Quả như lời Minato nói , lần đầu tiên Robin phát hiện một nơi yên bình như biển đông , thậm chí niềm vui hiện lên trên cả nét mặt mỗi người dân.
Robin có thể nghe thấy tiếng ca của trẻ nhỏ bất cứ lúc nào , có thể nhìn người già mỗi buổi chiều vui vẻ ngồi tán ngẫu , một bức tranh yên bình được vẽ lên trong chính không gian chiến tranh .
Robin mỉm cười , hôm nay nàng đội một chiếc nón màu xanh , một chiếc váy trắng tinh , nụ cười của Robin kết hợp với anh sáng mặt trời chiếu vào càng làm vẻ đẹp của nàng lung linh hơn bội phần .
Robin đưa hai tay sang ngang , đứng ở mũi thuyền để gió thoải mái đánh vào người , cô tham lam hít thở mùi vị của biển . Minato thì chỉ mặc một chiếc quần đùi , một cái kính râm đang nằm trên ghế dài vừa uống nước cam vừa ngắm nhìn Robin , thực sự thì người đẹp làm gì cũng đẹp .
Robin tiến lại gần Minato , cô vén tóc lên sau đó ngồi xuống một cái ghế bên cạnh hắn “ Tuyệt quá, biển Đông và Huyền Vũ Quốc thật là khác nhau một trời một vực , tôi chưa bao giờ thấy yên bình và an toàn hơn nơi đây “ .
Minato mỉm cười , hắn đưa hai tờ giấy đặt trước mặt Robin “ Xem đi “ . Robin tò mò ngồi kiểm tra cả 2 tờ giấy , sau đó ánh mắt nghi hoặc “Cái gì đây “ . Minato đáp “ Tỉ lệ phạm tội ở biển Đông 3 năm trước và 3 năm sau “ .
Robin lắp bắp kinh hãi “ Đừng đùa chứ , ở biển Đông 3 năm trước và 3 năm sau có cái gì thay đổi mà lại thế này . Tỉ lệ phạm tội giảm 90% , kể cả trong thời đại hải tặc cũng không có bất cứ băng hải tặc nào “ .
Minato gật đầu , hắn đưa tiếp một tờ giấy ra “Tỉ lệ hộ nghèo đói của Biển Đông , tỉ lệ những đứa trẻ mù chữ , những đứa trẻ không được khám chữa bệnh , tất cả đều là 0% “ . Robin che miệng vì kinh ngạc “ Đây là phép màu sao “ . Minato ra hiệu cho con tàu dừng lại , cập bến hòn đảo gần nhất . Hắn nắm tay Robin đi trên bờ cát vàng , tiến vào trung tâm ngôi làng giữa đảo .
Ở trong làng có thể dễ dàng nhìn thấy bệnh viện và trường học là hai kiến trúc lớn nhất . Minato tự hào nói “ Biển Đông có cả ngàn hòn đảo lớn nhỏ , trong đó có khoảng 70 hòn đảo lớn và gần 300 hòn đảo cỡ vừa . Mỗi hòn đảo đều có một bệnh viện và một trường học “.
Sau đó không đợi Robin kịp tiêu hóa hết thông tin , Minato chỉ vào một cậu bé gần đó , đầy tự tin nói với Robin “ Thử hỏi nó về cuộc sống đi , trẻ con không biết nói dối đâu “ . Robin gật đầu lại gần đứa trẻ đang xây lâu đài cát . Thấy Robin tiến đến đứa trẻ ngước mắt lên nhìn , ánh mắt thiên chân vô tà của nó như càng chứng tỏ lời nói của Minato , nhìn vào ánh mắt ấy ta chỉ thấy cuộc sống ấm no hạnh phúc .
Robin ngồi xuống bờ cát , cô ân cần hỏi “ Em có tên gì “ . Thằng nhóc lễ phép đáp “ em tên là Zai” . Robin hỏi tiếp “ Thế bé đã đi học chưa “ . Zai buồn bã lắc đầu “ Tất cả bọn bạn của em đều đi học hết rồi , quanh đây chẳng còn ai cả, chỉ có mấy đứa con gái mà thôi , em không chơi với con gái . Ở nơi này 6 tuổi mới được đi học , em mới có 5 thôi “ .
Robin xoa đầu Zai rồi nói “ Thế đi học có tốn tiền không “ . Zai lắc đầu “ Đi học vui lắm , bọn em được dạy viết chữ , vẽ tranh , được nghe nhạc , ca hát , được làm toán nữa , mấy anh trong làng ngày nào cũng kể cho em , em hâm mộ lắm , hơn nữa đi học không tốn tiền “ .
Robin tặng cho bé Zai một cái kẹo sau đó tiến về chỗ Minato “ Tại sao biển Đông lại khác biệt với những nơi khác như vậy , nó làm tôi hâm mộ quá “
Minato mỉm cười “ Những nơi khác do Dragon , chính quyền thế giới , Tứ Hoàng cùng chia ra cai trị nhưng biển Đông là của nhà Vongola “ .
Robin bất ngờ “ Anh đừng nói nhà Vongola là người thay đổi biển Đông nhé “. Minato gật đầu “Cô thấy nơi này có giống với tương lai mà cô mơ ước không “ . Robin gật đầu “ Nó còn tuyệt vời hơn tôi tưởng nữa “ .
Minato tiếp tục dẫn Robin đi thăm công xưởng , ở nơi đó Robin thấy những người đàn ông lao động cật lực , nhễ nhại mồ hôi nhưng đặc biệt là nụ cười luôn trên môi và luôn ca hát khi làm việc , dù cho không khí trong nhà xưởng cực kỳ oi bức khó chịu , thậm chí Robin ở đó một lúc đã thấy ướt cả người .
Robin không kìm được tò mò liên nhờ xưởng trưởng gọi một người công nhân lại . Người đàn ông trước mắt khoảng 40 tuổi , cơ bắp lực lưỡng , làn da màu đồng thau khỏe mạnh . Robin không giấu nổi tò mò “ Anh làm việc không mệt sao mà còn ca hát như vậy “ . Người đàn ông đáp “ Mệt sao được , ngày xưa chúng tôi ra biển đánh cá còn nguy hiểm hơn , mệt hơn nữa mà có sao đâu . Ở đây mọi người đối xử tốt với nhau lắm , ông chủ nuôi ăn một ngày 3 bữa , lại còn có tiền lương về nuôi con nữa , một tháng cũng được 6 -7000 Beri lận , còn nữa bị thương khi làm việc cũng được tặng tiền , về già không làm được nữa cũng được nhận trợ cấp . Làm ở đây còn được tặng cả thẻ y tế nữa , cho dù mệt hơn nữa chúng tôi cũng vẫn ca hát trên đời này chẳng có nơi nào tốt hơn đâu “ .
Robin nghi hoặc “ Thẻ y tế là gì “ . Người đàn ông đáp “ À vậy chắc cô là người từ nới khác đến rồi . Nhà Vongola xây bệnh viện miễn phí trên mỗi hòn đảo mà không cần chúng tôi đóng góp , nếu làm công cho nhà Vongola thì sẽ nhận được thẻ y tế cho cả gia đình , đi khám bệnh được -50% tiền viện phí “.
Robin còn hỏi rất nhiều việc nhưng càng hỏi cô lại càng bất ngờ hơn , Minato kéo tay Robin lên thuyền nhưng cô như người mất hồn vậy . Khi lên đến thuyền Robin mới hỏi “ anh làm sao làm được như vậy “ . Minato đáp “ Thứ 1 quy tất cả các thế lực về làm 1 , dùng máu để viết lên luật , biển đông chỉ có một thế lực cai trị duy nhất là nhà Vongola mà thôi “ .
“ Thứ hai tất cả mọi việc đều phải nghĩ đến tương lai , đối xử với người dân càng tốt thì họ càng tốt với mình , trải lòng với họ thì họ sẽ trải lòng lại “.
“ Đối xử tốt với người làm công , anh ta sẽ càng lao động hăng say hơn , năng suất công việc càng cao , cho trẻ con đi học sẽ đảm bảo nguồn lao động cho tương lai của chúng tôi , nguồn lao động được đào tạo bài bản “.
“ Tóm lại chỉ cần làm việc gì cũng nghĩ đến tốt nhất cho người dân là được , trên đời này nếu có ai hỏi tôi đều nói biển Đông là nơi đẹp nhất , và tôi có thể tự hào nói ra nhà Vongola là thế lực duy nhất làm được việc này “ .
Robin gật đầu “ Thực sự tôi đang cảm thấy tự hào khi mình là thành viên nhà Vongola đấy . Thế nhưng ở ngoài biển Đông ra , danh tiếng của nhà Vongola không thực sự tốt lắm “ . Minato lắc đầu “Nhà Vongola chưa bao giờ cướp của dân thường cái gì , chưa bao giờ giết dân thường cũng chưa bao giờ ảnh hưởng đến cuộc sống dân thường cả . Còn nếu đã dám ra biển thì có chơi có chịu , đã là kẻ thù thì cần gì phải nương tay “ .
“ Cô có biết câu chuyện thiên thần và ác quỷ chứ . Thiên thần tốt bụng đi giúp người nghèo khó , những người có may mắn được thấy chúng , thiên thần không hề đòi hỏi . Còn ác quỷ thì khác , chúng xuất hiện khắp nơi , luôn ẩn trốn trong bóng tối , ác quỷ chưa bao giờ giúp người không có mục đích cả , chúng luôn đòi hỏi giúp người phải được lợi ích , tuy nhiên ác quỷ là kẻ trọng chữ tín nhất , ác quỷ dậy cho mọi người tất cả đều công bằng , có được thì phải có mất . Đến một ngày có hai mẹ con đều sắp chết đói , người mẹ mong đợi thiên thần đến , mong họ cho bà và con một bữa ăn tuy nhiên kẻ đến là ác quỷ . Ác quỷ cho con trai bà ta một bữa ăn nhưng lại lấy đi linh hồn bà ta . Đó là công việc của ác quỷ , trên đời này không có cái gì là miễn phí cả , thiên thần ở trên cao họ quá xa cuộc sống , liệu họ có thể giúp bao nhiêu người . Còn ác quỷ khi bạn cần chúng luôn có mặt “.
“ Trong thế giới này , nhà Vongola đóng vai ác quỷ , chỉ cần kẻ khác dám bỏ thì chúng tôi dám cho . Còn thiên thần ư , cô có thể gọi quân cách mạng là thiên thần cũng được . Vậy cô chọn thiên thần hay ác quỷ “ .
Robin đứng lặng im trong gió , sau đó cô nói “Khi tôi gặp nguy hiểm nhất , ác quỷ đến bên tôi còn thiên thần ở xa tít tắp . Khi bạn bè tôi gặp nguy hiểm nhất cũng là ác quỷ đưa tay ra cứu tôi còn thiên thần thì vẫn ở xa tít tắp . Vậy tôi chọn làm ác quỷ là đúng đúng không ? . Đằng nào tôi cũng là đứa con của quỷ rồi “ .
Minato nhẹ xoa đầu Robin , hắn mỉm cười “Cô sẽ không bao giờ hối hận vì ngày hôm nay , ác quỷ sống còn chân thật gấp vạn lần bọn thiên thần giả tạo “ .
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...