Ông Bố Bỉm Sữa Mang Theo Con Gái Về Nông Thôn Làm Giàu


Theo lý mà nói, nếu trong hoàn cảnh bình thường, một mình anh làm hết những việc này nhất định mệt mỏi rã rời.


Thế nhưng ở trong không gian này, một mình anh vừa làm ruộng lại tưới nước, song vẫn thoải mái nhẹ nhàng!

Lâm Phong vừa nghĩ, lập tức rời khỏi không gian, quả nhiên, ở thế giới bên ngoài chỉ mới qua mấy phút mà thôi, đồ ăn anh nấu vẫn còn đang bốc hơi nghi ngút đấy!

"Thiến Thiến, ăn cơm!"

Lâm Phong bưng đồ ăn lên bàn, vui vẻ nhìn về phía Thiến Thiến: "Tôm bóc vỏ mà con thích ăn nhất làm xong rồi nè!"

Thiến Thiến cũng vừa vẽ xong, cười hì hì giơ lên bức tranh trong tay cho Lâm Phong xem.


"Ba ba, ba ba xem Thiến Thiến vẽ có đẹp không!"

Lâm Phong vốn chỉ tùy ý liếc nhìn, nhưng vừa nhìn, đích thật khiến anh kinh ngạc!

Chỉ thấy trên bức tranh của Lâm Thiến Thiến, hiện ra một ngôi nhà nhỏ kiểu châu u một bãi cỏ xanh rộng lớn, trong đó có cây cỏ màu xanh, bông hoa màu vàng, thậm chí ở trong một đám người nhỏ bé trừu tượng, Lâm Phong còn nhận ra bóng dáng của cô giáo Lệ Lệ!

"Vẽ đẹp quá!"

Lâm Phong không có tế bào nghệ thuật gì, chỉ cảm thấy bức tranh này thật sự rất đẹp, anh cười cười hài lòng, ôm lấy Thiến Thiến hôn một cái.



"Ôi con gái của ba lợi hại quá! Lợi hại hơn ba ba nhiều! Thiến Thiến phải chăm chỉ học bài biết không? Sau này cũng đừng làm việc chân tay giống như ba ba, quá cực khổ rồi!"

Lâm Phong ôm Thiến Thiến ngồi bên bàn cơm, Thiến Thiến siết chặt quả đấm nhỏ núc ních thịt, chăm chú nhìn Lâm Phong, gật gật đầu: "Ba ba yên tâm, Thiến Thiến sau này sẽ nuôi ba ba, kiếm tiền cho ba ba tiêu!"

Lâm Phong nghe vậy, cười khúc khích, lập tức đơm cho cô bé một chén cơm cho!

"Tốt tốt tốt! Thiến Thiến nuôi ba ba! Vậy ăn cơm trước! Ăn cơm no, trưởng thành, mới có năng lực nuôi ba ba, biết không?"

Thiến Thiến vươn cánh tay nhỏ núc ních thịt, bưng lên chén cơm bắt đầu ăn, dáng vẻ rõ ràng là tưởng thật!

Lâm Phong bỗng nhiên cảm thấy ấm áp, anh nhìn Thiến Thiến một lúc, sau đó mới đơm cơm cho mình rồi ăn từng miếng từng miếng!

Hiện tại anh là người có không gian rồi!

Anh nhất định phải cho Thiến Thiến điều kiện trưởng thành tốt nhất!

Cơm nước xong, rồi tắm rửa cho Thiến Thiến, Lâm Phong đem quạt điện đến phòng của Thiến Thiến, để cách Thiến Thiến rồi mới bật quạt.


Anh phải mau đổi một chiếc máy điều hòa mới được, dù sao dùng quạt gió rất dễ bị sổ mũi, Thiến Thiến nhiều lần đều bởi vì nằm quạt gió mà chảy nước mũi.


"Thiến Thiến ngoan, ngủ thôi nào, ngủ ngon.


"

"Ba ba ngủ ngon.

"

Thiến Thiến ngoan ngoãn nói.


Thấy tiếng hít thở của Thiến Thiến đều đều, Lâm Phong mới rón rén lui ra khỏi phòng.


Anh mở đèn trong phòng khách, lại mở quạt trần, ngồi bên bàn cơm lấy ra smartphone, tìm kiếm điện thoại của công ty cho thuê xe.


Ngày mai sẽ giao hàng ô mai rồi.


Anh không thể nào trực tiếp biến ra một đống ô mai cực lớn ngay trước mắt của Trần Kỳ Nguyên được ha!?

Anh mở trang về một công ty cho thuê xe tên là "Nhanh hơn người một bước", cũng có cho thuê cả xe tải lớn.


12000 đến 13000 cân, cũng chính là hơn 6 tấn, thông thường xe vận tải nhỏ là có thể chứa đủ.


Anh gọi điện thoại qua, là một thanh niên trẻ nghe điện thoại.


"A lô, xin chào ngài, xin hỏi cần thuê xe sao?"

"Ừ, muốn tìm một chiếc xe tải nhỏ có thể chở 6 tấn hàng, không cần tốt, giá cả rẻ một chút, ngày mai tôi thuê một ngày, tốn bao nhiêu tiền?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận