“Ngô ~ “
“Olvia...Ngươi đang làm cái gì?”
Cảm nhận vành tai truyền đến cảm giác ướt át, Tadashi Ringo trái tim đập thình thịch, khuôn mặt đỏ ửng, xấu hổ nhìn Olvia chất vấn.
Nàng lúc này một mặt mộng bức, không biết chuyện gì xảy ra.
“Ta đang làm gì ngươi không phải đã biết sao?”
Olvia thở hồng hộc nói.
Nàng động tác không chút nào dừng lại.
Bàn tay ăn mặn không biết lúc nào đã chui qua thông đạo, hướng về hang động hai tiểu thỏ con đùa giỡn.
“Đừng... Không nên!!! Đừng có đụng nơi đó!!!”
Tadashi Ringo giãy dụa, trong lòng tràn đầy bối rối.
Nếu như muốn, nàng có thể dễ dàng tránh thoát, nhưng làm vậy Olvia nhất định sẽ bị thương.
Olvia không muốn nghe Tadashi Ringo nói nhiều, đầu khẽ chuyển hướng, cúi đầu ngậm cặp môi mềm mại.
“Ngô ~”
Cảm nhận trong hang miệng truyền đến cảm giác nóng bỏng, ướt át.
Tadashi Ringo dục vọng nhất thời bị kích thích, trong mắt tiêu cự trở nên mê mang, giãy dụa không còn như ban đầu mãnh liệt.
Một lúc lâu sau...
Hai người môi tách ra, trong phòng chỉ còn lại thanh âm thở hồng hộc.
Tadashi Ringo trong lòng đầy mê mang, không biết nên làm thế nào.
Về mặt lý trí, nàng biết hành động này là không đúng, theo lý thuyết, nàng phải dừng ngay việc này lại.
Ngược lại.
Về mặt cảm tình.
Tadashi Ringo đối với Olvia cũng tồn tại một loại đặc thù yêu thích.
Hơn nữa, nếu như ngăn lại Olvia hành vi.
Tadashi Ringo tin tưởng, tương lai hai người bọn họ mối quan hệ chắc chắn sẽ trở nên gay go.
“Ngô ~”
Olvia không có cho Tadashi Ringo nhiều cơ hội suy nghĩ, cảm nhận bàn tay không an phận Olvia, nàng cả người mềm nhũn lên.
....
Nhìn xem Tadashi Ringo vẻ mặt mâu thuẫn, Olvia trong lòng do dự.
Nàng không biết mình làm vậy là đúng hay là sai.
Kỳ thực lúc làm ra hành vi này, Olvia trong lòng rất hối hận.
Nhưng một khi đã làm, nàng không cách nào dừng lại.
Đâm lao thì phải theo lao.
Hơn nữa, Tadashi Ringo quá mức mê người rồi.
Nàng trên thân tồn tại đặc thù khí chất.
Thứ này giống như ma túy đồng dạng, nó liên tục dụ hoặc người khác sa đọa, cho dù ý thức được không đúng, nhưng muốn dừng lại là không thể nào.
“Ringo tương, ngươi cho ta được chứ?”
Chần chờ trong chốc lát, Olvia say mê nhìn xem dưới thân mình yêu tinh hỏi.
“Ta còn có lựa chọn khác sao?”
Tadashi Ringo cười khổ nói.
Đồng ý cũng không được, từ chối cũng không xong.
Không lựa chọn được, Tadashi Ringo quyết định để việc này theo tự nhiên.
Nói dễ hiểu đó là Tadashi Ringo buông tay, không phản kháng.
“Đương nhiên là không!!!”
Olvia trong lòng vui sướng đáp.
Tadashi Ringo thái độ mặc dù không giống như đồng ý, nhưng đồng thời cũng không phản đối.
Đối với Olvia mà nói, như vậy đã đủ.
Olvia cúi đầu hôn bờ môi Tadashi Ringo.
Đầu lưỡi đầy mãnh liệt tấn công vào.
Tadashi Ringo lúc này đã không phản kháng.
Hai tay vòng qua ôm lấy cổ Olvia, động tác phối hợp.
(TỈNH LƯỢT 3 VẠN CHỮ)
....
....
Ở một nơi nào đó.
Orochimaru nhíu mày lại.
Vừa rồi, nàng đang cùng Tadashi Ringo giao lưu.
Không biết vì nguyên nhân gì, bọn họ liên lạc bị cắt đứt.
Đúng lúc này, một cảm giác nguy hiểm truyền đến.
《 Xà Ảnh 》
Orochimaru nháy mắt biến mất tại chỗ.
Màu vàng bóng mờ xoẹt ngang qua.
Một bóng người dừng lại ở vị trí Orochimaru vừa đứng.
