Ôn Văn Nho Nhã

Câu nói đơn giản nhưng lại như quả bom oanh tác giới truyền thông, đám phóng viên nhất tề quay đầu hướng sang phía Diệp Thiếu Cảnh đang yên lặng, bọn họ cũng không chú ý tới Diệp Thiếu Cảnh một nghệ sỹ hạng 3, không ngờ cậu ta cũng có lý lịch, một phóng viên đứng lên hỏi cậu: “Eries nói thật sao?”

Lực chú ý đột nhiên lại tập trung trên người, mà ngay cả Lâm Tú Nhi cũng quay sang hỏi thật hay giả, Diệp Thiếu Cảnh không có chút bối rối nào, không kiêu ngạo không siểm nịnh mà trả lời vấn đề: “Tôi cùng cậu ấy từng hợp tác trong một bộ phim.”

“Bộ phim gì vậy?” Phóng viên tò mò hỏi.

Eries đột nhiên trách móc: “Đó là bộ phim nói về cảnh sát truy đuổi kẻ cướp, cậu ta đóng vai hắc đạo trông rất khí phách! Mọi người khẳng định giật mình, cậu ta là một diễn viên thú vị, luôn làm lá cây phụ trợ cho người khác.”

Rồi máy quay lại chuyển hướng sang Diệp Thiếu Cảnh, cậu trước mắt bao người dõng dạc nói: “Đúng vậy, tôi lúc ấy chỉ đóng vai phụ.”


Lại quay sang Eries, cậu ta mỉm cười nhìn thẳng máy quay, gián tiếp trả lời câu hỏi có áp lực hay không, nói Diệp Thiếu Cảnh trước kia luôn đóng vai phụ, còn làm nền cho cậu ta, căn bản luôn không yên tâm lắm với Diệp Thiếu Cảnh.

Các phóng viên dưới sân khấu che miệng cười,con ngươi tối đen của Diệp Thiếu Cảnh thâm sâu, liếc nhìn Eries một cái, không hưởng ứng, biết cậu ta đang cười nhạo mình. Đáng thương nhất chính là vương đạo diễn bị qua mặt, dầu gì cũng là đạo diễn lại bị Eries nói thay như thế, trong lòng đương nhiên rất tức giận, nhưng lại không thể như bình thương gào thét với Eries được, đây là họp báo công khai phải có phong độ, không thể bị cậu ta kích cho mất lý trí!

Các phóng viên hiển nhiên đối với việc Diệp Thiếu Cảnh và Eries có quen biết rất hứng thú, cảm giác đó là một đề tài vô hạn, lại tiếp tục truy vấn Diệp Thiếu Cảnh bình thường có quan hệ thế nào, Diệp Thiếu Cảnh không muốn dây dưa với Eries chỉ nói: “Chúng tôi không thường liên hệ.”

Eries lại lần nữa đẩy quân cờ sang cho cậu: “Diệp Thiếu Cảnh, trí nhớ cậu có vẻ không tốt, sao lại quên chúng ta tốt nghiệp cùng khóa tại trường điện ảnh, sao có thể nói là không thường liên hệ, hay là giờ cậu khác với trước kia, khinh thường bạn học?”

Các phóng viên lần nữa cười ra tiếng, các đầu ngón tay Diệp Thiếu Cảnh lạnh dần, đồng thời dư quan nhìn qua Eries, đáy mắt Eries đầy vẻ xem thường, tựa như ánh mắt của người giàu nhìn ăn mày, vĩnh viễn có loại cảm giác cao hơn hẳn người khác.

Phóng tiếp tục ép hỏi Diệp Thiếu Cảnh: “Anh cùng Eries quen nhau, vậy cậu ấy bây giờ và trước đây có thay đổi gì không?” Mọi người đều nhìn ra gương mặt Eries có thay đổi, nhưng đương sự không thừa nhận, phóng viên văys óc tìm mưu kế khiến người khác vào vòng thị phi, tin tức của các ngôi sao luôn là tin nóng hổi.

Eries bất động thanh sắc nhìn Diệp Thiếu Cảnh. Cậu biết đây là câu nhử mồi của phóng viên nên tránh nặng tìm nhẹ nói: “tôi cùng Eries đã lâu không gặp, hôm nay lần đầu gặp mặt.” liếc Eries đang vênh váo tự đắc nói: “Cậu ta trước sau như một hoàn mỹ.”


Trên trận địa không khói súng này, nhận được câu trả lời không như ý, các phóng viên mất hứng ồn ào: “Câu trả lời rất có lệ nha.”

“Chúng tôi sẽ không tiết lộ những gì cậu nói, chỉ muốn nghe cái nhìn của người khác mà thôi, chẳng lẽ anh tự do ngôn luận cũng không có?” các phóng viên không thích thái độ lảng tránh của Diệp Thiếu Cảnh. Nếu trả lời quá thẳng thừng hoặc không trả lời thì dưới mắt nhìn của bọn họ phi thường không thể nghi ngờ là một quả bom chưa nổ, càng khiến phản cảm cùng địch ý, nhưng với phóng viên mà nói thì đó mới là điều họ cần.

Diệp Thiếu Cảnh nghĩ cách nào có thể dời tiêu điểm, quản lý Kỳ Dực lên tiếng chắn lại: “Các bạn phóng viên, hôm nay là họp báo cho bộ phim ‘Thanh Thành’, thỉnh đem vấn đề tập trung lên bộ phim, các vấn đề khác chúng tôi sẽ không tiếp tục trả lời.”

Các phóng viên thất vọng ưng thuận, không muốn cương với vị quản lý xuất sắc này, thế là chuyển hết sang hỏi đạo diễn, nhà sản xuất, diễn viên vùng nhân viên, không khí không còn căng thẳng như trước, từ từ trở nên nghiêm túc.

Cuối cùng đạo diễn Vương trước mặt giới phóng viên khen ngợi Diệp Thiếu Cảnh: “Diệp Thiếu cảnh là diễn viên thiên phú, vì bộ phim này mà trả giá cũng như cố gắng rất nhiều, lúc quay thì phi thường nghiêm túc cân nhắc tới tính cách nhân vật, cảm thấy không tốt liền quay lại, quay lại nhiều lần tới độ staff còn không chịu nổi, cậu ta cũng không oán hận một câu, tôi hy vọng mọi người thấy được nỗ lực của cậu ấy, tin tưởng cậu ấy là một diễn viên tài ba.”

Sau khi phỏng vấn kết thúc, phóng viên giơ máy ảnh chụp toàn bộ đoàn phim, muốn toàn ekip chụp chung một bức ảnh tại poster khổ lớn trước hội trường, Diệp Thiếu Cảnh đứng dậy rời khỏi chỗ ngồi, hướng poster đi tới, không biết ai từ đằng sau đẩy cậu một cái, lực độ hung tợn.


Diệp Thiếu Cảnh loạng choạng suýt nữa ngã xuống đất, thật vất vả ổn định thăng bằng, quay đầu nhìn lại, Eries không dấu vết mà lướt qua cậu, tự nhiên cùng Lâm Tú Nhi đứng trước poster, lần nữa mỉm cười đúng chuẩn.

Phóng viên bắt đầu chụp ảnh, vô số bạch quang lóe sáng trên người. Eries khuôn mặt xinh đẹp đôi mắt câu hồn, khí chất tao nhã mê người, tựa như một mỹ nhân hấp dẫn mắt nhìn, dàn phóng viên đều giơ máy chụp cậu ta, muốn cậu ta khoác tay lên vai Lâm Tú Nhi.

Kỳ Dực nhịn không được đi lên trước, muốn cùng Eries nói chuyện, anh sao có thể để người khác cố ý hại Diệp Thiếu Cảnh, cậu giữ anh lại thấp giọng nói: “Em không sao.” Rồi mới đến bên cạnh Eries, cùng cậu ta đồng thời chụp ảnh.

End 64


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui