-Bốp!
Chopper một cước đá thẳng vào bụng của Hogback.
Thất tinh bộ, một loại bộ pháp mà chính bản thân Chopper cũng không hiểu rõ quy luật của nó.
Mỗi lần sử dụng, Chopper sẽ đặt một móc đến, sau đó thân thể sẽ tự động di chuyển một cách không quy luật.
Nói đến thì lúc Yaki dạy Chopper bộ pháp này cũng là vì trái ác quỷ mà Chopper đã ăn, Hito Hito no Mi.
Trái ác quỷ con người, nghe thì rất bình thường nhưng nếu tìm hiểu kỹ thì trái ác quỷ này khá là quỷ dị.
Quỷ dị còn hơn trái ác quỷ mà Brook đã ăn, Yomi Yomi No Mi, trái hồi sinh.
Đặc biệt, tính cách Chopper khá là ngây thơ, khi học thất tinh bộ hoặc thất sinh cước.
Hắn học rất nhanh bởi vì bộ pháp này cần khiến tinh thần thả lỏng lúc thi triển, càng ít tạp niệm thì bước đi càng quỷ dị.
Thậm chí đáng sợ hơn soru trong lục thức của hải quân rất nhiều, chớp nhoáng và quỷ dị chính là biểu tượng của bộ pháp này.
Vừa đá bay Hogback, Chopper liền bị Zombies mà Hogback điều khiến bao vậy.
Nhưng Chopper bây giờ không còn là Chopper nhát gan lúc trước nữa, lúc chiến đấu, tinh thần chiến sĩ của hắn rất mạnh.
-Bốp…bốp… Rầm..
Ầm!!
Thân ảnh cậu nhóc Chopper chớp giật giữa đám Zombies.
Mỗi nơi hắn xuất hiện thì một Zombies bị đánh gục, quyền và cước hắn phối hợp cực kỳ nhuần nhuyễn, chủ yếu nhằm vào các bộ phận yếu hại của cơ thể để tấn công.
Như các khớp xương, ngực, sau đầu, cổ… Những bộ phận không cần công kích mạnh mà có thể hạ địch thủ sau mỗi lần đánh trúng.
-Đây là sự bất tử mà ngươi nói đến?
Chopper sau khi hạ tất cả đám Zombies bảo vệ Hogback hỏi.
-Fos..Fos.
Ế.
Cindry, giết hắn.
Hogback vẫn không từ bỏ, đứng lên ra lệnh cho Cindy đang liếm sàn nhà bên cạnh.
-Hừ!!
Chopper nghe thế thì từ trong người lấy ra một gói muối biến.
Ngay khi hắn định đi đến giải thoát cho Cindry thì một việc khiến hắn kinh ngạc xảy ra.
(Muối biển, có tác dụng bài trừ năng lực trái ác quỷ).
-Ngươi còn đợi gì nữa hả mà không nghe lệnh của ta?
Cindy vẫn không di chuyển mà chỉ đứng đó rung lên như đang cố gắng chống lại mệnh lệnh của Hogback.
Điều này khiến Hogback khá là bất mãn hét lớn.
-Câm mồm! … Bốp!
Chopper nghe thế thì giận giữ, hắn tiến lại gần Hogback, đá thêm một cước vào bụng lão.
Cơn đau khiến Hogback ôm lấy bụng gục xuống đất.
Chopper lần này thật sự nổi giận, hành động cũng không giống bình thường.
Từ nhỏ, hắn lớn lên và được bảo vệ bởi một vị bác sĩ sẽ vì bệnh nhân mà liều mạng.
Đối mặt ‘Bác Sĩ Điên’, hắn thật sự không nhịn nổi.
-Cindry, nhanh cứu ta! Tên này giết ta mất…!
Hogback nằm bò dưới đất ngẩng đầu lên nhìn về phía Cindry bên kia cố gắng nói.
Lúc này Zombie Cindry thân thể của nàng càng run lên dữ dội.
Chỉ là nàng vẫn không có chút hành động nào.
-Bốp..!
Chopper bên này thật sự tức giận, hắn không chút do dự mà thẳng chân sút thẳng vào cằm tên bác sĩ điên này.
Ngươi vừa bảo người ta liếm sàn nhà, bây giờ còn muốn người ta cứu mạng, thật sự vô sỉ.
-Bốp!...!Bốp..!! Phục không?...!Bốp…Bốp…! Bất tử này…Bốp…Bốp… Trường sinh này … Bốp! Bốp..!...Này thì… Phục không?
Lần này, Chopper cũng không còn dừng tay, đá thẳng và cằm của Hogback rồi ngồi đè lên người lão, bắt đầu đấm đá túi bụi.
Mỗi lần đấm vào mặt Hogback là một lần hắn mắng xối xác tên này, thêm vào đó còn hỏi phục không… Thấy Hogback không đáp lại, hắn lại tiếp tục đánh…
Một phút… Hai phút…Ba phút…
Không biết qua bao lâu, Chopper mới dừng tay.
Hắn nhìn chằm chằm Hogback đang hít vào thì ít mà thở ra thì nhiều lẩm bẩm.
-Anh Yaki nói không đúng lắm…Đánh lâu như vậy mà tên này còn không phục?
Nếu Yaki ở đây nghe được thì chỉ có thể lắc đầu cười khổ.
Ngươi đánh người ta cũng phải cho người ta thời gian thở ra để nói chứ.
Ngươi đây lại liên tục xuất thủ, tự hỏi tự trả lời… Rồi đánh người ta khó mà hít thở thì phục cái quái gì nữa.
Nhìn Hogback bết bát dưới đất….
Hắn thở dài… Chopper bắt đầu sơ cứu cho lão.
Nếu cứ để thế này, qua mấy phút nữa, lão chết là cái chắt.
Bên kia, Cindry bỗng nhiên đi đến bên cạnh Chopper.
Chopper kinh ngạc dừng tay nhìn nàng, thấy nàng nhìn chằm chằm vào bao muối biển trên tay thì cười khổ.
Hắn hiểu ý nàng, đưa nàng bao muối biển trên tay.
Sau đó mới sơ cứu cho Hogback…
Đúng lúc này,..
-Ầm!
Cả tòa lâu đài chấn động, trước mặt Chopper xuất hiện một cái chân cực kỳ lớn.
Nó vừa đạp thủng một nửa căn phòng hắn đang ở.
Nhìn thấy cái chân này, Chopper liền sợ hãi, vội vàng tóm lấy hai người Cindry và Hogback lùi ra sau.
…
-Cái quái gì thế?
Ở phía trước toà lâu đài, chiến trường của cả hòn đảo.
Lúc này, Nami, Sanji, Franky, Robin và Usopp đang chiến đấu ở nơi này.
Bọn họ dẫn theo người sống trên đảo tấn công đám Zombies của Moria.
Có điều vì số lượng chúng quá đông nên rất khó thoát ra để tiến vào sâu trong lâu đài như Chopper, Zoro và Luffy.
-Là người khổng lồ? Không đúng hơn là một xác ướp khổng lồ!!?
Franky trong bộ giáp Robot nói lớn.
-Trời!! Làm sao tên khổng lồ kia lớn đến thế, thậm chí có chút lớn hơn hai người khổng lồ chúng ta gặp ở đảo Mini.
Nami nhìn thấy người khổng lồ xuất hiện thì sợ hãi hét lến.
-Chạy…Chạy mau.
Nếu không thì chúng ta sẽ bị giết hết!! … bốp!!
Usopp sợ hãi hét lớn, chỉ là hắn vừa hét xong thì bị Sanji đá cho một cước.
-Nhìn tình hình đi rồi hãy hô loạn.
Nếu giờ rút lui… Mọi người sẽ bị giết hết.
Sanji rít hết một hơi thuốc…sau đó nói.
Đúng như hắn nói, tình hình chiến đấu ở đây có chút khó khăn.
Zombies không mạnh nhưng quá nhiều, trong đó cũng có mấy tên khó chơi, so với bọn hắn còn kém nhưng vẫn đủ giữ chân mọi người một lúc.
Điều này khiến người còn sống ở bên phe bọn hắn chịu áp lực rất lớn, tinh thần lúc nào cũng căng thẳng.
Nếu bây giờ Usopp khiến tinh thần bọn họ tan vỡ, chắc chắn bọn hắn sẽ thua ở chiến trường này.
Vì thế, một cước vừa rồi không oan cho Usopp một chút nào.
Sanji quay sang nhìn người phe mình nói lớn.
-Các ngươi không cần lo lắng tên khổng lồ kia.
Bọn ta sẽ chăm sóc hắn nhưng các ngươi phải giữ vững nơi này.
Rõ không?
Tất cả người theo băng mũ rơm chinh chiến nhìn nhau một cái rồi hét lớn.
-Rõ… anh lông mày xoắn!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...