Thẩm Dục An mà hồi hộp đan các ngón tay lại với nhau, cũng không để ý đến ánh mắt lén lút quan mình của người hầu. sát
Bạn đang đọc truyện trên Truyện-88.net!
Hai người dừng lại ngoài một cánh cửa cuối cùng ở góc hành lang.
Cánh cửa đó màu nâu giống với những phòng khác.
Bạn đang đọc truyện trên Truyện-88.net!
Người hầu đẩy cửa ra.
Tô Mạnh cúi đầu xuống nhìn đầu ngón chân của mình, bặm môi lại bước vào cửa.
Bạn đang đọc truyện trên Truyện-88.net!
Vừa bước chân vào phòng của Thẩm
Dục An, Tô Manh nhìn thấy một không gian màu đen trắng.
Bạn đang đọc truyện trên Truyện-88.net!
Căn phòng của Thẩm Dục An và nội thất bày trí trong phòng dường như là hai thái cực khác nhau.
Nếu nói thiết kế ở phòng khách được trang hoàng hết sức rực rỡ thì căn phòng của Thẩm Dục An lại cực kì đơn giản.
Bạn đang đọc truyện trên Truyện-88.net!
Trong căn phòng này, ngoài một chiếc giường lớn ra thì không có những vật dụng lớn khác.
Ra giường cũng là màu xanh nhạt, nhìn quanh một lượt đều không có gì đặc biệt.
Bạn đang đọc truyện trên Truyện-88.net!
Trên sàn cũng không trải thảm, chỉ lát gạch màu trắng nhạt.
Căn phòng trống trải như thế này khiến cho Tô Manh sững sờ.
Bạn đang đọc truyện trên Truyện-88.net!
Cô bỗng phát hiện trên bức tường hình như có một chút ánh sáng lờ mờ, cảm thấy hiếu kì liền bước đến xem.
Cô nhận ra rằng bức tường đối diện với giường hóa ra là một cửa sổ lớn chạm đất, đứng trước cửa sổ có thể thấy rõ một dãy núi tối đen ở đằng xa, thậm chí ngẩng đầu lên còn có thể thấy rõ ảnh trăng sáng trên bầu trời.
Bạn đang đọc truyện trên Truyện-88.net!
Cô say sưa ngắm nhìn ánh trăng, ngay cả người hầu đi ra rồi trở lại phòng lúc nào cũng không hay biết.
Sau đó khi người hầu đột nhiên mở miệng nói gì đó cô mới bừng tỉnh: “Tiểu Thư, đây là dụng cụ tắm rửa và quần áo đồ, nếu có yêu cầu gì, cô có thể gọi điện thoại ở bên giường.
Bạn đang đọc truyện trên Truyện-88.net!
Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net