One Piece Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom


Tướng ăn của Artoria là trường phái uyển chuyển, hàm súc, liếm láp từng chút một, chân chính hưởng thụ mỹ thực.
Tướng ăn của Tom thì là trường phái hoang đường.

Có trời mới biết vì sao nó có thể gặm kẹo bông như gặm táo, làm kẹo bông khuyết thiếu từng mảng chỉnh tề được, đã thế còn có thể nhai đến say sưa ngon lành.
Trương Đạt Dã sắp xếp đồ vật cẩn thận, sau đó thay đổi quần áo, định cải trang thành Pittman.
Đầu tiên là mặt nạ, kỹ thuật nghề mộc của thợ mộc Tom cực kỳ tốt, thoáng cái đã dùng gỗ làm thành một chiếc mặt nạ giống hệt Pittman.
Còn tiện tay sửa lại cây cung của Pittman mà nó làm hỏng.

Tuy không dùng được nhưng làm điệu bộ được, kèm theo đó là một đôi cà kheo.
Hết cách rồi, tên kia phải cao hơn Trương Đạt Dã ít nhất một cái đầu, chỉ có thể giẫm lên cà kheo rồi mặc áo khoác dài, đeo mặt nạ, sau đó che lấp thêm một chút là gần như liếc mắt không bị xem thấu nổi.
Kỹ xảo ngụy trang đến từ Tom đơn sơ nhưng hiệu quả, đây chính là chú mèo có thể dùng một cái đầu chó giả đi tới đi lui tự nhiên giữa bầy chó cơ mà.


Chắc vậy?
Artoria thay một bộ đồ Tây màu đen, đội thêm mũ giấu tóc đi và đeo kính râm che khuất đôi mắt, giả trang thành tùy tùng đi theo Trương Đạt Dã.
Tom thì bị cất vào trong một cái bao vải treo lủng lẳng trên cung gỗ sau lưng Trương Đạt Dã, chỉ lộ ra một cái đầu mèo (xin mời tham khảo dáng vẻ khi Chopper treo trên chuôi kiếm của Law).
Ba người cứ như vậy lắc lư đi đến địa điểm đã hẹn.
GR50 bờ biển Đông, không có cảng cũng không có phong cảnh đặc biệt gì nên ngày thường không có nhiều người tới, Trương Đạt Dã cứ đứng im chờ đối phương, muốn xem rốt cuộc ai muốn mưu hại mình.
Vừa chờ là đến tận khi mặt trời xuống núi luôn.
“Cái khỉ gì thế? Sao người không tới nhỉ?” Trương Đạt Dã ngớ ra, không lý nào lại như vậy.
“Bị nhìn thấu chăng?” Artoria nói: “Nhưng tôi không cảm giác có người tới gần.

Nhìn từ xa thì chắc hẳn không nhìn thấu ngụy trang của cậu đâu.”
...
Bên kia, phụ tá của Bernice vừa cúp điện thoại thì nghi hoặc nhìn ông chủ nhà mình: “Ông chủ, sao phải chờ tới tận hai tiếng sau? Nếu ta đi thẳng qua đó thì nửa tiếng là tới nơi rồi.”
Bernice vuốt ria mép: “Vứt Den Den Mushi đi, chuẩn bị xuất hành.”
Phụ tá sửng sốt: “Ơ? Tại sao ạ?”
Bernice hỏi ngược lại: “Nếu là cậu, vừa bắt được thương phẩm độc nhất vô nhị thì sẽ làm gì khi liên lạc với người mua?”
“Đương nhiên là khuếch đại việc mình vất vả bao nhiêu mới lấy được món đồ kia, hoặc là khoác lác chất lượng của thương phẩm ưu tú cỡ nào, sau đó mượn cơ hội nâng giá.

Cuối cùng phải bày tỏ nếu như các anh không chấp nhận thì còn rất nhiều người cảm thấy hứng thú với món hàng này...” Phụ tá nói một tràng, chợt hiểu được cái gì.
Bernice gật đầu: “Đúng vậy.


Thế mà tên kia chỉ quan tâm địa điểm giao dịch ở đâu, không mảy may nhắc đến chuyện giá cả.

Hừ, hoặc là gã muốn lừa chúng ta qua đó đen ăn đen, hoặc là đã bán đứng chúng ta trước khi bị người giết chết.

Khả năng sau lớn hơn một ít.”
Trợ thủ suy nghĩ một chút cũng đồng ý: “...!Đúng là không thể trông cậy vào bọn người này sẽ có phẩm chất như thành tín gì đó.”
Bernice nói: “Dù sao hàng hóa định ra từ sớm đã đầy đủ cả rồi, con mèo kia chỉ là phát hiện ngoài ý muốn, lần này không thành công thì có thể đợi lần sau.

Nếu du côn bản địa như Pittman cũng không làm được thì chỉ đành tìm băng tội phạm càng chuyên nghiệp hơn.”
Nhắc tới nhóm người phạm tội, phụ tá không quá xác định hỏi lại: “Ngài đang nói đến...!B.W?”
“Không sai, chính là Baroque Works đang ngày càng nổi danh dạo gần đây.”
Phụ tá giật mình, chợt nhận ra không biết nên đánh giá ông chủ của mình thế nào.
Rõ ràng chỉ là đối phó với một quán rượu nhỏ, đầu tiên là tìm ba tên tiểu lưu manh đi dò xét, sau đó lại thuê một tên mập tới gây sự, cuối cùng còn tìm bọn buôn người hợp tác nữa chứ.

Mặt khác, mấy ngày nay còn luôn sai người cố ý thăm dò giá cả, chỉ sợ đối phương hoài nghi đến trên đầu của hắn, cẩn thận đến mức được xưng là nhát cáy.

Nhưng nếu nói hắn nhát gan, ai nhát gan mà dám đi hợp tác với tập đoàn tội phạm hung tàn kia cơ chứ.

Đang nói đến Baroque Works đấy, công việc của họ mặt ngoài là thợ săn tiền thưởng, trên thực tế thì việc gì cũng dám nhận, từ bắt cóc đến ám sát.
“Ông chủ, tìm bọn họ có phải hơi nguy hiểm không.

Thế thì chẳng thà...”
“Chẳng thà đánh thẳng tới cửa quán rượu à?” Bernice biết hắn muốn nói điều gì, lắc đầu trả lời: “Baroque Works đang trong thời kì khuếch trương thế lực, là khoảng thời gian coi trọng quy củ nhất.

Tuy có vẻ rất nguy hiểm, nhưng bọn họ chỉ lấy tiền làm việc mà thôi, nếu phá hoại quy củ thì đâu dễ kiếm tiền nữa.

Thời gian này mà tìm tới bọn họ thì gần như không có gì nguy hiểm đâu.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui