-Sau khi đánh bại băng hải tặc Foxy,...
Usopp kể đến đây thì dừng lại vì khát nước.
Hắn đã nói hơn nữa giờ, bắt đầu kể đến thất bại cùng chiến thắng của mọi người trong các trò chơi một cách chi tiết nhất có thể, như cuộc đua thuyền hình tròn, đấu bóng lửa, boxing…Usopp đúng là có năng khiếu kể chuyện, Yaki ngồi nghe như mình đang tham gia các trò chơi đó.
-Các cậu thật sự rảnh quá sinh nông nổi ha? Tham gia trò chơi cùng bằng hải tặc khác? Đặt cược bằng chính thuyền viên của mình, thật sự là ngu ngốc.
Yaki cười lạnh nói.
-Cậu có ý gì Yaki? Luffy là thuyền trưởng, cậu ấy quyết định là thi đấu.
Thuyền viên chúng ta có thể làm gì hơn?
Zoro nghe Yaki nói thế thì không đồng ý, có chút tức giận, nhíu chặt lông mày nhìn chằm chằm Yaki hỏi.
-Ha..ha..ha..
Luffy là thuyền trưởng, đúng thế.
Cậu ấy muốn trở thành vua hải tặc, tớ sẽ vô điều kiện giúp cậu ấy.
Nhưng các cậu phải hiểu rõ một việc, chúng ta là hải tặc, hải tặc sẽ không tuân theo bất cứ luật lệ nào.
Chúng ta tôn trọng Luffy là thuyền trưởng nhưng không thể vì thế mà cậu ta có quyết quyết định và sắp đặt các cậu.
Yaki cười lạnh nhìn Zoro, sau đó nói tiếp.
-Chúng ta ở trên con thuyền này cùng nhau.
Bởi vì chúng ta có chung chí hướng, có chung ý chí.
Chopper ra biển, cậu ta muốn trở thành một người đàn ông mạnh mẽ.
Usopp ra biển vì trở thành chiến sĩ vĩ đại nhất biển cả.
Cậu ra biển là muốn trở thành kiếm sĩ mạnh nhất.
Nami muốn vẽ bản đồ của cả thế giới.
Sanji muốn tìm All Blue, Robin thì tìm kiếm… tớ không nói vì chưa phải lúc các cậu nên biết.
Luffy muốn trở thành vua hải tặc.
Tớ nói không sai chứ?
Yaki nhìn quanh mọi người một lượt rồi hỏi.
Thấy không ai đáp lại thì nói tiếp.
-Các cậu đừng quên mục tiêu của mình ở trên con thuyền này.
Muốn thực hiện những ước mơ đó, các cậu cần phải trở nên mạnh mẽ hơn, mà muốn trở nên mạnh mẽ, ý chí của chúng ta không thể bị bất cứ ai hoặc thứ gì kìm hãm.
Đặc biệt là cậu Zoro, kiếm sĩ mạnh nhất không phải là đánh ra chiêu số mạnh nhất mà là ý chí kiếm đạo của cậu phải mạnh hơn người khác.
Lấy ví dụ kiếm đạo của Mắt Diều Hâu đi, mỗi kiếm của lão đều mang theo ý chí kiếm đạo sắc bén, mỗi cú chém đều có thể chém đôi con thuyền, đó chính là ý chí sức mạnh chứ không phải chiêu thức sức mạnh.
Zoro nghe Yaki nói thế thì trầm mặt.
Yaki thấy thì cười nói tiếp.
-Được rồi! Tớ nói đến những điều này không phải trách cứ hay là gì mà là chúng ta là đồng bạn của nhau.
Là người cùng chung chí hướng, ý chí của mỗi người không thể bị kìm hãm.
Tớ muốn các cậu trở nên mạnh mẽ vì thế tớ không muốn thấy các cậu bị kìm hãm bởi một điều gì đó.
Lần sau nếu gặp lại tên kia, không có chơi trò chơi gì cả, không nói nhiều lời, đánh bại hắn rồi nói sau.
Những hải tặc mạnh mẽ sẽ không đi nói lý với những kẻ yếu.
Yaki cười nói, thấy mọi người gật đầu thì hắn cũng vui mừng vì đã truyền đạt được tư tưởng vặn vẹo của mình cho bọn hắn.
Nếu như không nhằm, tiếp theo, bọn họ sẽ trở thành những hải tặc mạnh mẽ trên biển cả, hoặc là bị biển cả này vùi lấp.
-Cậu chủ hãy cẩn thận.
Ma quỷ đang ảnh hưởng đến cậu đấy.
Nghe Guku nhắc nhở, Yaki bỗng nhiên rùng mình một cái.
Cố gắng xua đi những ý nghĩ có chút vặn vèo vừa rồi nói với mọi người.
-Hãy quên những gì tớ vừa nói đi.
Tớ vừa nói mớ đấy.
Usopp, sau đó thì sao? Sao không kể tiếp.
Nghe Yaki nói thế thì cả đám trợn trừng mắt nhìn hắn.
Như nhìn một tên không bình thường.
Nói nhiều đạo lý như thế đều là nói mớ sao? Ai tin được.
-Ờ… Cậu không tin được đâu, sau đó bọn tớ gặp Hải Quân Đô Đốc Aokiji.
