One Piece Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom
“Thời gian tàu buôn của Bernice ra khơi vừa khéo trùng với thời gian gọi điện thoại nữa.” Artoria cảm thấy tác phong của người này thích hợp trở thành assassin (sát thủ/thích khách), một chiêu không trúng thì trốn xa ngàn dặm.
Gặp kẻ địch như thế thì chuyện phiền phức nhất không phải là làm thế nào để đánh bại hắn ta mà là làm sao tìm được hắn ta.
“Vậy chúng ta nên làm gì bây giờ?” Trương Đạt Dã hết cách rồi, người đã ra khơi, muốn tìm cũng không tìm được.
“Nếu như không thể làm gì thì đừng làm gì cả.” Artoria nói: "Nếu hắn ta cứ thế từ bỏ thì sau này từ từ tìm cũng không sao.
Nếu hắn ta không từ bỏ, vậy thì lần sau đừng để hắn ta chạy thoát nữa.”
“Còn thuê cả đám buôn người thì chắc không dễ dàng từ bỏ đâu.
Có khi người tiếp theo tìm đến chính là sát thủ.” Trương Đạt Dã đột nhiên nghĩ đến một đoạn văn nói ‘lợi ích lớn bao nhiêu thì thương nhân liều lĩnh bấy nhiêu’ và vân vân.
Nói không chừng ở thế giới này cũng như vậy.
“Hay là...!Tom này, mày thử xem có thể chế tạo máy thăm dò kẻ thù gì đó không, truy tìm tung tích của hắn trên toàn thế giới.” Trương Đạt Dã nảy ra một ý.
Một dấu chấm hỏi hiện lên trên đỉnh đầu Tom.
Có phải ngài hiểu lầm gì về tôi không vậy?
“...!Không được à? Thì thôi, chúng ta đi mua ít đồ ăn rồi về nhà.”
...
Trên đường về, Trương Đạt Dã nắm dây dắt bong bóng lớn nhỏ như cầm bóng bay hydro, trong bong bóng gần như chỉ toàn đồ ăn, gồm cả thịt Hải Vương mà Artoria mong đợi đã lâu.
Bỗng có tiếng chim hót vang lên, trên trời rơi xuống rất nhiều giấy báo… Là hải âu đưa báo.
Theo tiếng hô ngạc nhiên của mọi người xung quanh, Trương Đạt Dã biết rằng thứ này được gọi là phụ san.
Đó là một tờ báo được phát hành lâm thời khi có sự kiện lớn và cần nhanh chóng báo tin cho mọi người.
Mà cách thể hiện của phụ san ở thế giới này chính là dùng hải âu đưa báo thả thẳng xuống khi nhìn thấy người, không tốn tiền.
Xã trưởng Thông tấn xã kinh tế thế giới, được người ta gọi là Big News Morgans là một người làm truyền thông có tham vọng.
Tuy thỉnh thoảng mờ mắt vì tiền, sẽ phát hành một số tin tức có vấn đề về lập trường, nhưng cũng nhiều khi dám đối đầu với Chính Phủ Thế Giới vì tin tức lớn.
Bây giờ tòa soạn báo của họ vẫn đang trong giai đoạn mở rộng, đôi khi bọn họ cũng không tiếc tiền in và phát hành miễn phí vài phụ san.
Nhóm Trương Đạt Dã cũng giống những người xung quanh, tiện tay chụp lấy một trang báo:
[Nguyên trung tướng hải quân Borsalino, biệt danh Khỉ Vàng, thăng chức đại tướng hải quân!]
Sau khi đại tướng hải quân Zephyr (Tay Đen) tiền nhiệm tập trung vào việc huấn luyện tân binh, hải quân cuối cùng cũng có thêm một đại tướng mới.
Bài viết dưới đây giới thiệu sơ lược về lý lịch và công trạng của Khỉ Vàng, đồng thời đính kèm một bức ảnh khi ông nhậm chức tướng quân.
Trông Khỉ Vàng bây giờ chưa có vẻ bỉ ổi như sau này, tuy rằng cũng không đẹp trai cho cam.
Cuối bài viết còn mạnh dạn suy đoán rằng, không bao lâu nữa, Kuzan và Sakazuki cũng được xưng là “trung tướng quái vật” như Borsalino cũng sẽ trở thành đại tướng.
Đến lúc đó, hải quân sẽ nghênh đón thời kỳ hùng mạnh chưa từng có.
Có thế thôi à? Trương Đạt Dã còn tưởng rằng xảy ra chuyện gì.
Đại tướng nhậm chức có đáng để phát phụ san không?
Nhưng khi cậu nghe thấy tiếng reo hò của những người xung quanh thì mới hiểu ra.
Đối với người bình thường, hải quân càng mạnh thì bọn họ càng an toàn, có thêm một vị đại tướng thì có thể đánh bại khí thế của rất nhiều hải tặc, thậm chí có thể khiến rất nhiều người chuẩn bị ra khơi làm hải tặc từ bỏ ý định.
Có khi hôm nay sẽ có rất nhiều người chạy đến quán rượu để chúc mừng chuyện này, sắp bận rộn rồi đây.
Để phòng bị rượu không đủ dùng, Trương Đạt Dã cố ý liên hệ Gragas giao một lô rượu đến cho cậu.
Việc kinh doanh của quán rượu hôm nay thật sự rất tốt, không chỉ quán rượu của Trương Đạt Dã mà toàn bộ quán rượu, nhà hàng trên khắp quần đảo Sabaody hôm nay đều cực kỳ đắt khách.
Rất nhiều người vốn chẳng quen biết gì nhau lại cùng nâng cốc vì một tin trên phụ san, cười nói ồn ào.
Đối với bọn họ, sự xuất hiện của đại tướng hải quân tân nhiệm đồng nghĩa với việc an toàn của mọi nhà được đảm bảo hơn nhiều.
Thế nên hôm nay chỉ cần anh cũng vui vẻ vì chuyện này như tôi thì hai ta chính là anh em.
Đương nhiên, dù có là anh em thì vẫn thân ai nấy lo, tiền ai nấy trả.
Cảm xúc rất dễ lây lan, bầu không khí vui vẻ của những vị khách hàng khiến tâm trạng của Trương Đạt Dã cũng dễ chịu hơn, chứ chắc chắn không phải cậu vui vì kiếm được nhiều tiền hơn đâu.
Ngay cả Tom cũng không thể nhịn nổi, ngồi xuống đàn một bản nhạc rồi biểu diễn một điệu nhảy ma mị… Chính là lần nó nhuộm Jerry thành màu trắng bán đi rồi lại bị chủ nhân mua về.
Sau đó Tom cũng nhuộm mình thành màu trắng và nhảy một điệu.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...