Ông Bố Bỉm Sữa Mang Theo Con Gái Về Nông Thôn Làm Giàu


Nghe được xe Ly tử tên này, Lâm Phong trong lòng vui vẻ.


Đúng rồi.


Anh có một mẫu đất, muốn kiếm đồng tiền lớn, trồng anh đào cũng là một lựa chọn tốt!

Ý nghĩ chợt lóe lên ở trong đầu, mà bây giờ quan trọng nhất là anh phải giải quyết phiền toái này trước!

"100 tệ một cân.

"

Lâm Phong mở miệng nói.


Người đàn ông trung niên lập tức giống như là mèo bị đạp phải đuôi, chỉ thiếu chút nữa là nhảy dựng lên!

Cái gì? !

100 tệ một cân? !

Đây không phải là ăn cướp sao? !

"Cậu đang đi ăn cướp sao! Quá mắc!"

Gã giận dữ nói.


Lâm Phong thì dù gấp vẫn ung dung liếc nhìn người đàn ông trung niên, mở miệng cười: "Buôn bán vốn chính là anh tình tôi nguyện, tôi ép anh mua sao? Không mua thì thôi bỏ đi, tôi còn phải về nhà nấu cơm, mời anh cùng con trai anh tránh ra.

"


Lâm Phong nói xong, bèn dùng chìa khoá nổ máy xe ba bánh chạy bằng điện, cứ như nếu người đàn ông trung niên không nhường đường, anh sẽ trực tiếp lái xe tới!

"Con muốn ăn dâu tây! Con muốn ăn dâu tây! Hu hu hu hu! !"

Vũ Vũ oà khóc lớn tiếng, nước mắt nước mũi chảy đầy mặt!

Không ít phụ huynh nghe tiếng khóc đều vây đến, người đàn ông trung niên sợ mất mặt, cắn răng, móc ra một tờ tiền giá trị 100 tệ đưa tới.


"Cho tôi một cân! Phải cân đủ! Bằng không tôi kiện cậu!"

Lâm Phong lấy ra cân điện tử từ trong góc, lại từ phía sau xe ba bánh lấy ra 5 quả ô mai, ném vào trong.


Hừm!

1 cân 2 lạng!

"Mọi người đều là phụ huynh, 2 lạng này coi như tặng anh.

"

Nói xong bỏ vào bao, đưa tới.


Người đàn ông trung niên xanh xám mặt mày, tức đến mức vừa lấy bao, đã bồng thằng con béo ú đi liền.


Tiếng nổ xe ục ục ục ục vang lên, Lâm Phong nổ máy xe điện ba bánh, hướng về phía Lâm Thiến Thiến cười: "Đi thôi, chúng ta đi mua đồ ăn! Thiến Thiến hôm nay muốn ăn gì?"

"Thiến Thiến muốn ăn trứng tráng cà chua!"

"Còn gì nữa không?"


"Còn muốn ăn tôm!"

"Tốt! Ba ba mua hết luôn!"

Mua xong đồ ăn, về đến nhà đã là 6 giờ tối rồi.


Lâm Phong kéo ghế cho Thiến Thiến ngồi xong, lại đưa cặp sách của Thiến Thiến cho cô: "Cô giáo nói Thiến Thiến có bài tập, phải không?"

"Dạ!"

Thiến Thiến gật cái đầu nhỏ, cười hi hi: "Ngày hôm nay đi dạo chơi, cô giáo bảo chúng con vẽ nhà! Ngôi nhà kia đẹp lắm!"

Lâm Phong xoa xoa đầu của Thiến Thiến, hướng về phía Thiến Thiến nói: "Thiến Thiến chăm chỉ làm bài tập vẽ nha, ba ba làm cơm cho Thiến Thiến, có được không?"

"Dạ!"

Lâm Phong đi vào bếp, trước tiên vo gạo, sau đó để vào trong nồi cơm điện, nhấn nút nấu cơm.


Lúc này mới bắt đầu nấu ăn.


Làm tôm bóc vỏ xào rau xanh, còn có trứng tráng cà chua cuối cùng là canh trứng rong biển.


Lâm Phong nấu ăn rất nhanh, sau khi đồ ăn làm xong thì cơm cũng vừa nhảy lên nút chín, chỉ là lúc này còn phải để cơm ninh một lúc, nếu không sẽ dính nồi.


Anh nhìn Thiến Thiến còn đang vẽ tranh, tâm thần khẽ động, chợt chui vào không gian.


Trong không gian, hạt giống ô mai còn lẳng lặng nằm bên cạnh linh tuyền, 50 hạt dưa hấu toả ra tia sáng đen như mực.


Anh cầm lấy hạt giống ô mai, chậm rãi đi dọc theo bờ ruộng, hạt giống ô mai trong tay đã rải đều trên đất, đợi sau khi rải xong, anh lại dùng chân đạp lên, giẫm hạt giống vào trong bùn đất.


Sau khi gieo xong hạt giống ô mai, anh lại làm theo cách cũ, rải hạt giống dưa hấu vào rìa ruộng.


Làm xong xuôi mọi thứ, Lâm Phong lại dùng nước linh tuyền, tưới một lần, lúc này mới hài lòng vỗ vỗ tay.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận