-Ê…Luffy, cậu chạy đi đâu vậy hả?
Zoro thấy Luffy liền hỏi.
Chỉ là giờ này làm gì còn ai quan tâm đến câu hỏi của Zoro.
Nami, Chopper, và Luffy đều tập trung về phía Robin.
-Chị Robin, hay quá, lại gặp được chị rồi.
Chopper thấy Robin thì liền nói.
-Ủa! Tình hình này là sao đây?
Nami thấy Chopper định chạy về phía Robin thì vội vàng giữ chặt hắn, lùi ra sau mấy bước, trốn sau lưng Zoro.
Nàng cảm thấy tình hình trong phòng này có chút quỷ dị.
Mấy người kia là thợ tàu nhưng cách ăn mặc thì khác hẳn lúc bình thường, hơn thế nữa nhìn rất nguy hiểm.
Đặc biệt, trước khi vào đây, nàng phát hiện hai tên khá giống Kaka và Rucci đang nằm ngoài hành lang.
-Robin, tôi tìm được cô rồi.
Luffy không quan tâm tình hình trong phòng mà nhìn về phía Robin nói.
-Câu mũ rơm…Pauly…!!!
Iceberg nhìn thấy người xong vào phòng thì kinh ngạc gọi.
Chỉ là lúc này lão không thể di chuyển, vẫn nằm bẹp trong vũng máu nhưng vẫn cố gắng ngước đầu nhìn.
-Thật là rắc rối!
Lucci nhìn quanh nhóm người Luffy một lượt rồi lạnh lùng nói.
-Ngài Iceberg, thế này là sao?...
Pauly nhìn tình hình trong phòng thì sợ hãi, ngoài sợ hãi thì trong lòng hắn còn có kinh ngạc.
Đối mặt với hắn bây giờ chính là một nhóm người vừa quen vừa xa lạ.
Cũng là khuôn mặt đó, cũng là bộ dạng đó nhưng cách ăn mặc lại là những kẻ tấn công bọn hắn.
Hơn thế nữa, thảm trạng của Iceberg trên đất đã nói lên tất cả.
-Paul, tại sao cậu còn ở đây? Tôi bảo cậu trốn đi…Hộc..Hộc..
Iceberg cố gắng gượng dậy nói, chỉ là vừa mới di chuyển lại liên tục ho ra máu.
-Tại sao lại thế này? Bọn họ…Califa, Blueno,..Kaka..Lucci!! Các ngươi… là kẻ đã gây ra náo loạn, cũng là người muốn mạng ông Iceberg… Sao có thể được?
Pauly có chút không tin, liên tục lắc đầu rồi nhìn về phía đám người Lucci hỏi.
-Đúng rồi!! Họ đều là thợ đóng thuyền của ông mà.
Còn có gã chim bồ câu kia nữa.
Luffy lúc này mới nhận ra đám người Lucci, phản ứng của hắn có chút chậm hơn người bình thường.
Zoro bên kia cũng gật đầu nói.
-Đúng rồi! Tớ cũng đã thấy anh chàng mũ vuông kia.
-Không lẽ chuyện ám sát là người trong nội bộ làm.
Nami nhìn tình hình nói.
-Pauly…Thật ra từ đầu bọn ta đã là nhân viên chính phủ cử tới đây.
Chúng ta đã từng là những đồng đội tốt của nhau, cùng nhau đóng thuyền một thời gian dài … nên ngươi khó có thể tin ta có thể đạp vào mặt của lão Iceberg này sao?
Lucci cười lạnh nói, sau đó đến gần cạnh lão Iceberg, không chút do dự đạp lão một cước..
-Các ngươi…!!!
Pauly thấy thế thì không nói nên lời.
Hai tay hắn nắm chặt nắm đấm, một cơn lửa giận bùng phát trong lòng hắn.
Mấy năm qua, bọn hắn không khác gì một đám hề nhảy nhót trước mặt đám người Lucci.
Nghĩ đến điều này, hắn làm sao chấp nhận được.
-Dây thừng lưỡi kiếm!!!
Pauly điều khiển dây thần tấn công về phía Lucci.
Dây thần trên không lúc này không khác gì một con rắn độc, linh hoạt quấn đến Lucci.
-Soạt!!
Chỉ là đối mặt với công kích của Pauly, Lucci chỉ cười lạnh, sau đó nhẹ nhàng tóm lấy sợi dây thần kia một cách nhẹ nhàng.
-Mũi Giáo Ngón Tay!!
-Phập!!!
Sau đó, Lucci biến mất tại chỗ, ngay khi xuất hiện đã đến trước mặt Pauly, một ngón tay nhẹ nhàng đâm xuyên qua bả vai của Pauly.
-Ngươi chưa bao giờ nếm thử qua mùi đau khổ sao, Pauly? Thật sự là ngây thơ và ngu xuẩn.
Lucci chậm rãi rút ngón tay ra khỏi bả vai của Pauly nói.
Sau đó nhìn về phía nhóm Luffy nói tiếp.
-Đừng chống cự vô ích, bọn ta đã luyện được những tuyệt chiêu mà người thường không thể sử dụng.
Tên nó là Lục Thức.
Một người có thể đánh trăm người, các người trong mắt bọn ta chỉ là một lũ phế vật.
Pauly lúc này sắp ngã xuống đất thì bỗng nhiên đứng vẫn lại, nhìn chằm chằm Lucci phía trước với ánh mắt đầy giận dữ.
-Thật là ngoan cố.
Đằng nào ngươi cũng chết, sớm hay muộn thì cũng giống nhau thôi.
Lucci đưa lên trảo thủ, một tay khác nắm chặt bả vai của Pauly, hắn muốn dùng một trảo này đạp chết Pauly.
-Không được làm thế!!!