Usopp thoát ra từ trong những lời vừa rồi của Yaki rồi nói tiếp.
-Cái gì? Các cậu gặp Hải Quân Đô Đốc Aokiji?
Yaki đứng bật dậy nói.
Chỉ là vừa đứng lên hắn suýt chút nữa ngã xuống, cơ thể hắn vẫn còn chút yếu, vừa tỉnh lại không thể quá kích động.
Nami và Chopper vội vàng đỡ lấy hắn.
-Cậu vừa khỏe lại, đừng quá kích động!
Sanji nói, nhớ đến Yaki đã mấy tháng không ăn uống gì rồi thì đi vào trong phòng bếp lấy chút nước và thức ăn nhẹ lên cho Yaki.
-Cám ơn cậu, Sanji!
Yaki nhận lấy thức ăn, sau đó chậm rãi cắn nuốt.
Theo lời Guku, hắn không ăn vẫn có thể sống, nhưng ăn chính là chứng minh hắn vẫn còn sống, không phải là một con quỷ thật sự.
Với lại, dù biến hóa kỳ quái nhưng mùi vị vẫn còn, ăn thức ăn ngon, hắn vẫn cảm thấy sung sướng.
-Hải Quân Đô Đốc Aokiji gặp các cậu làm gì? Với mức treo thưởng thấp như của chúng ta, không cần đến một đô đốc theo chân chứ?
Yaki nhìn mọi người hỏi.
-Là đến vì Robin.
Zoro nãy giờ không lên tiếng, lúc này trầm mặt nói.
-Robin sao?
Yaki gật đầu, hắn có thể đoán được phần nào.
Trong đầu hắn có trí nhớ nhỏ liên quan đến Robin, chỉ là trí nhớ khá rời rạc, không rõ khá nhiều chuyện trong đó.
-Đúng thế.
May mắn lúc đó cậu không có ở đó, mục tiêu chính là Robin nhưng cậu và Luffy cũng là mục tiêu tiếp theo của hắn.
Hắn nói chúng ta khá khó đối phó, càng về sau càng sẽ khó đối phó nên muốn tiêu diệt chúng ta.
Mà nguyên nhân chúng ta được chính phủ thế giới xem trọng như thế là vì Robin.
Zoro nói đến đây thì nhìn chằm chằm Yaki, xem hắn có phản ứng gì kỳ quái không.
Nhưng lúc này, Yaki vẫn nhếch miệng cười nhạt, giống như không quan tâm lắm đến chuyện của Robin.
Không đoán được suy nghĩ của Yaki, Zoro thở dài rồi nói tiếp.
-Tên kia có năng lực đóng băng mọi thứ, thậm chí biển cả.
Hắn đã đóng băng Robin, để cứu Robin và mọi người, Luffy một mình đối đầu với hắn, cuối cùng cũng bị đóng băng.
May mắn, tượng băng cả hai không bị phá hỏng nên Chopper vẫn cứu được họ.
Chỉ là tớ không hiểu vì sao hắn lại tha cho chúng ta…
Zoro nói đến đây thì lâm vào trằm mặt.
Yaki nghe đến đây thì có phản đoán của mình về việc Hải Quân Đô Đốc Aokiji tha cho bọn hắn.
Chỉ là cũng là dự đoán mà thôi, không hơn không kém.
Hắn cũng không nói ra, dù sao, không phải việc gì hắn cũng biết, không phải việc gì hắn cũng đoán đúng.
Trừ khi hắn lấy lại hoàn toàn trí nhớ kiếp trước, dù là thế thì một số chi tiết nhỏ trong nguyên tác, hắn cũng không nhớ nổi.
-Đối mặt với một Đô Đốc Hải Quân, các cậu cảm thấy thế nào?
Yaki nhìn mọi người hỏi.
-Quá mạnh.
Tớ cũng chỉ có thể đứng một bên…lo lắng suông mà thôi chứ chả làm được gì?
Usopp bỗng nhiên yểu xiều nói.
Mọi người nghe thế thì cũng lâm vào trầm mặt.
Nami an ủi Usopp nói.
-Cậu hãy nghỉ ngơi chút đi.
Nghĩ ngợi quá nhiều rồi đấy.
-Cũng không phản lần đầu các cậu cảm thấy như vậy? Nghĩ nhiều làm gì cho mệt, còn sống là tốt rồi.
Yaki cười khẩy nói, chỉ là câu nói của hắn có chút ý tứ, mang chút khiêu khích, kèm theo giọng điệu châm chọc.
-Cậu có ý gì hả, Yaki?
Nami trừng mắt nhìn Yaki hỏi.
Sau đó hùng hùng hổ hổ muốn dùng yêu thương quyền đánh hắn nhưng nhớ đến Yaki mới tỉnh lại nên đánh thôi.
Nàng ngồi xuống trên boong thuyền lâm vào trầm tư.
Mọi người cũng chia nhau ra ai làm việc đó, Yaki cũng có chút mệt, nằm dài trên boong thuyền phơi nắng, thả lỏng tâm tình, nhưng hắn vẫn thấy có chút tiếc nuối khi không gặp được vị Đô Đốc Hải Quân kia.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...