“Thật đáng sợ, cho dù không có Haki, nhưng giác quan lại như cũ mãnh liệt...”
Người này là Kizuru, hắn nhận được Sengoku mệnh lệnh lập tức đến đây.
Trong lòng hắn âm thầm kêu khổ.
Nói thật, hắn không muốn nhận nhiệm vụ này.
Nhưng hắn không có lựa chọn khác, cũng không thể kháng cự cấp trên mệnh lệnh.
....
Tại trên thuyền hải tặc nghe được tiếng động, cũng lập tức chú ý đến bên này tình huống.
“Là Kizuru đại tướng, hắn đến để bắt chúng ta.”
“Sách! Tiểu tử này nhanh như vậy đã lên làm đại tướng, xem ra ta bị giam trong thời gian này, rất nhiều chuyện đã xảy ra.”
....
“Chư vị, ta tìm các ngươi vị trí rất cực khổ, có thể hay không mời cùng ta trở về ngục giam sao?”
Kizuru nhìn xem xung quanh khắp nơi đều là hải tặc có tiếng, trong lòng mệt mỏi.
Những hải tặc nơi này không ai là không hung ác.
Trước kia hải quân vì bắt giữ bọn họ mà trả giá vô cùng lớn.
Bây giờ những người này tập trung lại cùng một chỗ.
Đây không phải là tin tức tốt gì.
....
Đối với Kizuru câu hỏi.
Xung hải tặc đương nhiên sẽ không đúng ý.
“Không thể...”
“Muốn ta trở về nơi tăm tối đó! Nằm mơ đi thôi!”
“Đúng đó, nhanh cút đi, chúng ta sẽ không trở về...”
...
Bị từ chối Kizuru không chút nào ngoài ý muốn.
Nếu như bọn họ dễ dàng như vậy đồng ý, đây mới thật sự là kỳ lạ.
“Như vậy không còn cách nào khác, ta chỉ có thể dùng vũ lực cưỡng ép đem các ngươi quay về!”
....
“Cưỡng ép mang chúng ta trở về? Ha ha ha ha! Tiểu tử...Nhiều năm như vậy không gặp, ngươi trở nên rất phách lối!”
Hải tặc tầng năm thì không nói, nhưng hải tặc tầng sáu sau khi nghe Kizuzu lời nói thì đặc biệt kích động.
“Tiểu tử, để ta xem...Ngươi thực lực cùng cái miệng thúi của các ngươi có đủ cân đối hay không!”
....
“Thật đáng sợ, xem ra ta là bị xem thường.”
Kizuru biểu lộ trở nên dị thường nghiêm túc.
Vừa rồi bọn họ lời nói đã kích thích đến hắn.
Trước kia còn nhỏ yếu bị xem nhẹ thì không nói.
Bây giờ không giống nhau.
Làm một cường giả.
Trong lòng đều tồn tại đặc thù lòng kiêu ngạo.
....
“Ngươi bị tốc độ ánh sáng đá qua chưa?”
“Thật nhanh!!!”
Đối mặt với Kizuru tốc độ, xung quanh hải tặc đều kinh ngạc.
Kizuru tốc độ quá nhanh, muốn né tránh là không thể nào, biện pháp duy nhất là ngạch kháng.
Haki vũ trang bọc lấy cánh tay.
Trực tiếp ngạch kháng.
Ầm!
Thanh âm chấn động vang lên, trên đại sảnh xuất hiện một cái hố thật sâu.
...
Nơi khác, Orochimaru nhìn xem Kizuru và hải tặc chiến đầu.
Nàng không làm ra ngăn cản.
Trong lòng rơi vào trầm tư.
Kizuru độ phiền phức ở chiến tranh lần trước nàng đại khái hiểu rõ.
Lúc đó nếu như không phải Tadashi Ringo sở hữu siêu cường trực giác.
Muốn cùng người này đối kháng vô cùng khó khăn.
Orochimaru trong lòng suy tư, không biết nên dùng biện pháp gì để giải quyết hắn.
Trong đầu linh quang chợt lóe lên.
“Có...!!!”
Orochimaru nãy sinh ra một ý tưởng.
....
“Nàng là muốn làm gì?”
Kizuru mặc dù đang cùng người khác đánh, nhưng hắn vẫn không quên chú ý Orochimaru tình huống.
Orochimaru vừa mới khác lạ tình huống, hắn ngay lập tức cảnh giác.
“Tiểu tử, cùng ta đánh vậy mà lại dám phân tâm! Gấp trăm lần tốc độ!!!”
Đại hải tặc tốc độ cường hóa, hắn ngay lập tức xuất hiện trước mặt Kizuru.
Công kích hạ xuống.
Kizuru lợi dụng ưu thế tốc độ, vô cùng dễ dàng né tránh.
“Không tốt!”
Vừa né xong, Kizuru không có chút nào vui vẻ, sắc mặt dị thường khó coi.
Hắn phát hiện, xung quanh con thuyền bị bọc lại bởi hồng quang kết giới.
Hắn bị giam.
Bị giam tại nơi này.
Kết giới này độ cứng ra sao hắn tinh tường.
Mặc dù không phải là không thể phá vỡ.
Nhưng muốn phá vỡ phải mất rất nhiều thời gian, không phải muốn phá là phá được.
“Ha ha, tiểu tử...Bây giờ ngươi muốn đi cũng đã đi không được, ở lại nơi này cùng chúng ta chơi đùa đi!”
Không ít hải tặc trở nên hưng phấn.
Bị giam lâu như vậy.
Bọn họ trong lòng đã sớm phát chán.
Bây giờ Kizuru bị nhốt lại ở nơi này, bọn họ trở nên hưng phấn.
“Thật đáng sợ, vậy mà quên mất những kẻ đã chết kia có năng lực này!”
“Nhưng muốn nhờ nó để đánh bại ta, có phải hay không quá xem thường ta rồi.”
Orochimaru nghe được Kizuru lời nói, nàng cảm thấy thú vị.
Giam cầm Kizuru lại để đánh bại đối phương?
Biện pháp này mặc dù rất tốt, nhưng Orochimaru không dự định dùng nó để đánh bại Kizuru.
Quá mức phiền phức!
Nàng có biện pháp tốt hơn để đánh bại Kizuru.
Đó là Trái Ác Quỷ.
Nói đúng hơn là Trái Ác Quỷ nhược điểm.
Bây giờ con thuyền đã bị bịt kín lại, không tồn tại lối thoát.
Orochimaru trong đầu tưởng tượng.
Nếu như bơm nước biển đầy kết giới? Thì sẽ như thế nào?
Bản thân nàng có thể tạo kết giới bảo vệ mình, cho nên đây cũng không được tính là tự tổn thương mình.
Orochimaru cũng không gấp gáp bơm nước vào.
Bởi vì không ít người đang rất vui vẻ, nàng không đành lòng phá hư niềm vui của họ.
....
Ohara.
“Nói đi ~ Ngươi vì sao lại trở nên giống như phát tình như vậy?”
Tadashi Ringo nằm tại Olvia trong ngực vẽ vòng tròn, ngẩn đầu lên nói ra bản thân nghi ngờ.
Nàng cảm thấy chuyện này rất kỳ quái.
Cho dù Olvia có thích nàng đến mức nào đi chăng nữa thì cũng không đến mức mất đi lý trí như thế này?
Vừa rồi Olvia hành động cùng dã thú phát tình không khác mấy.
Cứ như bị người hạ xuân dược vậy.
“....” Olvia.
Olvia trầm mặc, nhất thời không biết nên trả lời như thế nào.
Nàng không phải là không muốn nói, mà là không biết nên mở miệng nói như thế nào.
Tadashi Ringo nhìn xem Olvia im lặng không nói lời nào.
Nàng thở dài: “Nếu như không muốn nói thì thôi vậy, khi nào ngươi muốn nói thì nói cũng được!”
Quan hệ của hai người đã đạt đến mức này.
Tadashi Ringo sẽ không vì việc này mà xoắn xuýt.
Tình nhân quan hệ chắc chắn sẽ tiết lộ ra mọi chuyện?
Đây là nói nhảm.
Chân chính tình nhân quan hệ là sẽ không chủ động hỏi chuyện người tình không muốn nói, đây được gọi là tín nhiệm.
Về việc đạo lý là người yêu thì nhất định sẽ không giấu diếm nhau.
Điều này mặc dù đúng, nhưng đồng dạng cũng sai.
Bởi vì đây cho thấy hai bên không có cảm giác an toàn.
Họ muốn biết mọi chuyện, để có thể dễ dàng kiểm soát, họ rất sợ người yêu làm hại mình.
Olvia nhìn xem Tadashi Ringo đối với mình rất tín nhiệm, trong lòng vui vẻ.
Tiếp đó nàng cũng giải thích mọi chuyện.
Tadashi Ringo dị thường mị lực.
Ngày đó nàng cưỡng ép lấy xử nữ huyết của Tadashi Ringo, sau đó bị nghiện.
Đủ loại tình huống, Olvia không giấu diếm chút nào giải thích ra.
Tadashi Ringo càng nghe càng mộng bức.
Sắc mặt trở nên vô cùng đặc sắc.
Ngày đó nàng cảm thấy khó chịu, còn tưởng rằng là di chứng đâu, hóa ra là nàng bị móc sạch, theo đúng nghĩa đen.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...