Đối diện với cảnh Pauly sắp bị đánh chết, Luffy làm sao đứng yên được nữa.
Hắn tung một cước cực mạnh vào mặt Lucci.
-Bốp!!
Chỉ là lúc này, Lucci làm sao không cảnh giác với đám người Luffy được.
Hắn dùng một trảo kia thay vì tấn công Pauly mà túm chặt lấy chân của Luffy.
-Gomu..Gomu…súng cao su!!
Luffy thấy công kích của mình bị bắt thì cũng không chút sợ hãi, chân rút mạnh thu lại, sau đó là một loạt quyền ảnh đánh thẳng về phía Lucci.
-Khối Sắt!!!
Lucci thấy loạn xạ quyền ảnh công kích đến, biết rằng không tránh được.
Hắn đứng tấn, hai tay dang ra hai bên, thi triển lục thức, khiến cơ thể cứng như sắt thép, đón đỡ quyền ảnh của Luffy.
-Bốp…Bốp..Bốp..!!
Luffy cảm thấy quyền của mình như đánh vào khối sắt, chỉ là hắn không có từ bỏ mà vẫn điên cuồng công kích.
-Rạt….!!
Lucci kinh ngạc phát hiện, quyền của Luffy càng lúc càng mạnh, dù đã biến thân thể thành khối sắt nhưng cũng có thể cảm thấy được sức mạnh của từng quyền mà Luffy đánh ra.
Hơn thế nữa, thân thể hắn đang bị đẩy lùi, chân bị kéo lê trên đất.
-Phiền quá đi!!
Quyền của Luffy biến mạnh nhưng cũng không thể gây ra thương tích cho Lucci.
Hắn lạnh lùng nói, sau đó biến mất tại chỗ.
-Mũi Giáo Ngón Tay!!!
Thấy mục tiêu tấn công bỗng nhiên biến mất, Luffy liền dừng tay.
Chỉ là ngay đúng lúc hắn dừng lại, Lucci đã áp sát, giống như đối với Pauly, một chỉ đâm thẳng vào cổ Luffy.
Có điều, Luffy là người cao su, cú đâm này lại không thể gây thương tổn cho hắn, chỉ đánh Luffy bay đập ầm vào bức tường phía sau.
-Ặc..Ặc..Ặc..
Từ trong đóng đổ nát truyền đến tiếng ho sặc sụa của Luffy.
Dù là không thể đâm thủng cổ hắn nhưng cũng khiến hắn cực kỳ khó thở.
-Ặc..Ặc..Vì sao các ngươi lại làm việc này? Ặc..Ặc..
Không phải các ngươi là thợ đóng thuyền sao?
Luffy vừa ho vừa đứng lên từ trong đống đổ nát nói.
-Tình hình đã thay đổi rồi!!
Lucci đáp lại không chút do dự.
Lúc này, Zoro cũng nhìn về phía Robin hỏi.
-Robin!! Tại sao cô lại đi chung với bọn vô lại này? Cô có lý do gì sao? Tại sao lại rời nhóm mà không nói gì cả?
-Đúng, họ là người chính quyền thế giới? Vì sao cô lại giúp họ chứ?
Nami cũng bổ sung vào hỏi.
-Đơn giản thôi, vì tôi muốn thực hiện nguyện vọng của mình.
Đi với các ngươi, tôi không thể nào thực hiện được nguyện vọng ấy.
Robin lạnh lùng nói.
Sau đó hai mắt trở nên ác liệt nói tiếp.
-Nếu là để thực hiện nguyện vọng thì dù hy sinh bất cứ ai tôi cũng không chút tiếc nuối.
-Vậy nguyện vọng của cô là gì?
Luffy chỉnh lại chiếc mũ rơm rồi nhìn Robin hỏi.
-Hừ!! Tôi không cần nói cho các anh biết.
Sau đó, Robin quay người rời đi căn phòng, vừa đi nàng vừa nói.
-Ta sẽ không để bất cứ ai cản trở ta.
Kể cả là các ngươi.
-Cô muốn đi đâu?
Luffy thấy Robin rời đi thì lao về phía trước, muốn giữ lại Robin.
Chỉ là đối diện với hắn chính là thân ảnh của Blueno.
-Tránh ra!
Thấy thế, Luffy liền xuất thủ, đá thẳng vào mặt Blueno.
-Khối sắt!!
Lần nữa, Luffy như đá vào một tấm sắt.
-Thật khó chịu, vậy thì…
Luffy thấy kẻ cản trở trước mặt mình thì đã có chút nổi giận.
Cánh tay hắn bỗng nhiên nắm chặt, chân dậm mạnh xuống đất, bỗng nhiên một làn khói nhỏ trắng bóc ra trên đỉnh đầu hắn.
Tay hắn cũng trở nên đỏ bừng, bốc ra một làn khói trắng nhỏ, sau đó thì…
-Bốp!!
Một quyền đấm thẳng vào Blueno đang chắn đường.
Đối mặt với một quyền này, Blueno có chút khinh thường, hắn rất tự tin với lục thức của mình.
Chỉ là, lần này hắn đón trực điện cú đấm này của Luffy vào bụng thì lại khiến cơ thể hắn bị đánh bật lên khỏi mặt đất, miệng chảy ra máu tươi
-Phong Cước!!
Thấy tình cảnh của Blueno, Kaka và Canifa nhíu mày.
Không chút do dự mà lao lên tung cước đá bay Luffy ra sau.
-Tất cả nằm xuống.
Zoro bỗng nhiên cảm thấy cước này của hai tên kia như kiếm khí, vội vàng hét lớn với Nami và Chopper bên cạnh… Cước khí cùng Luffy lướt qua trên đầu họ, đâm rầm vào bức tường phía xa.
-Ầm!!!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...